Tôi và anh lấy nhau được hơn 2 năm, chưa có con nên cuộc sống càng trở nên tẻ nhạt.
Chồng không đi làm, cũng chẳng chịu tu chí, suốt ngày ở nhà làm mấy thứ lặt vặt. Trước lấy nhau, anh cũng có hứa hẹn sẽ kiếm thật nhiều tiền, cho tôi cuộc sống sung sướng. Nhưng lời hứa mãi chỉ là lời hứa.
Về nhà chồng, anh không có một xu, toàn bộ tiền hồi môn là của tôi, và tôi cất giữ để lo sắm sửa đồ dùng trong nhà. Anh không bao giờ cảm thấy lo lắng hay có gì đó để tâm đến chuyện sửa sang nhà cửa cho khang trang. Vậy mà anh hứa này hứa nọ với tôi rất nhiều, khiến tôi thất vọng vô cùng.
Tôi nai lưng kiếm tiền, công việc bận rộn trăm công nghìn việc chưa một lần được câu hỏi thăm của chồng. Anh cứ lêu lổng, tiền không có cũng cứ như không. Ngày qua ngày phải đi làm kiếm từng đồng, tôi thấy chán nản vô cùng. Nghĩ cho cùng, người con gái đi lấy chồng, chỉ mong có được một người đàn ông tốt, ai ngờ.
Làm gì có chuyện người cùng một nhà, chồng không làm ra tiền còn vợ cứ còng lưng cõng cả nhà chồng nữa. Tiền điện, tiền nước, tất cả mọi khoản trong nhà chồng đều đè lên đầu tôi. Tôi không làm thì ai làm?
Cặp với sếp, tôi xứng đáng chân dài đại gia, được sống sang chảnh, có được nhiều món đồ hời, được tặng quà đẹp. (Ảnh minh họa)
Ai cũng bảo tôi phí đời con gái khi lấy người chồng như thế. Xinh đẹp, chân dài, đủ tiêu chuẩn làm người mẫu, thừa tiêu chuẩn yêu đại gia. Thế mà tôi lại lao đầu vào lấy anh, rồi chẳng được gì ngoài việc phải gồng mình lao động. Hận bản thân dại dột vì đã lấy nhầm chồng.
Chán chồng, tôi đâm ngoại tình. Tôi đã lừa dối chồng để qua lại với sếp của mình, là một đại gia. Tôi nghĩ thay vì ở với người chồng ăn bám vợ, tôi thà là đi ngoại tình để tận hưởng cuộc sống. Nếu anh vì chuyện này mà bỏ tôi thì cũng đáng. Dù sao, tôi cũng đâu muốn ở bên cạnh anh nữa, muốn anh ta ly dị với tôi lâu rồi. Ngoại tình chẳng còn là chuyện gì to tát với tôi cả.
Cặp với sếp, tôi xứng đáng chân dài đại gia, được sống sang chảnh, có được nhiều món đồ hời, được tặng quà đẹp. Tôi chẳng bao giờ phải khổ sở nai lưng ra cả. Tôi cứ ngỡ, khi tôi thú nhận chuyện này, anh sẽ làm ầm lên và đuổi tôi ra khỏi nhà, đòi ly hôn.
Nhưng không, anh có vẻ rất hào hứng, anh còn bảo tôi ‘anh biết chuyện này từ lâu rồi, em chân dài thế, phải ngoại tình với sếp đại gia rồi mang tiền về cho anh nhé. Tội gì mà không tận dụng sắc đẹp hả em? Chứ làm công ăn lương mãi, lương ba cọc ba đồng đến bao giờ mới giàu?’.
Trên đời lại có người đàn ông như vậy sao? Anh không ngại hèn, chấp nhận vợ ngoại tình mang tiền về để nuôi chồng? (Ảnh minh họa)
Tôi chóng mặt vì câu nói của anh. Tại sao anh lại như thế, anh đổ đốn đến vậy sao? Anh chấp nhận vợ ngoại tình với sếp chỉ mong tôi mang tiền về. Anh không tiếc tôi, không đoái hoài đến tôi, mặc kệ cho vợ đi ngoại tình và còn không chịu ly hôn. Tôi đề nghị ra tòa, anh nhất định không cho phép.
Trên đời lại có người đàn ông như vậy sao? Anh không ngại hèn, chấp nhận vợ ngoại tình mang tiền về để nuôi chồng? Anh là người như thế nào vậy, liệu anh có đầu óc hay không? Anh biến tôi thành kẻ đi bán thân để nuôi anh, và dù có vậy, anh cũng không cho phép tôi bỏ chồng? Sao tôi lại yêu người như vậy, lại dấn thân vào cuộc hôn nhân này? Đúng là, đời tôi bất hạnh quá rồi. Xinh đẹp, chân dài mà như vậy thì đúng là, phí một đời.