Dù đã ra đời gần 30 năm nhưng cứ đến Giáng sinh, bộ phim Ở nhà một mình vẫn là lựa chọn hàng đầu của khán giả.
Giáng sinh luôn là một ngày lễ rất truyền cảm hứng. Bầu không khí của khoảng thời gian tuyệt diệu nhất trong năm này luôn khiến âm nhạc và điện ảnh thăng hoa với rất nhiều những tác phẩm xuất sắc. Chúng ta khó có thể nhớ hết được hàng trăm, hàng ngàn bộ phim với chủ đề Giáng sinh đã từng được công chiếu.
Tuy nhiên, cũng có một số ít những bộ phim dù ra mắt từ cách đây rất lâu vẫn luôn là lựa chọn số một của các gia đình để cùng quây quần bên nhau thưởng thức lại vào đêm 24 tháng 12. Đứng đầu danh sách đó có lẽ chính là Home Alone - ở nhà một mình, một bộ phim cực kì nổi tiếng đã có tuổi đời lên tới gần 30 năm.
Khó có thể tìm được một ai chưa từng xem, hoặc ít nhất là nghe về cái tên Ở nhà một mình, bộ phim hài đáng yêu với nhân vật chính là một cậu nhóc 8 tuổi. Nội dung của Home Alone chẳng hề phức tạp, ngược lại còn cực kì hư cấu với những tình tiết hài hước hết sức cổ tích kiểu trẻ con.
Nhưng tất cả những điều ấy đều chẳng thể ngăn được những tiếng cười giòn giã của khán giả toàn cầu dù đã xem bộ phim tới cả chục lần. Tuy biết đã yêu thương thì không cần giải thích, nhưng bài viết này vẫn sẽ đưa tới cho độc giả một số lí do biến bộ phim này gần như trở thành truyền thống Giáng sinh hằng năm.
Trailer phim "Home Alone - Ở nhà một mình".
1. Tình huống kịch tính tới từ những sự đối lập:
Bộ phim mở đầu như hàng ngàn bộ phim Giáng sinh khác, bằng khung cảnh một gia đình đông đúc đang tất bật chuẩn bị cho kì nghỉ lễ ở Paris. Với những khán giả lần đầu xem phim có lẽ họ sẽ tự hỏi tại sao bộ phim lại mang tên Home Alone - Ở nhà một mình, khi mà Noel là dịp lễ hướng về gia đình, là dịp hiếm hoi mà tất cả các thành viên trong một nhà đều muốn dẹp hết mọi bộn bề lo toan để quây quần bên nhau.
Tất nhiên, một sự cố oái oăm ập đến đã khiến cho cậu bé Kevin - nhân vật chính của chúng ta - bất đắc dĩ phải trải qua kì nghỉ đặc biệt nhất năm mà không hề có người thân hay bạn bè bên cạnh. Chính tình huống này đã khiến cho bộ phim nổi bật ngay từ khi mới ra mắt, bởi “ở nhà một mình” chưa bao giờ là từ khóa có liên quan tới Giáng sinh.
Ngay từ tựa phim đã khiến bất cứ ai cũng phải tò mò và trăn trở, rằng rốt cuộc một bộ phim Giáng sinh có cái tên khó hiểu như thế sẽ kể một câu chuyện như thế nào? Và số phận của cậu bé tội nghiệp với khuôn mặt thảng thốt trên tấm poster kia sẽ ra sao?
2. Cách làm phim chân thật:
Home alone là một bộ phim hài, vì lẽ đó nên tất nhiên tác phẩm này có rất nhiều tình huống chọc cười khán giả. Ở thời điểm nó ra mắt (năm 1990), kĩ xảo máy tính vẫn còn khá thô sơ, các nhà làm phim cũng gần như rất ít ứng dụng chúng vào mảng phim hài. Do đó phần lớn tình tiết hài hước trong phim hầu hết đều được dựng thủ công.
Chúng ta sẽ được cười no bụng với những màn đuổi trộm hài hước của Kevin với những pha lật ngửa, ngã nhào cực kì chân thật, thứ mà có lẽ khá hiếm có trong thời buổi kĩ xảo lấn át diễn xuất bây giờ. Diễn xuất tự nhiên và nhiệt huyết của dàn diễn viên, từ hai tên trộm đáng thương tới Kevin lém lỉnh và ba mẹ cậu đều thuyết phục khán giả, khiến cho những cảnh phim dù vô lý nhất vẫn khiến chúng ta bật cười sảng khoái.
3. Chủ đề Giáng sinh tuyệt đẹp được thấm đẫm trên từng khung hình:
Vào năm 1990, hay thậm chí cho tới tận bây giờ, cũng hiếm có bộ phim Giáng sinh nào đẹp được như Ở nhà một mình. Cũng như rất nhiều bộ phim cùng chủ đề khác, màu sắc chủ đạo mà Home Alone chọn cho tất cả những cảnh quay của mình là đỏ, xanh lá và màu trắng của tuyết.
Gần như tất cả các khung hình trong phim đều có sự hiện diện của ba sắc màu chủ đạo này, khiến cho bộ phim ngay từ những cảnh đầu tiên đã thấm đẫm hương vị Giáng sinh không lẫn vào đâu được.
Để thổi thêm hồn vào những cảnh quay tuyệt đẹp đó là phần nhạc nền được biên soạn kĩ lưỡng bởi cây đại thụ John Williams cùng những bản nhạc Giáng sinh đã trở thành hit mọi thời đại như Have Yourself a Merry Little Christmas, White Christmas, Run Rudolph Run và cả những bài thánh ca cổ.
Dù bỏ qua toàn bộ những yếu tố khác thì Home Alone vẫn là một bộ phim Giáng sinh vô cùng chỉn chu, một bộ phim khiến chúng ta hiểu vì sao dịp lễ Noel lại là khoảng thời gian nhiệm màu mê đắm lòng người đến thế.
4. Bài học và tinh thần ngày lễ:
Như rất nhiều bộ phim gia đình khác, Ở nhà một mình cũng lồng ghép nhiều bài học nhỏ dành cho mọi độ tuổi được truyền đạt rất đơn giản và dễ hiểu qua hai nhân vật cậu bé Kevin và ông hàng xóm. Theo dõi câu chuyện của hai nhân vật này khiến chúng ta tìm thấy một phần bản thân trong đó.
Hình như cũng có đôi lúc chúng ta giống như cậu bé Kevin, chỉ muốn được ở một mình cả đời và nghĩ gia đình giống như một mối phiền. Hoặc có khi ta lại giống nhân vật ông cụ hàng xóm, lỡ lời với những người thân yêu để rồi không biết phải làm sao để lấp đầy vết rạn trong mối quan hệ. Đó chính là lúc chúng ta cần tới phép màu Giáng sinh.
Thứ phép màu mỗi năm chỉ tới một lần, thứ phép màu khiến cho tất cả chúng ta hiểu rằng rốt cuộc sẽ chẳng có thứ xích mích, cơn bực bội nào có thể lấn át được tình cảm gia đình. Sau tất cả chúng ta vẫn luôn hướng về gia đình, về những con người ruột thịt thân thương. Đó cũng chính là tinh thần Giáng sinh mà mọi bộ phim làm về chủ đề này hướng tới.
Đã gần 28 năm kể từ khi Home Alone lần đầu ra mắt và trở thành hiện tượng toàn cầu nhưng những giá trị của nó cho tới tận giờ vẫn được bảo toàn nguyên vẹn. Chắc chắn Home Alone - Ở nhà một mình với tất cả những vẻ đẹp của mình vẫn sẽ luôn nằm trong danh sách những bộ phim Giáng sinh hay nhất mọi thời đại.
Để mỗi năm cứ tới gần ngày 24/12, chúng ta lại cùng người thân bạn bè quây quần xem lại cuộc phiêu lưu của cậu bé Kevin và bật cười sảng khoái trước những cảnh phim đã xem tới thuộc lòng.