Chuyện phòng the đặc biệt ở mỗi nước đều thể hiện nét văn hóa, lịch sử và sự phát triển của đất nước, vùng miền đó ở mỗi giai đoạn. Có những tập tục thể hiện nét văn hóa riêng biệt, bản sắc dân tộc nhưng có những tập tục lại trở thành hủ tục, phản văn hóa.
Kalash là một dân tộc thiểu số ở Pakistan nổi tiếng với làn da nhợt nhạt và đôi mắt sáng màu. Dân số 4.000 người Kalash sống rải rác ở 3 thung lũng xa xôi. Người Kalash cho biết phần lớn khách du lịch Pakistan đến thăm các ngôi làng là những chàng trai trẻ, họ thường hỏi về nơi để tìm phụ nữ địa phương.
Người dân Kalash sống khép kín ở một số ngôi làng, mỗi năm họ chào đón mùa xuân bằng lễ hội độc đáo có tên Joshi với các lễ hiến tế động vật, rửa tội và đám cưới.
Người Kalash tôn thờ nhiều vị thần, uống rượu là một truyền thống và các cuộc hôn nhân được lựa chọn là tiêu chuẩn - không giống như ở phần còn lại của Pakistan.
Các thành viên của cộng đồng Kalash thường kết hôn ở tuổi thiếu niên, trong đó phần lớn phụ nữ có trình độ học vấn thấp và chủ yếu sau khi kết hôn phụ nữ chỉ làm những công việc truyền thống trong nhà.
Những câu chuyện về Kalash thường được truyền tai nhau. Một video được xem 1,3 triệu lần trên YouTube, tuyên bố phụ nữ Kalash được phép công khai quan hệ tình dục với các đối tác của họ khi chọn lựa trước sự hiện diện của chồng họ. Nhiều người còn lan truyền nhau rằng, phụ nữ Kalash tuyệt đẹp và bất cứ ai cũng có cơ hội được kết hôn với bất kỳ cô gái nào ở đó.
Một phong tục khác được nhắc đến cũng tương tự, xuất phát từ dân tộc thiểu số Ma Thoa. Mãi cho đến thập niên 1950, tộc người Ma Thoa (Moso) thiểu số ở tỉnh Vân Nam, Trung Quốc vẫn theo chế độ mẫu hệ độc tôn, và xem nam giới "không là gì cả".
Một phụ nữ Ma Thoa xinh đẹp
Và đặc biệt, tại vùng đất này không có hai khái niệm "cưới hỏi" và "cuộc sống vợ chồng" bởi sinh hoạt tình dục là hoàn toàn tự do, tùy theo sở thích của mỗi người.
Trẻ em sinh ra chỉ biết mẹ mà thôi và những người cậu sẽ thay cha gánh vác trách nhiệm nuôi dạy chúng.
Khi bước vào độ tuổi 13- 14, trẻ em cả nam lẫn nữ sẽ bắt đầu "yêu". Khi đó, bé gái sẽ được đặt cho tên mới và được nhận một phòng riêng - "phòng hoa chúc" - để có thể tự do tiếp đón tất cả các bạn trai nào mà em thích, không phân biệt tuổi tác hay địa vị xã hội gì cả.
Riêng các chàng trai thì phải hành động kín đáo bằng những "cuộc viếng thăm vụng trộm": chui vào phòng qua cửa sổ khi màn đêm buông xuống và ra về vào sớm sáng hôm sau.
Chàng trai sẽ "bắn tin" bằng cách gãi gãi nhẹ vào lòng bàn tay cô gái, nếu đồng ý, cô gái không rút tay lại và cho anh ấy vào phòng. Một cô gái cũng có thể đón nhiều chàng trai lần lượt trong cùng một đêm.
Bà Du Zhi Ma, 61 tuổi, sống chung với bạn trai là Gan Ru từ năm 18 tuổi. Hiện bạn trai vẫn thường lui tới nhà bà nhưng chỗ ở chính thức của ông ấy vẫn là nhà mẹ ruột - Nguồn: GEO
Tuy nhiên, "người đến từ phương xa" sẽ luôn được ưu tiên số một, mục đích là để tránh đồng huyết thống. Và hẳn nhiên là cô gái không được chọn người trong cùng một dòng tộc vì cũng có quy luật chặt chẽ là những người thân khác phái trong cùng một dòng tộc bị cấm tất cả những cử chỉ gì liên quan đến tính dục, thậm chí họ cũng không được nhảy múa cùng nhau trong những ngày hội làng.
Hiện nay vẫn vậy, nam nữ trong cùng một dòng tộc không được phép ngồi xem tivi chung để tránh cả hai phải xem những cảnh tình tứ có thể có trên màn hình.
Nói cho cùng, tập tục tự do tính dục là nhằm để loại bỏ tình trạng ức chế về thể xác và tránh hiện tượng mua bán dâm. Cư dân ở đây cũng không hề biết khái niệm "mua bán dâm" là gì cả.