Em không biết phải giữ gia đình này bằng cách nào nữa nhưng thực sự em không muốn mất chồng.
Em lấy chồng đã được 5 năm nhưng vẫn chưa có con các chị ạ. Giờ rơi vào hoàn cảnh này, em thực sự rất rối trí không biết nên hành xử thế nào đây.
Trong 5 năm ở nhà chồng, không phải em vô sinh mà cũng 3 lần có thai rồi nhưng cả ba lần đó em đều bị lưu thai ở tuần thứ 12. Em thực sự chua xót vô cùng. Vợ chồng em cũng đi đủ bệnh viện từ Phụ sản đến Từ Dũ nhưng đều không tìm được nguyên nhân. Mẹ chồng và mẹ đẻ cũng đi cắt hết thuốc nam đến thuốc bắc cho em uống ấy thế mà lần nào mang thai em cũng không giữ được con.
Sau lần sảy thai thứ 3, em đã kế hoạch hơn 1 năm mới dám “thả” tiếp với hy vọng thời gian sẽ làm thay máu và em có thể có thai kỳ trọn vẹn, ấy thế mà cũng đã hơn 1 năm từ ngày “thả” đến giờ em vẫn chưa thấy đậu thai lại.
Gia đình chồng và chồng em thì rất mong có con cháu bởi chồng em là con duy nhất trong gia đình. Nhà chồng em cũng hiếm hoi con cháu nên mong em có bầu lắm. Bố chồng em mất khi chồng em mới lên 5 tuổi nên chồng em rất thương mẹ và đương nhiên anh cũng rất nghe theo ý bà. Việc mẹ chồng em ngày ngày thúc giục việc con cái cũng khiến chồng em sốt ruột và gây căng thẳng cho em. Anh nói chúng em có con cũng là cách để báo hiếu mẹ, vì vậy áp lực với em càng nặng nề hơn.
Em không biết làm thế nào để giữ hạnh phúc gia đình. (ảnh minh họa)
Dù vậy, em chưa một lần nghĩ rằng chỉ vì em khó có con mà chồng lại đi ngoại tình cho đến khi em vô tình đọc được tin nhắn trong điện thoại của anh. Người phụ nữ nào đó đã nhắn rằng: “Anh yêu à, tối nay sang với em đi. Em nhớ anh lắm rồi!” Ngay khi đọc được những dòng tin nhắn này, em đã nổi máu ghen tuông và gọi lại ngay cho người phụ nữ đó. Em còn gọi cả mẹ chồng lên chứng kiến. Rồi tối đó, em chuyển sang ngủ cùng mẹ chồng. Vì bực tức với chồng nên em đã kể rất nhiều chuyện xấu của chồng với mẹ. Nào là chuyện anh gây áp lực bắt em phải sinh con trong khi em đã bị sảy thai 3 lần. Nào là anh chẳng quan tâm gì đến vợ, chẳng chịu hiểu cho tâm lý vợ. Rồi em kể cả chuyện anh đã từng mắng em có mỗi việc ăn với đẻ mà không biết đẻ trong khi em vẫn đi làm đều đặn… Trong lúc bực tức em đã khóc và nói hết xấu về chồng với mẹ.
Vậy nhưng có lẽ do chồng em là con một, bố chồng mất sớm nên mẹ em cưng chồng lắm. Trong những câu chuyện của em, mẹ chẳng an ủi mà còn tỏ ra trách móc em rằng không biết nghĩ cho chồng, chỉ nói xấu chồng là nhanh. Bà còn mắng rằng em không đẻ được, chồng em đi ngoại tình là phải. Em thực sự rất bực bội nhưng đành nhịn miệng.
Ngày hôm sau em vẫn đi làm bình thường và không tỏ ra giận dỗi gì chồng cũng như mẹ chồng bởi em biết nguyên nhân của sự việc cũng là do em chưa thể đẻ được cho nhà chồng một mụn con. Thế nhưng khi vừa đi làm về, chồng đã lôi em vào phòng hỏi chuyện. Anh bảo em sao lại hỗn láo với mẹ, sao dám nói xấu chồng trước mặt mẹ? Em chẳng thể giải thích được gì vì lúc ấy có giải thích chồng cũng không chịu nghe.
Tối hôm sau, chồng em vẫn tiếp tục giận dỗi rồi bảo rằng, mẹ không thể chấp nhận đứa con dâu vừa “điếc” lại hỗn láo với chồng thế. Em thực sự sốc bởi nói cho cùng em cũng đâu có hỗn láo gì với mẹ và chồng đâu.
Cả tuần liền, cuộc sống trong gia đình em vô cùng căng thẳng. Chồng đã nói chuyện thẳng thắn với em rằng mẹ chồng không thể sống cùng em trong ngôi nhà này được nữa. Còn chồng thì cũng rất muốn có một đứa con để báo hiếu với mẹ. Anh nói xa xôi thế thôi nhưng em đủ hiểu rằng hai người họ đang muốn đuổi em ra khỏi nhà.
Thế nhưng nghĩ cho cùng, chỉ vì chuyện cái tin nhắn kia mà gia đình em tan vỡ thì quá trẻ con. Trong khi 5 năm trời sống với nhau, vợ chồng em khá hòa hợp và rất ít khi to tiếng. Em và mẹ chồng cũng sống với nhau khá tình cảm. Bà còn thường xuyên khen em với những người bà con, hàng xóm. Thế mà bây giờ em lại bị chồng bỏ, bị mẹ chồng đuổi ra khỏi nhà sao?
Em thực sự không thể chấp nhận chuyện này được. Em phải làm sao để giữ hạnh phúc gia đình, giữ lại gia đình đang yên ấm này đây. Rất mong các chị cho em lời khuyên ạ?
Độc giả giấu tên