Cô gái với váy áo "ngoan hiền"

Ngày 10/06/2013 05:30 AM (GMT+7)

Thành thói quen, tôi đến cửa hàng mỗi sáng dường như chỉ để nhìn thấy nàng, với váy áo ngoan hiền, thong dong chờ ngóng một điều gì đó.

Nàng xuất hiện ở cửa hàng cà phê ấy mỗi buổi sáng. Bao giờ cũng vậy, góc bàn tranh tối tranh sáng, nàng ngồi lọt thỏm trong chiếc ghế nhung êm, mải đuổi ý nghĩ theo những tán lá mùa hè sà xuống mặt hồ xa xa. Tóc búi cao, những chiếc váy cổ tròn tay lỡ mềm mại ôm khít xương quai xanh gợi cảm giác vừa gần gũi, vừa xa xôi. Đôi lần, nàng còn hơi mơ màng ngủ rồi thoáng giật mình khi cánh cửa gỗ lâu ngày két lên một tiếng mỗi khi có một vị khách hiếm hoi đẩy vào.

Thành thói quen, tôi đến cửa hàng mỗi sáng dường như chỉ để nhìn thấy nàng, với váy áo ngoan hiền, thong dong chờ ngóng một điều gì đó.

Như những sáng mùa hè nắng luôn luôn đẹp đẽ, tình cờ vào một trang tin, tôi bàng hoàng khi biết người chủ đang rao bán quán cà phê mà mình vẫn chôn chân mỗi sáng. Ai mà biết người chủ mới sẽ làm gì với cửa hàng. Nếu quán cà phê không còn mở nữa, nghĩa là nàng không tới nữa, lấy ai để mừng những buổi sáng êm đẹp với tôi đây.

Không biết điều gì đã thôi thúc, có phải vì trót mê những chiếc váy cổ tròn tay lỡ hay không, tôi gọi vào số điện thoại dưới lời rao bán cửa hàng. Giọng nói thỏa hiệp và nhẹ nhõm của người chủ làm tôi yên tâm.

Mang theo một bó hoa hồng tía đến, định bụng bàn thảo mua bán chuyện mua bán cửa hàng xong sẽ lấy cớ mang tặng cho người khách nữ duy nhất trong quán lúc ấy là nàng, cũng là để có cớ nói rằng cửa hàng dù đổi chủ vẫn bán cà phê, và nàng vẫn có thể đến đây vào mỗi sáng.

Cô gái với váy áo quot;ngoan hiềnquot; - 1

Cô gái với váy áo quot;ngoan hiềnquot; - 2

Đẩy cánh cửa gỗ, lòng tôi rộn rã niềm vui vì vẫn thấy nàng ngồi đó. Chưa dứt lời hỏi cậu nhân viên, giọng nói qua điện thoại ngày hôm qua từ chỗ ngồi nhìn ra những tán lá mùa hè làm tim tôi chết lặng. “Anh là người hỏi mua cửa hàng”. Bận chiếc váy cổ tròn, tay lỡ bằng voan xanh coban, nàng, cũng là người chủ cửa hàng đứng dậy khỏi chiếc ghế nhung, nhìn tôi, nụ cười thân thiện và chân thành quá làm tim tôi muốn rụng rời.

Chúng tôi cần rất ít lời, nhanh chóng thống nhất được giá cả. Cách nàng ngước mắt nhìn khắp cửa hàng, đủ biết nàng yêu nó như thế nào, chỉ vì cần một món tiền mà phải bán đi.

“Anh có đề nghị gì nữa không?, vẫn đặt đôi tay tĩnh lặng lên nếp váy mềm, nàng hỏi. Tôi trao bó hồng tía vẫn nằm quên trên bàn cho nàng, bằng ánh mắt chân thành, tôi can đảm cất lời “Em hãy...vẫn cứ đến đây mỗi sáng nhé”. Một thoáng băn khoăn, nàng khẽ gật đầu.

Và tôi biết, rồi đây, mỗi sáng vẫn vẹn nguyên niềm hạnh phúc ban sơ mà nàng, với váy cổ tròn, tay lỡ mang đến.

Cô gái với váy áo quot;ngoan hiềnquot; - 3

Cô gái với váy áo quot;ngoan hiềnquot; - 4

Cô gái với váy áo quot;ngoan hiềnquot; - 5

Cô gái với váy áo quot;ngoan hiềnquot; - 6

                                                                   

Quán Nhỏ (Theo Khampha.vn)
Nguồn:

Tin liên quan

Tin bài cùng chủ đề Mặc đẹp mỗi ngày