Đàn ông các anh sao lại nhẫn tâm như vậy? Nếu đã không chắc chắn tình yêu của mình thì ngày ấy, anh đừng tìm chị, đừng ngỏ lời yêu chị khi chị đang quyết tâm đi tìm hạnh phúc mới.
30 tuổi, chị bắt đầu biết đến yêu. Người đàn ông nói lời yêu chị không ai khác, chính là người chị thầm yêu trộm nhớ suốt bao nhiêu năm. Với người ngoài, anh là một kẻ đào hoa, lẻo mép. Nhưng với chị, anh là người anh, người bạn tri kỉ, chưa từng bỏ sót bất cứ ngày lễ, ngày kỉ niệm nào của chị. Ngày phụ nữ, ngày sinh nhật của chị, tất tần tật, anh đều nhớ và rất chu đáo tặng quà cho chị. Anh cũng không quên phải gặp chị 1 tuần ít nhất 1 lần, vì anh bảo, chị cũng là người bạn rất tốt của anh.
Câu nói là bạn khiến chị đau lòng, nhưng những gì anh đối đãi với chị, làm chị mơ hồ rằng, đó là tình cảm hơn tình bạn. Chỉ cần chị chờ đợi, nó sẽ biến thành tình yêu.
Chị đã chờ suốt 4 năm, chờ anh đi qua bao mối tình. Chị chờ anh yêu, chờ anh bỏ người ta, chờ đợi hoài, đợi mãi. Đã biết bao nước mắt phải rơi, biết bao nhiêu nỗi buồn phải nếm trải, nhưng chị vẫn nhẫn, vẫn chấp nhận nhìn anh tay trong tay với người ta.
Vậy mà 4 năm, chị vẫn không nhận được lời yêu thương nào từ anh. Chị vẫn nghĩ anh đã dành tình cảm cho chị nhưng chị nhầm. (Ảnh minh họa)
Có những đêm chị không thể nào ngủ vì thấy hình của anh và người bạn gái tung lên trên Facebook. Trái tim như rụng rời. Vậy mà chị vẫn nén đau thương, vẫn chờ đợi tình yêu đến. Vì nếu chị có bỏ anh, có yêu ai đó thì cũng không thể chân thành được. Thời gian ở bên anh nhiều hơn với một người đúng tư cách là người yêu, còn nói gì tới chuyện gặp gỡ hay giao lưu với ai nữa? Tuổi xuân của chị đã gắn với anh suốt mấy năm trời.
Vậy mà 4 năm, chị vẫn không nhận được lời yêu thương nào từ anh. Chị vẫn nghĩ anh đã dành tình cảm cho chị nhưng chị nhầm. Anh thay hết người này đến người khác. Khi chị 29 tuổi, anh hỏi chị một câu khiến chị đau lòng ‘sao em không lấy chồng đi!’. Chị lấy chồng ư, chị lấy được chồng thì chị đã không khổ sở thế này? Chị mà có người yêu thì chị đâu phải chạy theo anh. Anh thật sự hiểu hay cố tình không hiểu?
Nhưng, câu nói đó của anh cũng khiến chị thức tỉnh. Chị quyết định tìm cho mình một cuộc đời riêng. Chị mở rộng giao lưu, gặp gỡ bạn bè, chị tìm cách mối quan hệ xung quanh mình. Ngay cả khi anh gọi điện muốn gặp, muốn được đi chơi với chị, chị cũng từ chối. Chị nói với anh rằng, chị đang tìm chồng nên không thể đi cùng anh. Lúc đó, anh mới thay đổi…
Thật trớ trêu, phũ phàng, thật vô liêm sỉ. Anh có được chị rồi thì chán, thì thấy chị già cỗi, muốn buông bỏ? (ảnh minh họa)
Chẳng hiểu thế nào mà anh quay sang nói yêu chị. Khỏi phải hỏi cũng biết, trái tim chị rụng rời ra sao. Người đàn ông chị yêu cuối cùng đã chịu ngỏ lời với chị. Chị đã tin, theo tình tình chạy, phớt tình, tình theo là đúng. Khi chị xa lánh anh, không bám riết lấy anh nữa thì anh lại tìm đến chị. May thay, tình yêu ấy thành công. Hai người trở thành một cặp đôi vui vẻ, hạnh phúc…
Nhưng, sự đời không dễ dàng như vậy. Khi chị càng ngày càng yêu anh và nhận ra, cần có một đám cưới thì anh lại trốn chạy. Anh yêu chị, hứa hẹn đủ điều, nói sẽ cho chị cuộc sống hạnh phúc để dụ chị trao thân cho anh. Nhưng, anh đã bỏ rơi chị khi có một người con gái khác trẻ trung, xinh đẹp đang cuốn lấy anh từng ngày. Anh không nói về đám cưới dù hai người đã yêu nhau 1 năm trời. 1 năm không phải là dài, nhưng với người gần 30 tuổi như chị thì đó là quãng thời gian thử thách tuổi tác, vô cùng khó khăn. Vậy mà anh vẫn phớt lờ những lời nói của chị, coi như không có chuyện gì. Rồi anh thừa nhận, mình không muốn lấy chị. Khi yêu nhau, anh đã nhận ra, chị không phải là mẫu phụ nữ anh muốn gắn bó cả đời.
Thật trớ trêu, phũ phàng, thật vô liêm sỉ. Anh có được chị rồi thì chán, thì thấy chị già cỗi, muốn buông bỏ? Anh coi chị như món đồ chơi của mình, dùng chán thì vứt? Tại sao anh lại vô liêm sỉ, ích kỉ như thế? Chị đã làm gì sai, chị đã làm gì để phải chịu tất cả chuyện này. Chị chết lặng trước quyết định chia tay của người chồng tương lai.
Đàn ông các anh sao lại nhẫn tâm như vậy? Nếu đã không chắc chắn tình yêu của mình thì ngày ấy, anh đừng tìm chị, đừng ngỏ lời yêu chị khi chị đang quyết tâm đi tìm hạnh phúc mới.
(ảnh minh họa)
Gái già bị bỏ rơi, rồi đây, chị biết hi vọng vào điều gì, chị biết bấu víu vào ai? Anh cướp mất tuổi xuân của chị, gieo cho chị hi vọng rồi bây giờ bằng mọi giá tìm cách bỏ rơi chị. Anh không nghĩ, chị đã gần 31 tuổi rồi, chị sẽ làm sao để tìm được người yêu khi trái tim đau khổ thế này? Anh định cho chị chết già, cả đời không lấy chồng hay sao?
Đàn ông các anh sao lại nhẫn tâm như vậy? Nếu đã không chắc chắn tình yêu của mình thì ngày ấy, anh đừng tìm chị, đừng ngỏ lời yêu chị khi chị đang quyết tâm đi tìm hạnh phúc mới. Tại sao chưa có được thì thèm khát, trân trọng. Có được rồi thì chà đạp, đá bay như một món đồ chơi? Không lẽ, đàn ông tất cả đều đểu giả như nhau vậy sao? Chị là gái ế, gái già, chị sẽ làm gì tiếp theo để có được một tình yêu chân chính? Có cơ hội nào cho người có trái tim rạn vỡ như chị nữa hay không?