‘Giặc bên Ngô’ tốt bụng

Ngày 09/08/2013 08:29 AM (GMT+7)

Việc so sánh bà cô bên chồng với ‘giặc bên Ngô’ đã cho thấy cái gọi là nỗi khiếp đảm khi ở cùng nhà, hay phải ngày ngày đối mặt với bà cô, em chồng.

Người ta nói ‘giặc bên Ngô không bằng bà cô bên chồng’. Việc so sánh bà cô bên chồng với ‘giặc bên Ngô’ đã cho thấy cái gọi là nỗi khiếp đảm khi ở cùng nhà, hay phải ngày ngày đối mặt với bà cô, em của chồng.

Tôi cũng ngày ngày phải đối mặt với áp lực bà cô em chồng như vậy, thế nên, khi lấy chồng, tôi lo lắng lắm. Nhà chồng tôi có một bà cô, đã 30 tuổi đầu mà chưa đi lấy chồng. Hiện tại, cô em đang ở cùng với bố mẹ và được biết là, khi lấy nhau về, chúng tôi sẽ sống chung nhà ấy.

Mới về, người tôi cảnh giác cao độ không phải mẹ chồng mà là chính cô em chồng của tôi. Nghe tới cái từ ‘giặc bên Ngô’ mà người ta vẫn ví là tôi sợ xanh mắt rồi. Mẹ chồng tôi lại bình thường, thi thoảng hay cau có tí thôi nhưng bà cũng không để bụng lâu. Tôi tưởng mừng vì sống trong nhà chồng, có người mẹ chồng như thế, nhưng lại vô cùng lo vì còn có bà cô già.

Người ta nói, con gái lớn chưa lấy chồng thì thường khó tính, tôi sợ lắm. Vì em chồng tôi đã 30 tuổi đầu mà chưa có ai. Cứ nghĩ tới cảnh cô ấy còn ở nhà này bao nhiêu năm nữa là tôi lại ngán ngẩm.

Nhưng lạ thay, những ngày đầu, tôi không thấy cô ấy có ý soi mói gì tôi. Thi thoảng, cô ấy đi làm và dặn dò tôi ở nhà lo cơm nước. Tới khi về, cô ấy còn gọi cho tôi hỏi thích ăn gì thì mua. Chẳng thấy có chút khó chịu nào với chuyện phải đi làm về muộn còn tạt qua chợ mua thức ăn cho cả nhà.

‘Giặc bên Ngô’ tốt bụng - 1

Người ta nói, con gái lớn chưa lấy chồng thì thường khó tính, tôi sợ lắm. Vì em chồng tôi đã 30 tuổi đầu mà chưa có ai. (ảnh minh họa)

Tôi còn nghĩ, hay là mình làm quá, nghĩ quan trọng hóa vấn đề lên. Có khi lại hoài nghi sự nhẹ nhàng, thân thiện của cô ấy. Người bằng này tuổi mà chưa chồng thì ắt hẳn là phải khó tính, làm gì có chuyện lại nhẹ nhàng đến vậy.

Nhưng, vì cái tính ích kỉ và sự sợ hãi khi sống trong căn nhà có hai ‘gông’ là mẹ chồng và em chồng, tôi đã nghĩ ra một cách. Tôi tìm mọi kiểu để mối lái cho bà cô nhà chồng. Mẹ chồng tôi nghe tới chuyện đó thì thích thú lắm. Mẹ chỉ mong cô ấy sớm đi lấy chồng, ở nhà mẹ lo ngay ngáy. Mẹ sợ con gái lâu nữa thì chẳng ai lấy rồi lại làm bà cô.

Thế là, trước sự tác động của mẹ và áp lực của gia đình, cộng thêm sự nhiệt tình của tôi, cô ấy cũng gật đầu đồng ý mai mối. Tôi như mở cờ trong bụng vì nghĩ rằng, cuối cùng cũng có thể tống khứ được cô ấy đi khỏi cái nhà này. Vì tôi còn nghĩ đơn giản, con gái ở tuổi này rồi, có anh nào được được thì tính chuyện thôi, chứ còn kéo dài làm gì nữa. Vả lại, mấy đám tôi giới thiệu cũng được, hợp với cô ấy.

Nhưng một điều vô cùng lạ là cô ấy không ưng ai cả. Mẹ tôi thì khó chịu ra mặt vì nói cô ấy kén chọn. Tôi cũng bực mình vì nghĩ mình đã nhiệt tình như vậy mà cô ấy vẫn không chịu nhận lời ai, làm mình bẽ mặt. Tôi nói với mẹ, với chồng tôi để ép cô ấy lấy chồng. Chẳng phải tôi lo lắng cho cô ấy nhiều mà bởi, tôi muốn cô ấy nhanh chóng rời khỏi cái nhà này.

Rồi một ngày, khi không thể chịu đựng được nữa, cô ấy có gọi tôi vào nói chuyện. Nhìn thấy tôi, cô ấy đã khóc nức nở như một đứa trẻ, đó là lần đầu tiên tôi nhìn thấy cô ấy khóc. Cô ấy nói, chỉ mong có một gia đình hạnh phúc, ước gì có được người chồng yêu thương cô ấy như tôi. Và cô ấy cũng đã từng nghĩ về mái ấm và những đứa trẻ nhưng ông trời không mỉm cười với cô ấy. Vết thương tình đầu quá lớn khiến giờ cô ấy không thể tiếp tục yêu ai và cũng không muốn lấy bất cứ ai. Đó là lý do bà cô nhà chồng không muốn đi lấy chồng dù đã ở tuổi này rồi.

‘Giặc bên Ngô’ tốt bụng - 2

1 năm sau, cô ấy vẫn sống như vậy và tôi cũng bớt khó chịu hơn vì hai chị em chẳng có vấn đề gì khó cả. (Ảnh minh họa)

1 năm sau, cô ấy vẫn sống như vậy và tôi cũng bớt khó chịu hơn vì hai chị em chẳng có vấn đề gì khó cả. Tôi đã gạt dần mặc cảm với con người này. Bỗng một ngày, cô ấy nói với mẹ rằng mình đã mang bầu. Cả nhà ai cũng bàng hoàng, sửng sốt, vì mọi người không hề thấy cô ấy yêu ai, quan hệ với ai. Cuối cùng thì cô ấy đã thú nhận tất cả. Đó là chuyện cả đời và cô ấy đã quyết định xin con, là mẹ đơn thân. Cô báo với gia đình chuyện này để bố mẹ chuẩn bị tâm lý đón cháu chào đời và cũng là chuẩn bị tâm lý khi người ta dò xét hỏi han.

Nhưng, hơn 1 tháng sau, cô ấy đã viết lại bức thư, nói chuyển vào Nam một thời gian để sinh con và động viên gia đình yên tâm. Lúc này, tôi mới cảm thấy thương cô ấy nhiều hơn, và càng cảm thấy hành động của mình thật ích kỉ, xấu xa. Tôi bắt đầu kính trọng con người này, đó là người phụ nữ chung thủy, kiên cường và nhân hậu, nhưng tiếc là ông trời không mỉm cười với cô ấy.

Giờ bà cô nhà chồng không còn ở nhà làm phiền tôi nữa, lẽ ra tôi phải vui mới phải nhưng sao lòng tôi nặng trĩu. Có chút buồn vô cùng sâu thẳm trong trái tim tôi. Tôi ân hận vì hành động của mình trước kia. Chỉ mong cô ấy bình an vô sư, mẹ tròn con vuông và nhanh chóng trở về sum họp cùng gia đình. Một bà cô nhà chồng tốt bụng và đáng trân trọng.

T.Bình
Nguồn: [Tên nguồn]

Tin liên quan

Tin bài cùng chủ đề Chuyện nhà chồng