Hạnh phúc mỹ mãn vì cưới được vợ ngoan, nửa đêm tân hôn chúng tôi kéo nhau vào viện gấp

Quỳnh Chi (ghi) - Ngày 20/07/2021 09:28 AM (GMT+7)

Vậy là đêm tân hôn vợ chồng tôi đưa nhau vào viện cấp cứu. Mẹ tôi cũng lo lắng đi theo. Khi cánh cửa phòng khám mở ra, tôi hóa đá nghe bác sĩ mắt mình xối xả...

Nói thật, đối với đàn ông thì yêu đương chơi bời ra sao cũng được nhưng đã lấy vợ thì phải lấy vợ ngoan hiền, dịu dàng và biết giữ mình. Số tôi may mắn, sau quãng thời gian tuổi trẻ đắm chìm trong các cuộc vui, khi muốn lấy vợ thì số phận lại run rủi cho tôi quen và yêu được Thư - một người con gái rất ngoan ngoãn, hiền thục.

Thư ngây thơ và trong sáng, khi yêu tôi, em coi tôi như cả thế giới của mình. Thư khâm phục và thần tượng tôi vô cùng, em chẳng khác gì một con chim bồ câu nhỏ nép vào tôi đầy mềm yếu và ngọt ngào. Mỗi khi nhìn vẻ mong manh, dịu hiền của Thư, tôi chỉ muốn ôm em vào lòng và bảo vệ cho em thật tốt, không để em phải chịu bất kỳ khó khăn, vất vả nào.

Sau 7 tháng yêu nhau, chúng tôi chính thức trở thành vợ chồng. Tôi hạnh phúc vô vàn khi cưới được người phụ nữ ngoan hiền lí tưởng làm vợ, có đủ các tố chất mà mình mong ước. Nhìn Thư trong bộ váy trắng muốt, nhỏ xinh và duyên dáng như công chúa mà tôi ngỡ mình là người đàn ông hạnh phúc nhất thế gian.

Thấy vợ ngượng ngập và xấu hổ nên tôi cố gắng đối xử nhẹ nhàng và dịu dàng với cô ấy nhất có thể. (Ảnh minh họa)

Thấy vợ ngượng ngập và xấu hổ nên tôi cố gắng đối xử nhẹ nhàng và dịu dàng với cô ấy nhất có thể. (Ảnh minh họa)

Đêm tân hôn, tôi mới chính thức trở thành người đàn ông của Thư. Trong suốt thời gian yêu nhau, tôi tôn trọng ý kiến của vợ, giữ gìn cho cô ấy, đợi đến thời khắc đêm tân hôn thiêng liêng. Dù tôi rất muốn hỏi Thư rằng liệu tôi có phải người đàn ông đầu tiên của cô ấy hay không nhưng tôi vẫn nín nhịn không hỏi. Thời buổi này nếu còn tỏ ra quan trọng chuyện trinh tiết, có phải quá lạc hậu và cổ hủ rồi hay không?

Thấy vợ ngượng ngùng và xấu hổ nên tôi cố gắng đối xử nhẹ nhàng và dịu dàng với cô ấy nhất có thể. Sau khi xong việc, thấy trên ga giường có một chút máu đỏ mà tôi hân hoan sung sướng, nghĩ rằng lần đầu tiên của vợ là để dành cho tôi. 

Nhưng không phải, ngay lập tức tôi thấy Thư ôm bụng nhăn nhó, mặt tái mét không còn chút huyết sắc. Tôi sợ hãi cuống cuồng hỏi cô ấy làm sao, Thư lắp bắp nói bị đau bụng không thể chịu nổi và nhờ tôi mau đưa cô ấy đến bệnh viện.

Mẹ tôi nghe thấy động tĩnh cũng chạy sang, nhìn tình trạng của con dâu thì bà lập tức mắng tôi té tát. Tôi có khổ mà không biết phải nói thế nào. Thực sự tôi chưa làm gì quá đáng cả, việc vợ tôi bị đau bụng chỉ là trùng hợp mà thôi.

Vậy là đêm tân hôn vợ chồng tôi đưa nhau vào viện cấp cứu. Mẹ tôi cũng lo lắng đi theo. Khi cánh cửa phòng khám mở ra, tôi hóa đá nghe bác sĩ mắt mình xối xả: “Đàn ông trẻ tuổi bây giờ tệ thật đấy. Vợ có thai mà còn không biết giữ gìn cho con, để tới mức bị động thai ra máu!”. 

Mẹ tôi cuống quýt hỏi thăm tình trạng của con dâu và em bé trong bụng. Rõ ràng bà nghĩ rằng đứa bé ấy chính là của tôi vì tôi và vợ đã yêu nhau 7 tháng rồi chứ đâu phải mới quen ngày một ngày hai. Còn tôi thì đờ đẫn đến chết lặng. 

Không thể tin nổi người vợ mà tôi nghĩ rằng ngoan hiền nhất mực, lại khoác váy cô dâu về nhà chồng với một cái thai của gã đàn ông khác! Nếu đêm tân hôn không xảy ra sự cố này, có lẽ Thư đã hợp thức hóa đứa bé ấy trở thành con của tôi. Bởi vì thực lòng tôi chưa bao giờ nghi ngờ cô ấy bất kỳ điều gì cả! Là tôi quá ngu dốt, ngốc nghếch hay Thư quá thông minh, ẩn giấu đằng sau vẻ hiền lành nhu nhược kia đều là ranh ma, lừa dối! 

Tôi cố nén mọi cảm xúc trong lòng lại, chờ lúc Thư được đưa về phòng bệnh nghỉ ngơi, còn mẹ tôi thì cũng ra về khi biết tình trạng của con dâu đã ổn định. Lúc đó tôi và Thư mới có cuộc nói chuyện nghiêm túc với nhau.

Thư kể lại mọi chuyện xong thì im lặng, không xin lỗi hay van xin tôi nửa lời. (Ảnh minh họa)

Thư kể lại mọi chuyện xong thì im lặng, không xin lỗi hay van xin tôi nửa lời. (Ảnh minh họa)

Hóa ra Thư từng yêu điên dại một người đàn ông nhưng bị bố mẹ ngăn cấm. Trước mặt bố mẹ, Thư giả vờ đã chia tay bạn trai và quen rồi yêu tôi cho bố mẹ yên lòng. Trước mặt gã đàn ông kia, Thư lại làm như chưa có chuyện gì, vẫn yêu nhau như bình thường. Vậy là Thư đạt được mong muốn, vừa không bị bố mẹ mắng chửi mà vẫn được ở bên người đàn ông mình yêu. 

Tôi, bố mẹ Thư và cả gã đàn ông kia đều bị qua mặt suốt một thời gian dài. Quả thật đằng sau vẻ mặt ngây thơ hiền lành ấy là sự giả dối và tinh ranh tới mức đáng sợ. Tôi tự nhận mình là người không dễ bị lừa, cuối cùng vẫn bị Thư dắt mũi một cách ngoạn mục.

Khi Thư phát hiện mang thai thì gã đàn ông kia cũng biết việc Thư đang bắt cá hai tay. Gã ta không tin đứa con là của mình nên bỏ đi, Thư chẳng còn cách nào khác đành lên xe hoa về làm vợ tôi. Nếu đêm tân hôn không xảy ra sự việc kia, kế hoạch của Thư sẽ trót lọt hoàn mỹ. 

Thư kể lại mọi chuyện xong thì im lặng, không xin lỗi hay van xin tôi nửa lời, để mặc tôi tự quyết định. Đến nước này, tất nhiên tôi và Thư chỉ có con đường chia tay. Chuyện với Thư đã kết thúc trong cay đắng như thế. Nhưng từ giờ tôi biết đi đâu để tìm lại niềm tin vào phụ nữ?

Bà nội ốm tôi tặc lưỡi lấy vợ già, tân hôn xong phải mang chăn ga đi giặt gấp
Ăn xong tôi xung phong đi rửa bát, dọn dẹp nhà cửa, cũng vội vã lột ga giường đi giặt. Trong lòng hân hoan hạnh phúc mơ về tương lai gia đình hạnh...

Tâm sự

Quỳnh Chi (ghi)
Nguồn: [Tên nguồn]

Tin liên quan

Tin bài cùng chủ đề Tâm sự