Lân dằn cái ly xuống bàn, tôi nhếch miệng cười vì hành động đó của anh. Anh ta đang tức giận sao? Vì tôi đã nói anh ta sai khi bỏ tôi?
Ngọc Anh - một người phụ nữ xinh đẹp, tự do, hiện đại làm cho một công ty thám tử, cô ta không bao giờ để mình ràng buộc với một người đàn ông nào vì tự cho rằng cô cần nhiều hơn một người. Quế qua lại với rất nhiều người nhưng chỉ một người làm cô nhớ mãi đó chính là mối tình đầu - Lân. Anh ta đã gây cho cô một vết thương đặc biệt. Chuyện thật sự bắt đầu khi vợ của Lân đến để nhờ cô điều tra về anh và một người phụ nữ khác. Những điều trái khoáy bắt đầu xảy đến với cuộc sống năng động, dễ kiểm soát của Ngọc Anh. Đón đọc phần 1 truyện dài kỳ: Ai là kẻ ngoại tình? vào 19h00 từ ngày 21/6 tại mục Eva Yêu. |
Những ngày sau đó, tôi không tài nào tập trung vào công việc thám tử của mình được chỉ vì một tên thần kinh. Nguyên. Anh ta làm đủ mọi trò để có thể gặp được tôi, nói chuyện với tôi rồi xin lỗi tôi. Tôi thấy trò này thực sự nhảm nhí, nhưng không có cách nào ngăn chặn anh ta được. Mắng chửi có, nhẹ nhàng có, thậm chí là khóc lóc cầu xin. Suốt một tuần trời tôi bị anh ta hành hạ đến thân tàn ma dại.
Điền nhìn tôi bằng một vẻ đáng thương, anh thở dài:
- Tôi đã nói rồi, phụ nữ hơn nhau ở tấm chồng. Em chưa có chồng thì dùng tạm câu phụ nữ hơn nhau ở tấm bạn trai.
- Bộ kiếp trước em có nợ nần gì anh ta hay sao? Hay em đã giết cả nhà anh ta?
Điền đang uống cà phê liền phì cười:
- Một tên đàn ông lăng nhăng có thể dễ dàng dứt bỏ, nhưng một tên lăng nhăng nhưng lại mặt dày và yêu mình thì… E là hơi mệt đấy.
Tôi quay sang nhìn Điền:
- Cho em một cao kiến gì đi.
- Kiếm người yêu mới là được. Kiếm thằng nào gấu một tí để kiêm bảo vệ luôn.
Cũng là một ý kiến không tồi. Nhưng tìm được một người đàn ông để ở bên cạnh mình, xoá tan được những ám ảnh từ thuở nhỏ trong lòng e là cũng không phải dễ.
Bạn hỏi tôi tại sao lại chọn Nguyên ư?
Đó là một lựa chọn sai lầm. Nhưng chuyện tình của chúng tôi cứ kéo dài mãi mà chẳng hiểu vì sao. Có thể vì Nguyên níu kéo tôi, anh ta nghiêm túc với tình yêu (cho đến khi bị tôi phát hiện ở khách sạn). Hơn cả, về mặt làm tình anh ta cũng rất tuyệt.
Nhưng nhà văn Bunhin đã nói nếu vẫn dùng từ “làm tình” thì đó không phải là tình yêu. Tình yêu phải là “ngủ cùng nhau.”
…
Sự theo dõi của tôi giờ đây chỉ mang tính chất minh hoạ, Lân thì chắc cũng đang diễn. Chúng tôi là những diễn viên khá chuyên nghiệp, không bao giờ nhìn nhau, không bao giờ nói chuyện với nhau. Anh và tôi vẫn như hai kẻ xa lạ.
Thật ra tôi hơi khó chịu với thái độ này của Lân. Tôi không giải thích được. Nhiều khi chúng ta không hiểu những cảm xúc trong lòng mình, bởi vì nó đi chệch hướng những gì mà chúng ta đang muốn. Nó mất kiểm soát, nó tự phát sinh, và nó khiến chúng ta phát điên.
Nhiều khi chúng ta không hiểu những cảm xúc trong lòng mình, bởi vì nó đi chệch hướng những gì mà chúng ta đang muốn. (Ảnh minh hoạ)
Nguyệt không nghi ngờ gì cả. Cô ta vẫn nhận những đoạn ghi âm, clip, hình ảnh mà tôi gửi tới hằng ngày. Cô không có một động thái hay hồi âm nào ngoài ba từ: “Tiếp tục đi.” Lâu dần tôi cảm thấy nhàm chán với công việc này, tôi không biết mình đang làm vì điều gì nữa.
- Em vẫn không thay đổi gì nhỉ?
Lân từ đâu xuất hiện và kéo ghế ngồi cạnh tôi. Chúng tôi đang ở trong một quán bar với nhạc Jazz được chơi bởi những nghệ sĩ chuyên nghiệp. Không cần phải tả cũng biết saxophone tuyệt vời như thế nào.
Tôi không nhìn anh ta, giả vờ uống rượu.
- Coi chừng tai mắt của vợ anh đấy.
- Em coi thường anh quá rồi. - Lân ngồi gần hơn với tôi. Gần tới nỗi tôi có thể ngửi thấy mùi nước hoa của anh toả ra.
Tôi nhìn Lân, những năm tháng qua đã khiến khuôn mặt anh thay đổi không ít. Đặc biệt là ánh nhìn. Nó không còn vẻ ngây ngô, dịu dàng ngày xưa nữa. Thay vào đó là một sự bí ẩn, thâm sâu.
- Bỏ đi. - Tôi nói.
- Bỏ cái gì?
- Bỏ vợ.
Lân cười:
- Bỏ là bỏ được ngay sao?
- Như ngày xưa anh bỏ tôi chẳng hạn.
Tôi nói rồi nhấp môi vào lòng ly rượu.
Lân trầm ngâm, anh nhìn về phía trước:
- Em nghĩ đó là lỗi của anh à?
- Đương nhiên rồi.
- Bao nhiêu năm qua em vẫn nghĩ đó là lỗi của anh?
- Không sai!
- Em đã ngoại tình với người khác, cắm lên đầu anh những hai cái sừng mà còn nói đó là lỗi của anh?
Tôi nhún vai:
- Như vậy là anh chưa hiểu hết con người tôi thôi.
Lân dằn cái ly xuống bàn, tôi nhếch miệng cười vì hành động đó của anh. Anh ta đang tức giận sao? Vì tôi đã nói anh ta sai khi bỏ tôi?
- Anh chưa từng thấy người con gái nào như em cả.
- Tôi cũng thấy vậy nữa.
Nhưng thái độ của Lân thay đổi rất nhanh, anh ta ghé đến sát tôi hơn, đến nỗi môi của anh chạm cả lên vành tai tôi nóng bừng:
- Người đàn ông hôm trước có phải cũng bỏ em vì chuyện đó?
Tôi đẩy Lân ra:
- Đâu phải chỉ có mình anh thay đổi đâu Lân? Tôi cũng thay đổi rồi.
Tôi định bỏ đi, nhưng Lân đã kéo tôi lại. Anh nói:
- Vậy nhân tiện ở đây, em hãy nói lý do vì sao anh lại sai đi?
Tôi gạt tay anh ra, một số người đã nhìn chúng tôi:
- Tại sao tôi phải nói với anh? Anh yêu tôi mà không hiểu tôi sao?
- Chẳng ai cần phải hiểu mình đã sai ở đâu khi bạn gái mình ngủ cùng đồng nghiệp của mình cả.
Tôi nhìn xung quanh, anh ta đang cố ý muốn bêu xấu tôi? Nhưng không sao, tôi không thấy xấu hổ vì chuyện này. Tôi luôn cho rằng những con người sống ngoài cuộc sống của tôi là những kẻ thừa trong câu chuyện của tôi, tôi không cần phải để ý đến họ. Vì nếu càng để ý, tôi sẽ càng bị bóng tối nhấn chìm.
Tôi bỏ đi, không cần nói gì với Lân nữa cả. Tôi chỉ là một thám tử theo dõi anh ta, chứ không cần phải giải thích với anh ta về những chuyện đã xảy ra xưa cũ nữa.
- Em đi đâu? - Lân chạy theo - Đi tìm một tên đàn ông ngủ cùng đêm nay à?
- Anh có hứng không?
- Có!
Câu trả lời này khiến tôi bất ngờ. Tôi khựng lại và không nói được gì nữa cả. Trên đời này đúng là chuyện quái gì cũng có thể xảy ra.
Tôi chỉ biết cười thật lớn, nhưng rồi cũng tung chùm chìa khoá xe cho Lân:
- Anh lái xe đi.
Rất nhanh chóng, chúng tôi đến khách sạn Ocean, phòng 507. Dẫu biết đây là một sự sắp đặt có chủ đích của Lân, nhưng tôi vẫn dấn thân vào. Tôi muốn biết anh định làm gì, giữa anh và Nguyệt đã xảy ra chuyện thế nào.
Tôi luôn cho rằng những con người sống ngoài cuộc sống của tôi là những kẻ thừa trong câu chuyện của tôi, tôi không cần phải để ý đến họ. (Ảnh minh hoạ)
Lân không còn “lờ đờ” như lần đầu tiên chạm vào cơ thể của tôi nữa, anh đầy kinh nghiệm, bản lĩnh và đàn ông khiến tôi bất ngờ. Anh làm chủ mọi thứ, không để cho tôi lấy một phần cơ hội áp đảo anh.
Bàn tay của anh luồn ra đằng sau đỡ lấy tấm lưng của rồi, bàn tay còn lại đẩy tôi xuống giường. Một kiểu vừa áp đặt, lại vừa dịu dàng, khiến tôi hoàn toàn khuất phục.
Tôi hỏi anh:
- Có thật là anh đã ngoại tình hay không?
Lân cười:
- Em đoán xem.
Rồi mọi chuyện xảy ra như những gì mà nó sẽ xảy ra. Người đàn ông tiếp theo của tôi là Lân. Đó chính là câu trả lời cho câu hỏi của tôi, Lân có ngoại tình hay không? Anh ta đã ngoại tình với tôi vào đêm nay.
- Nếu Nguyệt biết anh và tôi… cô ta sẽ bỏ anh. Bằng chứng lần này sẽ khiến cô ta bất ngờ.
Lân vuốt tóc tôi, đáp như chẳng thèm quan tâm:
- Cứ đưa cho cô ta những gì mà em biết.
Tôi ngẩng đầu:
- Rốt cuộc anh đang toan tính điều gì? Anh không bỏ Nguyệt, nhưng cũng không sợ cô ta sẽ bỏ anh. Cô ta đang cố tìm kẽ hở để đá anh ra khỏi cuộc hôn nhân này. Các người giàu quá nên rảnh sao?
- Vợ anh ngoại tình!
Hay thật, giờ thì có thêm một manh mối nữa. Một người nữa ngoại tình.
- Bố cô ta là quan chức cấp cao, để giữ thể diện, cô ấy cần tìm bằng chứng anh ngoại tình để hợp lý hoá.
- Cô ta sợ bố à?
- Rất sợ.
- Liệu tôi có thể tin anh được bao nhiêu phần?
- Bao nhiêu mà em muốn.
Tôi ngờ vực trước những thông tin này của Lân, anh ta đâu có lý do gì để nói với tôi những điều này kia chứ? Tôi giật mình, nhìn anh hỏi:
- Anh đang làm công việc gì hả Lân?
Lân lật chăn ra, choàng áo sơ mi vào người rồi nháy mắt nói:
- Không làm gì cả, cuộc sống của anh bây giờ là làm một người chồng khả nghi để vợ mình theo dõi.
Những bí ẩn của Lân lại càng kích thích sự tò mò nơi Ngọc Anh, xong cô ta không nhận ra rằng nhân việc cô ta không thể sống thiếu đàn ông, cô ta đã bị lôi kéo để làm người tình của Lân. Một cách rất tự nhiên, nhưng cũng đầy sắp đặt. Đón đọc phần 7 truyện dài kỳ: Ai là kẻ ngoại tình? vào 19h00 ngày 28/6 tại mục Eva Yêu. |