Không phải điều gì trên đời cũng có thể nằm trong tầm kiểm soát của ta. Không lo lắng nào có thể khắc phục được vấn đề của bạn. Đừg lãng phí thời gian hay năng lượng quý báu của mình, thay vào đó là học cách đón nhận và từ bỏ khi cần thiết.
1. Bạn tạo nên sự khác biệt
Gần nhà tôi có một công viên, trong đó có một hồ nước nhỏ. Mỗi sáng chủ nhật, tôi đều chạy bộ ở đây. Lần nào sự chú ý của tôi cũng dừng ở một người phụ nữ lớn tuổi đang ngồi bên hồ với một chiếc lồng kim loại bên cạnh.
Hôm nay, sự tò mò đã khiến tôi dừng lại và tiến đến gần hơn bà ấy. Khi nhìn kỹ hơn, tôi nhận ra chiếc lồng kia thực chất là một cái bẫy kim loại nhỏ và có vài chú rùa đang bò quanh chiếc bẫy mà không hề hấn gì. Người phụ nữ kia cầm một trong những con rùa đó lên tay và dùng bàn chải bọt biển chà nhẹ lên mai của nó.
“Chào buổi sáng!”, tôi nói. "Tôi chạy bộ vào mỗi sáng Chủ nhật và thấy bà đều ngồi ở chỗ này. Có thể sự tò mò của tôi khiến bà cảm thấy không thoải mái song tôi thực sự muốn biết những gì bà đang làm với những con rùa kia”.
Người phụ nữ cười và nói:
“Tôi đang làm sạch mai rùa. Tảo và các chất bẩn khác tích tụ trên mai của chúng, khiến chúng bị đè nặng và cản trở khả năng bơi lội cũng như giảm khả năng hấp thụ nhiệt. Theo thời gian, lớp vỏ của chúng trở nên yếu đi và bị ăn mòn”.
"Tuyệt vời! Bà thật chu đáo quá!", tôi thốt lên.
“Mỗi sáng Chủ nhật, tôi đều dành vài giờ bên hồ để thư giãn và giúp những người bạn nhỏ bé này trở nên sạch sẽ. Nghe có vẻ kỳ lạ nhưng với tôi, đây là một hành động nhỏ để tạo ra sự khác biệt trên thế giới", người phụ nữ tiếp tục.
Tôi hơi do dự và nói: “Nhưng tất cả các loài rùa nước ngọt đều có tảo và các chất cặn khác trên mai. Chúng vẫn sống như vậy cả đời mà".
“Vâng, thật đáng buồn khi chúng không được giúp làm sạch", bà trả lời.
Tôi cảm thấy không thuyết phục.
“Tôi thực sự đánh giá cao lòng tốt của bà nhưng bà không nghĩ rằng thời gian của mình có thể được tận dụng tốt hơn sao? Ý tôi là, tất cả các loài rùa nước ngọt trên thế giới đều đang sống như vậy, với lớp mai dính đầy tảo và chất bẩn. Tôi không có ý xúc phạm nhưng nếu 99% rùa đang sống theo cách này, những nỗ lực của bà liệu có tạo ra tác động?”
Người phụ nữ nghe tôi nói xong thì cười thành tiếng. Bà quay người dọn những mảng tảo cuối cùng khỏi con rùa trên đùi rồi ngước nhìn tôi và nói:
"Ồ! Nếu chú rùa này có thể nói, nhất định nó sẽ nói rằng sự quan tâm của tôi với nó đã tạo nên sự khác biệt lớn trên thế giới."
Bài học cuộc sống:
Mỗi hành động tử tế dù lớn hay nhỏ đều có giá trị. Mỗi người chúng ta đều có thể tạo ra sự khác biệt và thay đổi thế giới theo cách của riêng bạn.
Những hành động tử tế của chúng ta sẽ góp phần hướng tới một thế giới tốt đẹp hơn. Tất nhiên, một hành động đơn lẻ chưa thể thay đổi thế giới ngay lập tức nhưng nó sẽ tạo nên những gợn sóng nhỏ. Với niềm tin rằng mỗi chúng ta đều có thể tạo nên những điều tốt đẹp cho thế giới, chúng ta sẽ biến mỗi ngày của mình trở nên ý nghĩa hơn.
2. Ông lão hạnh phúc
Ngày xửa ngày xưa, mọi người trong một ngôi làng nọ đều né tranh một ông già. Nhìn thấy ông ta, người ta như nhìn thấy sự bất hạnh. Gương mặt ủ rũ, có gì đó cay đắng và luôn than phiền. Ông luôn cảm thấy cuộc đời mình đầy rẫy những bất hạnh.
Mọi người thường né tránh ông vì không muốn sự tiêu cực đó lây đến mình. Càng sống lâu, ông càng cay đắng và những lời nói của ông càng tiêu cực. Mọi người gần như đều cảm thấy mình có lỗi khi được hạnh phúc có mặt trước ông.
Nhưng khi ông bước sang tuổi 80, một điều không thể tưởng tượng được đã xảy ra. Mọi người nói rằng ông lão đã không còn buồn bã hay than phiền nữa. Ông ấy đang cười và hạnh phúc, trông rất tươi tắn và bình yên.
Mọi người liền đến tìm gặp ông.
"Điều gì đã xảy ra khiến ông thay đổi?"
"Không có gì nhiều nhặn cả, chỉ là trong 80 năm tôi đã luôn theo đuổi hạnh phúc và bị nó lẩn tránh. Tôi quyết định mình sẽ không sống như vậy nữa mà thay vào đó là cố gắng tận hưởng cuộc sống của mình. Và điều kỳ diệu đã xảy ra. Tôi hạnh phúc."
Bài học cuộc sống:
Đừng đuổi theo hạnh phúc. Hãy cứ tận hưởng cuộc sống của bạn, sống trọn vẹn từng khoảnh khắc.
3. Cốc nước nặng bao nhiêu?
Một giáo sư tâm lý đã lên giảng đường để giảng bài về cách quản lý căng thẳng. Giữa buổi học, bà nâng một cốc nước lên và yêu cầu sinh viên của mình đoán trọng lượng của chiếc ly.
“Ai có thể cho tôi biết ly nước này nặng bao nhiêu không?"
Sinh viên ngồi dưới liền đưa ra rất nhiều câu trả lời, từ vài chục gam đến vài trăm gam. Vị giáo sư lên tiếng:
“Trọng lượng thực sự của chiếc cốc không quan trọng, điều quan trọng là cảm giác cầm trên tay nặng thế nào và điều đó phụ thuộc vào thời gian tôi cầm cốc. Nếu tôi cầm chiếc cốc này chỉ trong vài phút, mọi chuyện rất nhẹ nhàng. Nếu tôi giữ nó trong 1 hoặc 2 giờ, tôi sẽ bắt đầu có cảm giác nặng và cánh tay có thể cảm thấy đau nhức. Nhưng nếu tôi giữ cái cốc này cả ngày, tay tôi sẽ tê cứng vì đau và tôi buộc phải thả nó xuống. Trọng lượng của cốc là như nhau trong mỗi trường hợp nhưng cảm giác nặng thì tùy thuộc vào thời gian tôi giữ nó".
Mọi người đều im lặng lắng nghe. Giáo sư tiếp tục:
“Những căng thẳng và lo lắng của bạn cũng tương tự như cốc nước này. Khi bạn suy ngẫm về chúng trong một thời gian ngắn, nó sẽ ổn thôi. Suy ngẫm về chúng lâu hơn một chút, bạn sẽ bắt đầu cảm thấy khó chịu. Suy nghĩ về chúng cả ngày, bạn sẽ hoàn toàn bị sự hoang mang lo lắng bao trùm suy nghĩ. Bạn không thể làm bất cứ điều gì khác trừ khi bạn loại bỏ chúng hoàn toàn khỏi tâm trí của mình”.
Bài học cuộc sống
Hãy học cách buông bỏ. Không phải điều gì trên đời cũng có thể nằm trong tầm kiểm soát của ta. Không lo lắng nào có thể khắc phục được vấn đề của bạn. Đừg lãng phí thời gian hay năng lượng quý báu của mình, thay vào đó là học cách đón nhận và từ bỏ khi cần thiết.