Sau 3 lần đi đẻ hụt, chị Hà Linh đã quyết định chuyển sang sinh mổ chủ động đón con chào đời.
Lần đầu sinh con với mỗi bà mẹ đều là một trải nghiệm vô cùng thú vị xem lẫn tâm lý lo lắng, bồi hồi. Với chị Hoàng Hà Linh (sinh sống ở Hà Nội) cũng vậy, vì là lần đầu đón con chào đời nên từ tuần 37 thai kỳ đến khi em bé chính thức cất tiếng khóc chào đời, cặp đôi đã phải đi lại bệnh viện tới 3 lần nhưng đều bị "đẻ hụt".
Cuối cùng, chị Hà Linh đã chọn phương pháp đẻ mổ chủ động ở tuần 39 và may mắn em bé của cặp đôi đã ra đời "mẹ tròn con vuông", khỏe mạnh như những em bé sơ sinh khác.
Hiện tại bé Gà nhà chị Hà Linh đã được 3 tháng tuổi.
Em bé chào đời bằng phương pháp đẻ mổ chủ động.
Mặc dù cuộc sống bỉm sữa khá bận rộn nhưng bà mẹ trẻ đã tranh thủ chút thời gian rảnh rỗi ít ỏi để ghi lại hành trình đi đẻ của mình, hy vọng sẽ mang lại những kinh nghiệm hữu ích cho các chị em chuyển bị sinh con.
3 lần đi đẻ hụt
Em mang bầu được 36 tuần thì đi đăng ký sinh tại bệnh viện Phụ sản Hà Nội. Hôm được tròn 37 tuần, tự nhiên em có cơn đau dữ dội, cảm giác như sút lưng và đi tiểu thường xuyên, con thì cứ gò liên tục. Về nhà mẹ đẻ thấy em cứ kêu xuýt xoa, mẹ vội kêu chồng em mau về nhà chuẩn bị đồ đưa em đi viện nhanh bởi theo gen nhà đẻ thì mẹ em 37 tuần đã sinh em rồi.
Chồng em nghe thế tất tả đi về nhà tắm giặt, vuốt keo tóc. Em thấy mà buồn cười, rõ ràng mình đẻ mà cứ như ông ý đẻ không bằng. Chồng em thì bảo phải đẹp trai để đón con gái rượu chào đời mới phê.
Xong xuôi 2 vợ chồng em vào viện. Vì vào lúc 10 giờ tối nên bệnh viện vắng tanh, sau đó được một chị chỉ cho ra khu A2. Em ra đó thì có chị y tá dẫn vào phòng khám cấp cứu. Em được khám trong, cảm giác đau kinh khủng nhưng bác sĩ nói chưa mở được phân nào, tử cung đóng chặt. Em được chuyển sang phòng đo cơn co nhưng cơn co lẹt đẹt 1-2 cơn không rõ ràng nên bác sĩ trực kết luận: "Mời chị đi về, chưa có dấu hiệu chuyển dạ". Vậy là vợ chồng em tiu nghỉu dắt tay nhau về.
Lần thứ vợ chồng em đưa nhau đi đẻ là ở tuần 38 thai kỳ. Em lại thấy xuất hiện những triệu chứng như lần trước cộng thêm với ra máu báo. Tham khảo ý kiến mọi người thì được khuyên nên vào viện ngay nhưng em sợ con em lỳ nên đợi đến sáng hôm sau vợ chồng em mới dắt nhau vào viện. Kết quả là lại dắt tay nhau về. Bác sĩ còn bảo em về tẩm bổ nốt vì một ngày nuôi con trong bụng bằng cả tuần nuôi bên ngoài. Vậy là em vẫn không được đẻ, 2 vợ chồng đành mặc kệ đi về.
Chị Hà Linh đã trải qua 3 lần đi đẻ hụt trước khi sinh mổ.
Đến 39 tuần 3 ngày, hôm đó chồng em đi ra ngoài nên cả đêm em không ngủ được, bụng thì cứ gò cứng lên và đi tiểu thường xuyên 5 phút/lần. Em nghĩ chắc mai là đẻ được thôi nên cứ nói chuyện với cái bụng: "Con ơi thôi ra được rồi đấy mẹ mệt quá rồi, đừng trêu mẹ nữa".
Đến 7 giờ sáng hôm sau em bắt đầu đau giữ dội nhưng vẫn ở nhà tiếp tục theo dõi. Đến 12 giờ em ăn trưa rồi rủ em gái ra bệnh viện kiểm tra. Thật đen đủi là ở nhà dù đau thế nhưng đế bệnh viện đo cơn co thì lại chẳng thấy đâu. Lúc ấy em cáu quá nghĩ như kiểu ú òa, chồng với mẹ hớn hở chạy vào nhưng lại tiu nghỉu vì em chưa đẻ được. Em xem lịch thì hôm đó thấy ngày khá đẹp vậy là quyết định nói với chồng và mẹ chồng: "Hay thôi con mổ đẻ luôn, mệt quá rồi." Bất ngờ là mẹ chồng em đồng ý luôn. Em gọi điện cho người quen ở bệnh viện và được hẹn 4 giờ chiều quay lại. Em về tắm rửa, gội đầu sạch sẽ tinh tươm rồi lại vào nhập viện.
Vừa bước vào phòng đẻ đã thấy hối hận vì quyết định chọn sinh mổ
Đúng như hẹn 4 giờ em từ nhà lên bệnh viện. Vừa vào thì em được y tá dẫn vào phòng khám cấp cứu luôn. Lần này khám trong đau đớn kinh khủng, sau đó em được đưa lên tầng 2 khoa A3, chia tay người nhà cách ly kể từ đây.
Lên khoa A3 em bị chuyển vào phòng đẻ thường, toàn các mẹ đang nằm ngửa hơ hơ trên bàn rặn đẻ, chỉ nhìn thôi đã thấy sợ. Em được nằm lên giường và lại bi khám trong vô cùng ám ảnh. Xong bác khám cho em nói đã mở 2 phân đẻ thường thất bại chuyển mổ cấp cứu.
Sau đấy em được ra làm hồ sơ để chuyển vào phòng mổ. Thật sự lúc bước vào phòng mổ em hối hận lắm. Vì nhìn quanh vẫn còn ca đang mổ dở, be bét máu, dao kéo lẻng xẻng. Sau đó em được lên giường chuẩn bị các thao tác trước khi mổ đẻ. Có lẽ cuộc đời em không bao giờ quên được khoảnh khắc cắm ống tiểu, nghĩ đến tận bây giờ vẫn rùnh mình. Cắm ống tiểu xong, các bác sĩ, y tá bắt đầu thủ tục gây mê và hỏi em có truyền chai gây tê màng cứng đẻ không đau không? Em đồng ý luôn.
Rồi bác sĩ bắt em co người cong như con tôm để gây tê, em chỉ biết mô tả cái kim tiêm lúc ấy theo em cảm nhận nó phải to như cái cổ tay mất, chọc phát nào nhớ đời phát đó. Sau đó em bắt đầu tê tê chân và gần như từ ngực trở xuống ai làm gì em không biết luôn. Lúc đó là 6h10p tối, khoảng vài phút sau thì cảm giác có lực ấn trên bụng và nhìn đồng hồ đúng 6h25p con em khóc chào đời.
Con gái em lì kinh khủng, khi ra đời rồi, cô y tá bế con phải vỗ mấy cái vào mông mới chịu khóc. Sau đó em với con được da tiếp da và bú những giọt sữa non đầu tiên. Các bác sĩ chúc mừng 2 mẹ con và làm tiếp thủ tục khâu vết mổ đẻ. Ca mổ của em là ca thứ 35 của khoa trong buổi chiều hôm ấy và đời em lại may mắn khi được chính trưởng khoa hôm ý mổ cho luôn. Vết mổ đẹp mỹ mãn.
Em đi đẻ hết tất cả 15 triệu (gồm cả thuê phòng dịch vụ có điều hòa mát mẻ). Khu A của bệnh viện khá sạch sẽ, các bác sĩ cũng nhiệt tình, nhẹ nhàng và ân cần cực kỳ. Em không phải chê bất cứ điều gì sau ca sinh này. Em chia sẻ chút kinh nghiệm đi đẻ của mình để các mẹ chuẩn bị đón con yêu có thêm tinh thần để bước vào phòng đẻ.