Anh bỏ lại giữa căn phòng xa lạ tấm thân em chưa mặc áo, cài khuy

Ngày 01/12/2016 22:29 PM (GMT+7)

Sau cú điện thoại bất ngờ giữa đêm, anh phóng ra khỏi khách sạn đầy vội vã bỏ mặc đằng sau Thương ngồi chết lặng. Cái thân phận đàn bà sau bóng tối chưa bao giờ tủi hờn đến thế.

Thương lặng lẽ  khoác chiếc áo mỏng lên người mình rồi cúi xuống nền nhà. Cô nhặt từng đồng tiền anh vất vội trên mặt bàn bị gió cuốn xuống dưới đất ngổn ngang… Đồng tiền lạnh ngắt, lạnh như cõi lòng trống rỗng, lạnh như cái tấm thân nhàu nhĩ tổn hao vì tình của cô. Đêm nay, anh đã rời đi khỏi căn phòng này sau khi ném vội lại một khoản tiền để Thương chi trả cho cuộc vui ngắn ngủi của hai người. Thương bật cười nhưng nước mắt cứ rơi… Nếu ai không biết, họ có thể nghĩ rằng Thương là loại gái bán thân nuôi miệng.

Nhìn căn phòng lạnh như tờ này, Thương thấy rùng mình. Cô ôm lấy bờ vai của mình, nhìn xuống cái thân thể mà một thời cô đã từng tự hào tuổi thanh xuân đầy sức sống căng tràn ở đó. Giờ thì sao? Thương chỉ còn là một thân hình héo úa, trái tim cằn cỗi và mất phương hướng trong cuộc sống. Thứ duy nhất mà cô bấu víu vào chỉ là chút tình vương vãi của Long: Người đàn ông cô đã yêu từ năm 21 tuổi tới giờ.

Anh bỏ lại giữa căn phòng xa lạ tấm thân em chưa mặc áo, cài khuy - 1

Thương chỉ còn là một thân hình héo úa, trái tim cằn cỗi và mất phương hướng trong cuộc sống. Thứ duy nhất mà cô bấu víu vào chỉ là chút tình vương vãi của Long: Người đàn ông cô đã yêu từ năm 21 tuổi tới giờ. (Ảnh minh họa)

Thương không phải là người đàn bà đến sau, nhưng chính xác thì giờ đây, Thương đang là kẻ cướp chồng của một người đàn bà khác. Dẫu có giải thích thế nào thì việc Thương qua lại với người đàn ông có vợ cũng chẳng được bênh vực. Thương và Long đã từng yêu nhau, một tình yêu danh chính ngôn thuận và đầy tự hào. Ngày đó, Thương đẹp lắm… Để tán được Thương, Long cũng phải vượt qua biết bao khó khăn. Thương đã từng nghĩ mình sẽ có một tình yêu đẹp và đi tới cái kết ngọt ngào.

Thế nhưng… cuộc đời khôn lường đã đưa tai họa ập xuống đời Thương một cách đầy tàn nhẫn. Trong một buổi tối mùa đông, Thương bị đám côn đồ hãm hại. Cái thân xác đã từng có lúc khiến Thương tự hào, ngày hôm đó trở thành nỗi nhục nhã mà cô chỉ muốn cào, muốn xé nát ra để xóa đi cảm giác ghê tởm trong lòng mình…

Cô giấu mình vào trong phòng gần 1 tuần, khóc lóc, thậm chí nghĩ đến cái chết. Nhưng con người cứng cỏi và mạnh mẽ trong cô không cho phép làm như vậy. Ngày mà Thương mở cánh cửa phòng, đi tới trình báo công an, cũng là ngày cuộc tình của cô rẽ sang chiều hướng khác. Thương đã từng nghĩ, cô sẽ im lặng, sẽ che đậy bí mật này và cô sẽ có được Long, mọi thứ vẫn diễn ra như nó vốn có. Nhưng Thương căm thù cái tội ác mà lũ người bất nhân kia gây ra cho cô, vì thế, Thương nhất quyết phải tố giác chúng, để chúng phải trả giá cho hành động đã gây ra với cô.

Sự việc không còn nằm trong bí mật… mọi người đều biết về vết nhơ đó của cuộc đời Thương dù cho cô là nạn nhân chứ không phải tội đồ. Nhưng… Long đã không dám đối diện với thực tế này. Cái bản tính sĩ diện của một người đàn ông khiến anh khó chấp nhận được bạn gái đã từng bị những kẻ khác làm vấy bẩn. Gia đình Long cũng chối từ cô…

Trong phút chốc, cuộc đời Thương như rơi xuống vực thẳm. Từ một người được trọng vọng và nâng niu, cô thấy tất cả đều nhìn mình bằng con mắt khác, hoặc là thương hại, hoặc là dè bỉu. Nhưng đớn đau hơn cả vẫn là thái độ trốn tranh của Long, người đàn ông mà cô đã nghĩ dù cả thế giới quay lưng lại, sẽ vãn có anh ở bên và ôm lấy cô vào lòng.

Cuộc đời quả không giống như là mơ…

Anh bỏ lại giữa căn phòng xa lạ tấm thân em chưa mặc áo, cài khuy - 2

Nhưng đớn đau hơn cả vẫn là thái độ trốn tranh của Long, người đàn ông mà cô đã nghĩ dù cả thế giới quay lưng lại, sẽ vãn có anh ở bên và ôm lấy cô vào lòng. (Ảnh minh họa)

Chính Thương là người tuyên bố chấm dứt cuộc tình với Long để không khiến anh khó xử. Hôm đó, Long đã khóc rất nhiều còn Thương tuyệt nhiên không rơi nổi một giọt nước mắt. Đàn bà thường khóc khi yếu mềm nhưng Thương biết, giờ nếu cô gục ngã, sẽ chẳng có ai ở bên để nâng đỡ và che chở cho cô, thế nên, bản năng khiến Thương phải tự mình cứng cỏi…

Thương và Long chia tay, cô chính thức trở thành một người bên ngoài cuộc đời anh… Cái nỗi khổ lớn nhất của đàn ông và đàn bà có lẽ là chuyện chia tay mà không phải bởi hết yêu. Thế nên, lòng hai người vẫn nặng một ưu tư. Long không thể quên Thương, còn Thương cũng chẳng muốn dứt tình. Không rõ từ bao giờ, cuộc tình từng là niềm tự hào ấy lặng lẽ rút vào trong bí mật. Cả hai vẫn gặp nhau hàng tuần, vẫn lao vào nhau đầy lửa đam mê mà chẳng một ai dám hỏi: Chúng ta là gì của nhau?

Long lấy vợ, có con… Những dấu mốc cuộc đời Long diễn ra êm đềm như mọi người đàn ông khác. Tất cả những sự kiện đó, Thương đều biết và chia vui cùng anh. Cô cứ lặng lẽ như vậy, không ghen tuông, cũng chẳng dám giận hờn.

Long lo cuộc sống của Thương như thể cô là một người anh có trách nhiệm phải chăm dù chẳng có một thân phận rõ rang. Chuyện vụng trộm của hai người vẫn cứ là bí mật. Người ta hay hỏi sao Thương không lấy chồng, cô chỉ cười không nói. Với Thương, một cuộc tình thừa thãi của Long dành cho cô thế là đủ. Bản thân Thương không dám mong đợi gì nhiều hơn. Mà cũng có thể vì Thương sợ ngoài kia đời nhiều cạm bẫy, nên cô cứ an phận với mối tình không đầu, không cuối này thôi.

Đêm nay, Thương thèm khát một vòng tay yêu thương và che chở. Cô muốn được ngủ vùi bên anh để cảm nhận sự bình yên… Rồi, cô còn muốn nói cho anh cái niềm vui vĩ đại ấy nữa…

Nhưng… tiếng chuông điện thoại ấy vang lên giữa đêm. Anh nghe máy và gương mặt biến sắc. Anh mặc vội mặc vàng áo quần, còn Thương vẫn nằm trên giường với tấm thân lạnh…

- “Có chuyện gì vậy anh?”

- “Anh phải về ngay”

- “Việc gấp à? Em còn chuyện này chưa nói với anh…” – Giọng Thương ngập ngừng, cô sắp khóc tới nơi. Tự nhiên cái cảm giác tủi hờn nó trào lên đến tận cổ.

- “Để khi khác, vợ anh ốm, cô ấy gọi anh về… anh không thể ở lại được, bao giờ rảnh anh gọi cho em sau”

Anh bỏ lại giữa căn phòng xa lạ tấm thân em chưa mặc áo, cài khuy - 3

Phía bên ngoài kia, sau cánh cửa, cuộc sống dù có nghiệt ngã thế nào cô cũng sẽ kiên cường, vì con… Cô thấy mình không đơn độc dẫu đêm nay cô quyết định buông tay anh đi mãi. (Ảnh minh họa)

Nói rồi, Long lao ra khỏi căn phòng sau khi đã để lại một xấp tiền khá dày. Cơn gió ngoài ô cửa xuyên qua mảnh gièm mỏng, thổi tung những tờ tiền xuống đất. Chỉ còn Thương ở lại trong căn phòng xa lạ mới đây vẫn còn vương hơi ấm của Long.

Cô bật khóc lên tức tưởi… Cô tự hỏi mình đã làm gì thế này? Cuộc đời cô không phải bị hủy hoại bởi những kẻ nhẫn tâm đã hãm hại mà bởi chính cô đã từ vùi nó xuống với mối tình ngang trái này. Lẽ ra, cô vẫn có thể yêu, có thể tìm cho mình một hạnh phúc khác, tại sao phải cố bấu víu vào người đàn ông đã quay lưng bỏ cô ra đi…

Thương lặng lẽ mặc lại chiếc áo cho mình… Cô cất xấp tiền đi… Dù sao, cô cũng cần có những đồng tiền đó… Thương sờ tay lên bụng, một nghị lực sống mới cho cô đang hình thành… Phía bên ngoài kia, sau cánh cửa, cuộc sống dù có nghiệt ngã thế nào cô cũng sẽ kiên cường, vì con… Cô thấy mình không đơn độc dẫu đêm nay cô quyết định buông tay anh đi mãi.

Di Linh
Nguồn: [Tên nguồn]

Tin liên quan

Tin bài cùng chủ đề Truyện ngắn hay về tình yêu