Hơn 2 năm sống với T, tôi cảm thấy hôn nhân như địa ngục. Không phải vì tôi toàn tâm toàn ý nhớ tới người cũ mà T là một cô gái không như tôi nghĩ, thật sự quá khác biệt so với những gì cô ấy thể hiện trước mặt mẹ tôi.
Nghe thêm tâm sự: Uất nghẹn khi nhận cái tát đau điếng của mẹ chồng ngay đêm tân hôn
Bố mẹ ngày ngày thúc giục chuyện kết hôn nên lần nào về chơi cũng bắt tôi phải mang theo người yêu về. Mỗi lần như thế tôi thường đưa cô này, cô nọ về ra mắt cho mẹ hài lòng, gọi là để mẹ duyệt.
Trong số đó có người tôi thích người tôi không. Thực tình tôi cũng chỉ coi họ là bạn bè và có ý nhờ vả họ làm người yêu của tôi nhưng tôi biết, trong lòng họ cũng có tình cảm với mình.
Tôi chưa muốn lấy vợ không phải vì tôi thuộc giới tính thứ ba hay vì kén cá chọn canh, chỉ vì bản thân tôi đã trót đem lòng yêu một cô gái nhưng cô nàng đã có bạn trai rồi.
Tôi vẫn luôn hy vọng là nếu có ngày đó cô ấy bỏ người yêu, tôi sẽ là người ở bên cạnh. Ngày đó dù là xa vời thì tôi vẫn luôn mong ngóng vì không hiểu thế nào, tôi luôn linh cảm mối tình của cô ấy và bạn trai không lâu bền.
Là một cô gái khéo ăn khéo nói lại đã là thạc sĩ nên T chiếm được cảm tình của mẹ tôi. (ảnh minh họa)
Nhưng tôi không thể ngờ ngày tôi đưa cô bạn gái giả về gặp mẹ, mẹ tôi đã quá thích cô ấy. Là một cô gái khéo ăn khéo nói lại đã là thạc sĩ nên T ngay lập tức chiếm được cảm tình của mẹ tôi.
Mỗi ngày mẹ tôi đều gọi điện hỏi han sức khỏe của cô ấy, ra sức vun vén cho hai đứa tôi và liên tục rủ T về nhà tôi chơi, ăn cơm. Giả thành thật, mẹ ép quá, cũng là vì mẹ quá ưng cô gái này nên đã làm mọi cách để tôi phải lấy T.
Tôi nói có người khác nhưng mẹ nhất định khăng khăng: “Cái T nó đã là thạc sĩ rồi lại còn xinh xắn, khéo léo, con thấy ai được như nó. Mẹ nhất định bắt con phải lấy nó, còn không, con đừng hòng đưa đứa nào về nhà này”.
Vì mẹ làm căng quá vả lại bản thân T cũng là một cô gái nổi bật nên cuối cùng, tôi cùng đi đến quyết định kết hôn. Thế nhưng thật trớ trêu khi tôi vừa quyết định đính hôn thì cũng là ngày người con gái tôi thích khóc lóc nói với tôi, cô ấy và người yêu đã chia tay.
Trái tim tôi đau đớn biết bao nhiêu nhưng một gã đàn ông như tôi không thể làm chuyện sai lầm, tôi không thể làm lỡ dở cuộc đời T.
Vì mẹ làm căng quá vả lại bản thân T cũng là một cô gái nổi bật nên cuối cùng, tôi cùng đi đến quyết định kết hôn. (Ảnh minh họa)
Hơn 2 năm sống với T, tôi cảm thấy hôn nhân như địa ngục. Không phải vì tôi toàn tâm toàn ý nhớ tới người cũ mà T là một cô gái không như tôi nghĩ, thật sự quá khác biệt so với những gì cô ấy thể hiện trước mặt mẹ tôi.
Chính mẹ tôi cũng phải khóc lóc với tôi mà rằng: “Con ơi, mẹ hối hận vô cùng vì ngày đó đã ép con lấy cái T, giờ mẹ mới thấm học cao hiểu rộng là thế nào”.
T ăn nói rất bỗ bã. Về nhà tôi, có mẹ tôi, có trên có dưới mà T không coi ai ra gì, mọi việc trong nhà cô ấy toàn quyền quyết. Cứ mỗi lần mẹ tôi góp ý thì cô ấy quẳng luôn một câu: "Mẹ già rồi cứ để đó bọn con lo, mẹ đừng nói nhiều rồi vợ chồng con phật ý mất tình cảm".
Mẹ tôi rất sốc vì T không còn là cô con dâu mà mẹ hết lời khen ngợi, thay vào đó là một cô gái ăn nói láo toét, vô lễ.
Mỗi khi mẹ tỏ ra không hiểu biết chuyện gì thì T lại lên mặt dạy đời, rằng là: “Con học bao nhiêu năm đại học, còn học cả mấy năm cao học, đã là thạc sĩ rồi mà mẹ còn nói lý với con à? Ở cái nhà này, con không biết không lẽ người khác biết chắc?”.
Mẹ tôi ân hận lắm, cũng từ ngày đó, mẹ im hơi lặng tiếng, không động đến con dâu một câu. (Ảnh minh họa)
Kiếm được vài đồng tiền, T về nhà huênh hoang. Mỗi lần mua sắm cái gì là cô ấy toàn quyền, không cho tôi ý kiến. Mẹ có nói vào thì cô ấy bảo “Tiền của chúng con làm ra, chúng con tiêu thế nào là việc của chúng con, mẹ có làm ra đâu mà mẹ xót”. Tôi có đôi lần nhắc nhở, nói với vợ nhưng T nhất định không nghe và rồi chuyện cãi vã thường xuyên xảy ra.
Ai đến nhà chơi, nhất là hàng xóm láng giềng, những người bạn cũ của mẹ, T chỉ chào một câu rồi quay ngoắt đi. Chưa nói là ăn mặc hở hang lại còn trang điểm lòe loẹt, T chưa bao giờ niềm nở đón tiếp ai ở gia đình tôi kể cả người thân của nhà chồng.
Mẹ tôi thờ dài ngao ngán mỗi lần góp ý với con dâu vì toàn nhận được lời xúc phạm: “Gớm, thời đại nào rồi mà mẹ còn quan hệ với những người như vậy. Có thời gian thì gặp mấy người giàu có, quyền chức, có chăng người ta còn giúp được mình. Nói chuyện với mấy người đó vài tiếng là mất ối tiền của con đó. Thời gian của con là vàng, mẹ thông cảm ạ”.
Vì quá tức cách nói chuyện hỗn hào của vợ, lần đó, tôi đã tát T một cái trời giáng. Tôi không mượn cớ không yêu vợ để sỉ vả cô ấy nhưng thái độ đó của T, có trời cũng không chịu được. Cũng từ cái tát đó, tình cảm vợ chồng rạn nứt, chúng tôi có dấu hiệu đổ vỡ. Mẹ tôi khóc như mưa khi cháu còn quá nhỏ nhưng thực lòng tôi không thể chấp nhận người vợ quá hỗn hào. Đến chồng, mẹ chồng, nhà chồng còn khinh nghèo khó như thế thì sao là người tử tế được, sao giáo dục được con cái về sau.
Mẹ tôi ân hận lắm, cũng từ ngày đó, mẹ im hơi lặng tiếng, không động đến con dâu một câu. Mẹ hiểu hậu quả ngày hôm nay là mẹ gây ra, vì mẹ tham lam học cao, tham cô con dâu thạc sĩ mà ra nông nỗi này.
Đúng là, không thể nhìn mặt mà bắt hình dong. Nhất là vợ tôi, mãi mãi tôi không dám tin cô con gái dịu dàng ngày nào lại là người đành hanh, vô lễ, coi thường người khác như vậy.