Truyện cổ tích: Hoàng tử Lừa

Hạ Mây - Ngày 02/07/2021 20:55 PM (GMT+7)

Câu chuyện kể về chàng hoàng tử mắc phải lời nguyền khi sinh ra đã mang hình dáng con Lừa, và hành trình chàng gặp được tình yêu của đời mình.

Nguồn clip: LaLaTV.

Nguồn clip: LaLaTV.

Truyện cổ tích: Hoàng tử Lừa - 2

Nội dung truyện cổ tích hoàng tử Lừa

Ngày xửa ngày xưa, có một ông vua và hoàng hậu sống trong giàu sang tới mức, muốn gì cũng có, chỉ duy một nỗi không có con.Hoàng hậu than thở ngày đêm và nói:

– Mình như thửa ruộng không có cây mọc!

Cuối cùng trời cũng thương tình, thuận cho sinh được một mụn con, nhưng nó chẳng giống những đứa trẻ khác, mà lại là một con lừa con. Khi nhìn thấy con lừa con, hoàng hậu than khóc om sòm, thà đừng có con còn hơn là có con lừa này và sai gia nhận tính đem ném nó xuống sông làm mồi cho cá. Nhà vua nói:

– Không được, nếu trời cho vậy thì nó phải là con của ta và là người thừa kế ngai vàng sau khi ta khuất núi, nó sẽ đội vương miện trên đầu.

Chàng hoàng tử mặc dù mang trong mình hình dáng của một con lừa nhưng lại rất tài năng, chàng có thể đàn, hát, nhảy múa...

Chàng hoàng tử mặc dù mang trong mình hình dáng của một con lừa nhưng lại rất tài năng, chàng có thể đàn, hát, nhảy múa...

Con lừa được nuôi nấng chăm sóc cẩn thận nên lớn lên trông thấy. Hai tai nó vểnh lên thẳng đứng. Con lừa vui tính, nhảy tung tăng chơi đùa, đặc biệt nó rất thích nghe âm nhạc. Có lần nó tới chỗ người nhạc sĩ lang thang nổi tiếng và nói:

– Hãy dạy cho tôi cách đánh đàn để tôi có thể đánh được những bản nhạc hay như nhạc sĩ lang thang. Người nhạc sĩ lang thang đáp:

– Trời ơi, mi làm sao mà học được. Ngón chân mi sinh ra đâu có phải để đánh đàn, nó to ơi là to! Ta chỉ sợ dây đàn không chịu nổi.

Cho dù bị thoái thác, nhưng lừa vẫn cứ khăng khăng đòi theo học và bền gan, chăm chỉ học đàn. Cuối cùng nó chơi đàn cũng hay như nhạc sĩ lang thang kia.

Có lần con lừa đi dạo chơi, nó tới gần một giếng nước. Nó cúi xuống nhìn thì thấy bóng mình là bóng con lừa. Nó rất buồn, nó tính đi chu du thiên hạ, nó đem theo một người hầu trung thành.

Cả hai lên đường, đường gập ghềnh đồi núi, cuối cùng cả hai tới một vương quốc nơi có ông vua đã già, nhưng chỉ có một công chúa xinh đẹp, đồng thời là người con duy nhất. Tới trước hoàng cung, lừa nói:

– Chúng ta sẽ dừng chân ở nơi này. Lừa ta gõ cổng hoàng cung và nói:

– Có khách tới, mở cửa cho khách vào nhé.

Đợi mãi không thấy cổng mở, lừa ta ngồi xuống, lấy đàn và dùng hai chân trước gảy đàn. Nghe tiếng đàn du dương, người gác cổng chạy vào tâu với nhà vua:

– Ngoài cổng hoàng cung có một con lừa đang ngồi gảy đàn, nó chơi hay như một nhạc sĩ lang thang cừ khôi.

Nhà vua phán:

– Thì mở cổng thành cho nhạc sĩ lang thang vào.

Chàng hoàng tử trên đường đi chu du thiên hạ thì gặp và kết hôn với nàng công chúa xinh đẹp.

Chàng hoàng tử trên đường đi chu du thiên hạ thì gặp và kết hôn với nàng công chúa xinh đẹp.

Lừa bước vào hoàng cung, dùng hai chân trước gảy đàn, cả hoàng cung cười ồ lên vì tiếng đàn do lừa đánh. Lừa ta được dẫn vào ăn cùng đám gia nhân, lừa không chịu và nói:

– Tôi đâu có phải là loại lừa vẫn nhốt trong chuồng, tôi là loại lừa quý tộc.

Mọi người nói:

– Nếu thế thì cho ăn chung với lính tráng.

Lừa đáp:

– Không, tôi thích ngồi bên cạnh nhà vua.

Nhà vua cười và nói:

– Cũng được, nếu thích thế thì hãy lại đây ngồi.

Sau đó nhà vua hỏi lừa:

– Lừa ơi, mi có ưng công chúa không?

Lừa quay lại phía công chúa nhìn, rồi gật đầu nói:

– Thưa có ạ, thần chưa thấy ai đẹp như thế.

Nhà vua bảo:

– Nếu vậy thì hãy lại ngồi bên cạnh công chúa.

Lừa thưa:

– Thần cũng mong được như vậy.

Lừa lại ngồi bên cạnh công chúa và ăn uống nom rất lịch thiệp.

Ở hoàng cung một thời gian, lừa quý tộc nghĩ:

– Những cái đó cũng chẳng giúp ích gì, ta trở về nhà thôi.

Lừa lững thững cúi đầu tới chỗ nhà vua và xin được cáo từ hoàng cung. Lâu nay nhà vua vẫn quý mến lừa nên nói:

– Lừa ơi, sao vậy? Nom mi buồn rười rượi, hãy ở lại bên ta, ta cho mi tất cả những gì mi muốn, có thích vàng không? Lừa lắc đầu đáp:

– Không.

– Thế mi có thích ngọc ngà, châu báu không?

Đến đêm hoàng bỏ lớp da lừa và biến thành một chàng trai khôi ngô, tuấn tú.

Đến đêm hoàng bỏ lớp da lừa và biến thành một chàng trai khôi ngô, tuấn tú.

– Không.

– Ta cho mi nửa giang sơn này đấy, thế có ưng không?

– Chà, cũng không ạ!

Nhà vua nói:

– Thế mi vui sướng bởi cái gì nhỉ? Có thích lấy công chúa xinh đẹp không?

– Thưa vâng ạ. Điều đó thì thực lòng tôi thích. Lừa ta vui tính hẳn lên, vì đó chính là điều nó mong ước. Đám cưới được tổ chức rất to và hết sức trang trọng. Đến tối, cô dâu và chú rể được dẫn tới phòng tân hôn. Nhà vua muốn biết cách cư xử của lừa nên để cho một gia nhân nấp ở trong phòng.

Khi đã vào trong phòng, chú rể ngó quanh một lượt. Khi tin là chỉ có hai người trong phòng, chàng ra cài then cửa. Rồi chàng vứt bỏ tấm da lừa trên người. Chú rể hiện nguyên hình là một hoàng tử khôi ngô tuấn tú.

Chàng nói:

– Giờ em thấy đó, anh cũng xứng vai phải lứa với em.

Cô dâu tươi cười ôm choàng lấy chú rể hôn với cả tấm lòng thương yêu. Nhưng khi trời vừa hửng sáng, chàng lại choàng tấm da lừa. Có lẽ chẳng ai biết được, cái gì ẩn giấu trong tấm da lừa kia.

Sáng vua cha tới thăm con gái, vua hỏi:

– Con lừa có vui tính không. Chắc con buồn phiền lắm nhỉ! Đó chẳng phải là một trang nam nhi thực thụ.

– Thưa vua cha, không, con không buồn. Con rất yêu quý anh ấy. Con muốn suốt đời ở bên anh ấy, con người tuyệt vời.Nhà vua rất đỗi ngạc nhiên, tên gia nhân liền kể cho nhà vua những gì mình chứng kiến.

Nhà vua nói:

– Không thể có chuyện đó được.

– Nếu vậy nhà vua cứ thức đêm để tận mắt xem những gì xảy ra. Nhà vua nên vứt ngay tấm da lừa vào trong lửa hồng để cho phò mã hiện nguyên hình.Nhà vua nói:

– Lời khuyên của ngươi hay đấy.

Nàng công chúa vì muốn nhìn mãi hình dáng của chông nên đã đốt tấm da lừa đi.

Nàng công chúa vì muốn nhìn mãi hình dáng của chông nên đã đốt tấm da lừa đi.

Đêm khuya, khi cả hai đang ngủ say, nhà vua lẻn vào xem. Dưới ánh trăng, nhà vua thấy một chàng trai khôi ngô tuấn tú nằm bên công chúa, tấm da choàng để ngay sát bên giường.

Công chúa cầm tấm da ném vào ngọn lửa hồng và đứng đợi cho tới khi tấm da cháy hết chỉ còn lại tro. Công chúa thức thâu đêm tới sáng để xem khi bị mất tấm da choàng thì phò mã sẽ ứng xử như thế nào.

Khi trời hửng sáng, chàng trai thức giấc, tính lấy tấm da choàng nhưng chẳng tìm thấy. Chàng hoảng hốt, than vãn:

– Thế thì chỉ còn cách trốn khỏi nơi này! Nàng đã phạm một sai lầm nghiêm trọng, vốn ta chỉ cần mang tấm da lừa ấy thêm một năm nữa là đủ thời hạn có thể hoàn toàn làm người. 

Công chúa khóc lóc thảm thiết vì nghĩ rằng chính tay nàng đã giết chàng. Mặt trời lên cao, hoàng tử dần dần biến mắt trước mặt công chúa.

Công chúa buồn rầu khóc to, vừa khóc vừa đuổi theo ánh mặt trời, sau đó thì thiếp đi bên bìa rừng. Khi tỉnh dậy cô thấy mình được một bà lão cứu giúp, thấy cô đã tỉnh, bà lão ân cần hỏi cô là ai, vì sao lạc tới khu rừng này. 

Công chúa kể cho bà lão nghe câu chuyện và xin được ở lại cùng bà lão. Trong vườn có một cái cây mà bà lão yêu quý, bà lão nhắc nhở cô chăm sóc kỹ cho cái cây đó.

Sau nhiều khó khăn và thử thách, cuối cùng hoàng tử và công chúa cũng gặp lại và sống hạnh phúc bên nhau.

Sau nhiều khó khăn và thử thách, cuối cùng hoàng tử và công chúa cũng gặp lại và sống hạnh phúc bên nhau.

Đến ngày thứ 3 có một người giàu có đi qua cái cây đó, ông ta muốn cho cô nhiều vàng bạc để mua lại cái cây, như cô gái đã từ chối.

Sau khi bà lão về, cô gái hỏi bà lão vì sao lại yêu quý cái cây đó như vậy. Về sau mỗi lần tưới cây cô đều tâm sự với nó. 

Trong một lần cô gái đang tưới cây thì từ trong thân cây bước ra một chàng hoàng tử khôi ngô, tuấn tú, công chúa chưa kịp hết nỗi bất ngờ thì chàng trai đã giơ hai tay và nói:

- Ơ kìa, mới một thời gian ngắn mà vợ ta không nhận ra ta nữa sao?

Công chúa sững sờ nhận ra là chồng của nàng, công chúa ôm chầm lấy chàng nước mắt tuôn như mưa.

Hoàng tử Lừa kể cho nàng nghe nhờ có bà lão giúp chàng. Hai vợ chồng hoàng từ cảm ơn bà lão và trở về hoàng cung, họ sống bên nhau đến cuối đời.

Truyện cổ tích: Hoàng tử Lừa - 8

Bài học từ truyện cổ tích hoàng tử Lừa

Truyện cổ tích hoàng tử Lừa mang đến nhiều bài học hay trong cuộc sống, câu chuyện nhắc nhở chúng ta không nên đánh giá ai đó chỉ vì vẻ bề ngoài, đồng thời ca ngợi tài năng, mỗi người đều có thế mạnh riêng.

Đồng thời câu chuyện cũng ca ngợi tình yêu chân thành, cùng nhau cố gắng vượt qua khó khăn thì có thể đạt được kết quả như ý.

Câu chuyện nhắc nhở chúng ta không nên đánh giá ai đó chỉ vì vẻ bề ngoài, đồng thời ca ngợi tài năng, mỗi người đều có thế mạnh riêng.

Câu chuyện nhắc nhở chúng ta không nên đánh giá ai đó chỉ vì vẻ bề ngoài, đồng thời ca ngợi tài năng, mỗi người đều có thế mạnh riêng.

Truyện cổ tích: Hoàng tử chăn lợn
Câu chuyện kể về chàng hoàng tử nghèo vì muốn lấy được nàng công chúa mà chấp nhận làm người chăn lợn.
Hạ Mây Nguồn clip: LaLaTV
Nguồn: [Tên nguồn]

Tin liên quan

Tin bài cùng chủ đề Kiến thức dạy con