Sự tức giận và thất vọng đan xen vào nhau khiến tôi gần như mất trí. Tôi bốc đồng đệ đơn ly hôn vì nghĩ đó là hình phạt tốt nhất dành cho vợ và là cách bảo vệ nhân phẩm của chính mình.
Kết hôn 5 năm, vợ chồng tôi đã cùng nhau trải qua rất nhiều điều. Cứ tưởng cuộc hôn nhân của chúng tôi đủ bền chặt để chống chọi với mọi giông bão từ thế giới bên ngoài. Tuy nhiên, cuộc sống luôn có nhiều biến số.
Đó là một ngày cuối tuần bình thường, tôi vô tình phát hiện ra bí mật trong điện thoại của vợ. Cô ấy nói chuyện với người yêu cũ, cả hai chuyện trò rất thân mật, xưng hô anh – em ngọt lắm.
Sự tức giận và thất vọng đan xen vào nhau khiến tôi gần như mất trí. Tôi bốc đồng đệ đơn ly hôn vì nghĩ đó là hình phạt tốt nhất dành cho vợ và là cách bảo vệ nhân phẩm của chính mình. Ngay sau đó, tôi thu dọn hành lý để rời đi. Nhưng đúng lúc vừa định bước ra khỏi nhà thì mẹ vợ lại xuất hiện.
Bà không trách móc vợ tôi như tôi tưởng tượng, cũng không cố gắng thuyết phục tôi ở lại. Bà chỉ nhẹ nhàng nói:
- Con ơi, đừng vội rời đi. Hãy nghe lời mẹ nói.
Mẹ vợ nắm tay tôi và bảo tôi ngồi trên ghế sofa. Mẹ nói về sự hiểu biết của mẹ về tôi, kể lại từng kỷ niệm của hai vợ chồng. Mẹ nhớ rất rõ ràng khiến tôi rất ngạc nhiên.
Biết vợ nhắn tin với người tình cũ, tôi rất tức giận và muốn ly hôn ngay lập tức. (Ảnh minh họa)
Sau đó, mẹ nhấp ngụm trà rồi chậm rãi nói:
- Hôn nhân giống như tách trà này, mới uống thì đắng, nhưng nếm kỹ thì lại ngọt. Trước khi quyết định việc gì cũng nên ngẫm kỹ, nghĩ lại phần tình cảm trước đây con à. Vợ con đã phạm sai lầm, đây là sự thật không thể chối cãi, nhưng nó cũng là vợ con, người con chia ngọt sẻ bùi trong nhiều năm qua cơ mà.
Ly hôn không phải là cách duy nhất để giải quyết vấn đề. Đôi khi, sự bao dung và thấu hiểu còn hiệu quả hơn bất kỳ hình phạt nào. Con còn trẻ và còn chặng đường dài phía trước. Đừng phá hủy gia đình này chỉ vì sự bốc đồng. Chuyện của vợ con vẫn chưa đi quá xa, hôn nhân của hai đứa vẫn còn cứu vãn được.
Những lời mẹ vợ nói giúp tôi bình tĩnh lại và sẵn sàng cho vợ một cơ hội để giải thích. Sau đó chúng tôi ngồi trong phòng khách, thẳng thắn nói chuyện với nhau một cách nghiêm túc.
Vợ thừa nhận sai lầm của mình với tôi trong nước mắt. Nói rằng vì tôi bận rộn công việc, ít dành thời gian cho gia đình nên trong phút yếu lòng cô ấy đã trò chuyện với người cũ, nhưng cô ấy chưa bao giờ nghĩ đến chuyện ly hôn. Vợ hứa từ nay sẽ cắt đứt hoàn toàn liên lạc với người tình cũ, chỉ mong tôi có thể tha thứ cho cô ấy để cả hai cùng nhau vun vén cho gia đình.
Nghe những lời khuyên của mẹ vợ, tôi cho vợ cơ hội sửa sai. (Ảnh minh họa)
Trầm ngâm một lúc, nhận thấy bản thân cũng có lỗi sai nên tôi đã đồng ý tha thứ cho vợ. Lúc đó, tôi có một cảm giác nhẹ nhõm chưa từng thấy. Hóa ra sự tha thứ thực sự không có nghĩa là quên đi lỗi lầm của người khác mà là sẵn sàng cho người kia cơ hội sửa sai, đồng thời cho mình dũng khí để làm lại từ đầu.
Sau sự việc này, mối quan hệ của tôi và vợ càng trở nên bền chặt hơn. Chúng tôi học được cách giao tiếp tốt hơn và trân trọng nhau hơn. Mẹ vợ thường đến nhà chúng tôi, góp ý cho hai vợ chồng về những điều hai đứa chưa làm tốt.
Theo thời gian, vợ tôi trở nên chín chắn và biết vun vén cho gia đình hơn. Tôi cũng học được cách giữ bình tĩnh khi tức giận, đồng thời dùng lòng bao dung và lý trí để giải quyết xung đột vợ chồng.
Giờ đây, mỗi khi nghĩ lại khoảng thời gian khó khăn đó, tôi lại thấy biết ơn mẹ vợ. Chính bà đã dạy tôi cách đối mặt với những thất bại, khó khăn trong hôn nhân cũng như cách trân trọng và giữ gìn tình yêu khó có được này.
Gia đình luôn là điểm tựa vững chắc nhất của chúng ta. Dù thế giới bên ngoài có thăng trầm thế nào, chỉ cần các thành viên trong gia đình có thể hiểu và hỗ trợ lẫn nhau thì không gì có thể phá hủy được sự ấm áp, vững chãi trong trái tim chúng ta. Tôi mong mỗi gia đình đều có thể giống như gia đình chúng tôi, trở nên bền chặt, ấm áp hơn sau những thăng trầm.