Không ai biết là Tú Linh ngượng hay buồn… Chỉ có riêng Ngọc Huân biết, có một sự thật đang được cố giấu đi…
Những lời yêu chôn chặt, những góc khuất trong trái tim chẳng thể giãi bày… Một chuyện tình nín lặng… Âm mưu và toan tính được che đậy bởi vỏ bọc thánh thần. Tình yêu trong sáng khuất lấp đi bởi vẻ ngoài gai góc và mạnh mẽ. Yêu thương đôi khi không thể nói thành lời mà phải dùng con tim cảm nhận. Người đàn ông ấy sẽ rẽ hướng nào trước những bề nổi của âm mưu? Cho tới tận cùng, ánh sáng tình yêu có về sưởi ấm với một tâm hồn cô quạnh? Cùng đón đọc câu chuyện tình yêu éo le và nhiều ẩn khuất Em có còn chờ tôi nơi đó? trên Tình yêu giới tính. |
Nhã Phương chờ đợi điều mà Ngọc Huân sắp nói:
- “Chúng mình chơi một trò nói thật nhé. Và những gì được nói ra sẽ mãi là bí mật của hai đứa.”
- “Vậy ông nghĩ trước giờ tôi nói dối các ông chắc?”
- “Không phải là nói dối, mà là không nói ra. Đúng thế không?”
Nhã Phương im lặng:
- “Nhã Phương yêu Nam Khánh đúng không?”
Câu hỏi đó cứ xoáy đi xoáy lại làm Nhã Phương cảm thấy bực bội. Nhưng Phương biết, sự bực bội đó không phải vì Huân mà vì cô đã phải đeo một bí mật quá lâu mà chẳng thể chia sẻ cùng ai.
- “Ừ”
Phương buông thõng một câu “ừ” khiến Huân cũng giật mình. Anh không nghĩ Phương thú nhận điều đó giản đơn đến vậy.
- “Tại sao đến giờ Phương vẫn im lặng? Bao năm qua, Khánh tốt với Phương như thế. Tôi tin, Khánh cũng sẽ không làm Phương khổ. Tại sao cứ im lặng ôm một mối tình câm như thế để tự làm khổ mình?”
Nhã Phương rót rượu vào hai chiếc ly đã cạn sạch. Cô cần phải làm một việc gì đó thay vì nhìn vào đôi mắt xoáy sâu của Huân:
- “Có ích gì đâu. Một tình bạn lâu năm cũng không làm nên một tình yêu. Hơn nữa, mẹ Khánh chắc chắn sẽ không bao giờ chấp nhận một người như tôi. Gia đình tôi... ông biết đấy. Thế nên tốt nhất là im lặng. Thời gian làm mình yêu được một người thì cũng sẽ làm mình quên được mà thôi”.
- “Nam Khánh có vẻ yêu... Tú Linh. Nhã Phương biết điều đó đúng không?”
- “Ừ, biết chứ. Tú Linh là cô gái tốt mà. Cô bé dễ thương. Nếu tôi là đàn ông tôi cũng sẽ yêu Tú Linh thôi. Huân cũng yêu cô ấy, đúng không?”
- “Uhm...”
- “Vậy còn tình bạn của chúng ta?”
Nhã Phương cảm thấy lo lắng thực sự cho tình bạn của ba người khi mà có một thứ tình cảm khác xen vào và làm cho mọi thứ bị phá hủy.
Nhã Phương cảm thấy bối rối trước những câu hỏi xoáy vào tình yêu của Ngọc Huân (Ảnh minh họa)
- “Nếu Phương có thể bình thường khi thấy Nam Khánh yêu Tú Linh thì tôi cũng làm được điều ngược lại. Chúng ta là bạn, dù gì thì điều đó cũng không bao giờ thay đổi. Nhưng phải nói thật một điều rằng, tôi nghĩ, chỉ có Nhã Phương mới có thể làm cho tâm hồn Khánh tĩnh lại”.
Đêm tàn, Nhã Phương và Tú Linh chia tay nhau sau một cái ngoắc tay: “Đừng ai nói câu chuyện này ra với người khác nhé. Không phải là lo sợ mà đơn giản, tình yêu phải để tự nó đến”... Cả đêm hôm đó, Nhã Phương không ngủ được. Cô đoán, Ngọc Huân cũng chẳng thể nào chợp mắt được. Nhưng còn một người nữa cũng đang nhấp những ngụm rượu trong đêm...
*****
Kể từ hôm thú thật với nhau về mọi thứ, Ngọc Huân và Nhã Phương có vẻ thân hơn thường lệ. Mà có lẽ là vì Nam Khánh đang tự tách mình ra khỏi cuộc chơi 3 người vì anh chàng chỉ có thời gian cho Tú Linh. Ít ra, Nam Khánh cũng đã từng nhiều lần từ chối những cuộc cà phê với Huân và Phương chỉ vì bận đưa Tú Linh đi chơi.
Nam Khánh không ngần ngại công khai tình yêu của mình. Có vẻ như anh chàng nôn nóng để làm việc đó. Nam Khánh xin cho Tú Linh vào làm việc cùng một nơi với mình. Có lẽ vì thế mà tình yêu đó càng tiến triển nhanh hơn so với bình thường.
Tan tầm! Nam Khánh chờ đợi để đưa Tú Linh về. Đôi “chim câu” lúc nào cũng gắn liền với nhau khiến mọi người chẳng gặp chút khó khăn nào để đoán biết họ là một đôi:
- “Mình đi đâu đây anh?”
- “Tới một quán cà phê được không? Cũng lâu rồi anh không tới đó…”
- “Vâng”
Nam Khánh đèo Tú Linh đến quán cà phê quen thuộc của anh với hai người bạn bao năm gắn bó. Khá lâu rồi, Nam Khánh không gặp Nhã Phương và Ngọc Huân. Sự liên lạc giữa họ chỉ dừng lại ở vài dòng tin nhắn hỏi thăm, một vài cuộc điện thoại chớp nhoáng. Khánh thường viện lí do đi cùng Tú Linh để trốn tránh những cuộc gặp gỡ đó dù anh biết có thể trong lòng hai người bạn đang có những chút giận hờn không nói thành lời.
Khánh và Tú Linh ngồi trong một không gian lãng mạn. Thường thì đây là nơi mà Khánh có thể thoải mái cười, nói và tán phét cùng Nhã Phương và Huân. Nhưng hôm nay, ngồi cạnh Tú Linh, Khánh trầm ngâm đến lạ. Anh chàng xoay ly cà phê, vần tới, vần lui và nhấm những ngụm đầy tâm trạng.
Tất nhiên, Tú Linh có thể nhận thấy tâm trạng đó. Cô có vẻ ngoài ngây thơ nhưng trái tim đủ tinh tế để cảm nhận được sự thay đổi của Khánh:
- “Anh có tâm sự gì à?”
Nam Khánh bị kéo ra khỏi những suy nghĩ miên man. Rất nhanh chóng, Khánh lấy lại vẻ mặt bình thản và cười nói:
- “Có gì đâu, anh đang nghĩ vẩn vơ chút thôi”
- "Trong suy nghĩ đó, có chị Nhã Phương đúng không?”
- “Ừ”
Cuộc tình đầy bí mật xen lẫn một tình bạn giữa Huân, Khánh và Phương (Ảnh minh họa)
Tú Linh có vẻ bị bất ngờ pha thêm chút giận dữ khi nghe Khánh thừa nhận nhanh như thế:
- “Có Nhã Phương và có cả… Huân nữa” – Nam Khánh ngay lập tức cung cấp thêm thông tin để xóa tan đi gương mặt đang trực trùng xuống của Tú Linh.
- “Lâu rồi em không thấy anh đi cùng anh chị ấy. Chẳng phải ba người rất thân hay sao? Có việc gì à? Hay là anh đang tránh mặt hai người họ?”
- “Uhm, anh đang muốn tách mình ra…”
- “Và anh lấy em làm bình phong để từ chối những lời mời gặp gỡ của anh chị?”
- “Em không thích đi cùng anh sao?”
- “Em không thích đi cùng anh trong khi anh ngồi nhớ về những người khác”
- “Anh xin lỗi… Có lẽ anh đã sai. Chỉ là… anh muốn tạo cơ hội cho Huân và Nhã Phương. Một mối quan hệ 3 người dù là bạn cũng sẽ khó khiến họ có thể tiến đến bên nhau được. Vì thế, thời điểm này, anh muốn tách mình ra một chút. Khi anh hờ hững, họ sẽ tự xích lại gần nhau hơn”.
- “Anh muốn gán ghép họ với nhau?”
- “Không phải gán ghép mà anh chỉ muốn cho họ thêm cơ hội. Anh nghĩ Nhã Phương cần một người như Huân che chở. Huân sẽ mang lại hạnh phúc cho một người nhiều thương tổn như Phương”
- “Chị Phương? Gia đình chị ấy có chuyện gì hả anh? Em thấy chị ấy không bao giờ nhắc đến mẹ. Có vẻ như chị ấy luôn buồn điều gì đó. Nhưng vì chị ấy không sẵn sàng chia sẻ nên em chẳng bao giờ dám hỏi”
- “Uhm… Có những chuyện em không nên biết, không nhất thiết phải biết”
Gương mặt Khánh có phần trầm ngâm hơn sau câu hỏi đó của Tú Linh. Anh không nhận ra Tú Linh đang dần bực hơn khi bên anh:
- “Thú thực, em chẳng muốn quan tâm tới chị Nhã Phương. Nhưng vì anh quá quan tâm đến chị ấy nên em mới buộc phải quan tâm. Nắm rõ đối thủ của mình cũng là một cách để chiến thắng…”
Khánh hiểu điều mà Tú Linh nói nhưng anh im lặng. Trong mắt mọi người, Khánh và Tú Linh tưởng như là một cặp thế nhưng thực tế chưa bao giờ anh nói yêu Linh.
- “Anh nghĩ rằng anh Huân sẽ mang lại hạnh phúc cho chị Nhã Phương… Thế còn anh, liệu anh có bao giờ nghĩ anh là người mang lại hạnh phúc cho em không?”
Tú Linh chủ động thêm chút nữa. Cô cầm lấy tay Khánh và ghé sát vào gương mặt anh. Đôi mắt Tú Linh nhìn như muốn cầu cứu làm Khánh cũng khá mềm lòng. Một cô gái đẹp đang bày tỏ yêu thương với mình tất nhiên sẽ làm một người đàn ông như Khánh xao xuyến.
Vào giữa cái lúc mà Khánh đang nhìn Tú Linh đắm đuối thì Nhã Phương và Ngọc Huân bước vào quán. Chẳng hiểu tình cờ hay cố ý mà cái cảnh tượng đầu tiên hai người nhìn thấy chính là cảnh Khánh gần như sắp ghé bờ môi mình chạm vào bờ môi của Tú Linh. Cả hai ngượng ngập rời nhau…
Nhã Phương vội vàng đưa ánh mắt đi chỗ khác… Trong khi đó, nét mặt của Ngọc Huân thì đầy vẻ giận dữ. Tất cả mọi người đều nghĩ sự tức giận đó đến từ việc Ngọc Huân ghen khi thấy sự thân thiết của Nam Khánh và Tú Linh.
- “Tình cờ quá, hai người đến đúng quá. Lâu rồi không gặp ấy nhỉ, ngồi cùng đây đi Phương, Huân”
Khánh chủ động đứng dậy, anh chàng cầm tay Nhã Phương kéo lại gần bàn. Nhã Phương bối rối không biết phải nói gì, làm gì cho bớt phần căng thẳng trong hoàn cảnh này:
- “Hai người hẹn lỉnh đi uống một mình để không phải trả tiền đấy à? Vậy thì tôi với Huân sẽ phải gọi thật nhiều đồ để phạt mới được”
Ngọc Huân kéo tay Nhã Phương lôi ra khỏi không gian đầy sự bí bách đó. (Ảnh minh họa)
Nhã Phương biết câu nói đùa của mình chẳng thể làm cho bầu không khí bớt căng thẳng. Thế nhưng chí ít nó có thể khiến cô không im lặng hoàn toàn.
- “Là trò của em đúng không?”
Ngọc Huân tiến đến trước mặt Tú Linh và nhìn cô bằng ánh mắt giận dữ. Tú Linh ngượng ngùng quay đi… Ngay lập tức, Ngọc Huân kéo tay Nhã Phương lôi ra khỏi không gian đầy sự bí bách đó. Nhưng khổ nỗi, tay kia, Khánh vẫn đang giữ Nha Phương.
- “Buông tay ra, lo cho cô gái mà ông lựa chọn ấy. Nhã Phương để tôi lo”
Sự tức giận của Ngọc Huân khiến Nhã Phương và Khánh hoàn toàn bất ngờ và không thể hiểu nổi. Chỉ có Tú Linh. Cô vẫn ngồi im lặng. Không ai biết là Tú Linh ngượng hay buồn… Chỉ có riêng Ngọc Huân biết, có một sự thật đang được cố giấu đi…
Mời các bạn theo dõi phần 5 Em có còn chờ tôi nơi đó? trên Tình yêu giới tính vào ngày 28/12.