Tết “nổi loạn” của dâu trưởng 15 năm làm “osin” ở nhà chồng

Ngày 15/02/2018 11:57 AM (GMT+7)

Phận dâu trưởng nên Tết nào chị cũng phải lo thực phẩm từ 28 Tết cho đến mùng 4 cho đại gia đình gần 30 người nên gần như năm nào chị Hoa cũng chỉ lo mang tiền về đi chợ nên chả bao giờ được mẹ chồng ra… sân đón.

Tết “nổi loạn” của dâu trưởng 15 năm làm “osin” ở nhà chồng - 1

15 năm sau khi làm dâu, Tết này chị Hoa quyết định "nổi loạn"

Nhà chồng chị Hoa cách Hà Nội chưa đến 70km, dù có 7 đứa con ra ngoài làm ăn, lập nghiệp nhưng văn minh không thể nào xâm nhập vào cửa nhà bố mẹ chồng chị. Mười năm năm lấy chống là mười năm năm chị Hoa không có Tết ở nhà ngoại.15 năm ở nhà chồng là chừng ấy thời gian cứ Tết về là chị Hoa chỉ suốt ngày úp mặt vào bếp cho đại gia đình 20 người ăn ở thường xuyên trong những ngày Tết.

Chị kể: Mỗi đận Tết về, mẹ chồng lúc nào cũng ngồi ở giường trông ra cửa … không phải để đợi con mà soi xem con nào mang gì về. “Chả cần biết giá trị như thế nào cứ thấy thùng lớn thùng bé là bà thích. Con nào mang nhiều thì bà vồn vã hỏi han, con nào mang ít hỏi bà lặng thinh như … điếc. Có chú mang về thùng nước ngọt vợ chồng “khiêng” từ cổng vào nhà, bà chạy vội ra sân tay đỡ mồm nói gớm chết mua gì mà mua lắm thế rồi xách túi, xách áo cho con”- chị Hoa buồn bã kể.

Phận dâu trưởng nên Tết nào chị cũng phải lo thực phẩm từ 28 Tết cho đến mùng 4 cho đại gia đình nên gần như năm nào chị Hoa cũng chỉ lo tiền chợ nên chị chỉ lo mang tiền về nên chả bao giờ được mẹ chồng ra tận sân đón.

 “Mặc dù ở quê nhưng bố mẹ chồng chị không làm gì, chị Hoa phải đi chợ mua từ cọng hành, mớ rau, lá dong, gạo nếp, đỗ xanh… cho đến thịt lợn, thịt bò, gà, cá, tôm. Ngày nào cũng như ngày nào 6 mâm cỗ, chưa kể một bữa Tất niên, bữa hóa vàng (thêm 2 mâm), trung bình mỗi ngày tôi phải chi không dưới 4 triệu tiền thực phẩm. Ông bà chả biết đấy là đâu. Ngay cả các chú thím cũng coi như lẽ đương nhiên. Không một ai chia sẻ. Tôi cứ cật lực cày cuốc cả năm chỉ để sắm sanh cho mấy ngày Tết ở nhà chồng. Một năm, hai năm đã đành đằng đẵng mười mấy năm trời”- chị Hoa than phiền.

Phải bỏ tiền đi chợ cho cả huyện người ăn tức một, lại  phải lao vào bếp nấu nướng, dọn dẹp khiến chị Hoa tức mười. Dù nhà có tới 4 cô con dâu, nhưng các em dâu của chị Hoa “đối ngoại” tốt nên cứ sáng ra ăn xong là đi chúc Tết và về khi cỗ đã được bày sẵn. Tính toán thế mới tài !.

Năm nào về quê Tết lên tay chân chị nẻ toác, móng tay đen xì, cáu bẩn, da mặt nhăn nhúm, sần sùi. Một năm trước, bố chồng chị Hoa mất. Tết này chị Hoa quyết định kết thúc “phận ô sin” của mình.

Biết mẹ chồng thích quà, thích nước ngọt, Tết này chị mua hẳn hai thùng, cộng thêm thùng bánh kẹo, thùng bia và không quên mua cho bà bộ quần áo mới. 26 Tết chị đã mang những thứ ấy về trước, lấy lý do chồng phải trực hôm 30 Tết, chị thông báo với bà tối 30 mới về.

"Chồng tôi không lấy làm vui vì điều ấy. Ông ấy muốn 3 mẹ con tôi về ngay sau khi tôi được nghỉ làm(28 Tết). Tôi không đồng ý. Vợ chồng cãi nhau to, rồi 28 ông ấy lẳng lặng về. Tôi kệ”-  chị Hoa kể lại.

Y như rằng, 29 Tết mẹ chồng gọi điện cho chị thông báo, chưa có con dâu, giai nào về ngoài chồng chị gói, nấu bánh chưng xong, vừa đi. Hỏi bà sao các thím năm nay về muộn, bà bảo “chúng nó bảo phải ở lại cúng Tất niên xong mới về”.

Máu xộc lên não, chị Hoa nói thẳng với mẹ chồng “mười mấy năm nay nhà con về quê ăn Tết từ 28 vẫn cũng tất niên đầy đủ trước khi về. Các chú thím mọi năm cũng về sớm, sao năm nay cúng Tất niên muộn thế”.  Bà lặng thinh.

"Định bụng sẽ xả ra bằng hết nỗi ấm ức trong lòng mười mấy năm trời nhưng tôi kịp ngăn lại. Suy cho cùng bà cũng không phải mẹ đẻ để mà nắm tay dạy dỗ từng con dâu. Các cô dâu biết đường ăn ở hay không là do bố mẹ các cô ấy có biết dạy hay không? Có trách là trách chồng mình và các em chồng không biết đường dạy em, dạy vợ”- chị Hoa chia sẻ.

Dù tức lắm nhưng chị Hiểu rằng bà đang rất mong chị nhưng không nói ra. Chị đành quấn túm cho các con về. Trước khi về chị ra siêu thị mua một loạt đồ nguội, đồ ăn sẵn.

"Thương bà thật đấy, tôi cũng chả tiếc mấy chục triệu nhưng không thể cứ suốt đời làm ô sin mãi mà không được tôn trọng. Vì thế, năm nay tôi quyết định tự giải phóng sức mình. Tôi vẫn sẽ về trước nhưng đồ mua ít đi, thay vì cứ phải bày biện món này món kia năm nay sẽ chỉ vài ba món và chắc chắn kém ngon hơn mọi năm. Tôi nghĩ chả sao, đôi khi cũng phải “chí phèo” mới biết giá trị của mình”- chị Hoa kết luận.    

Chỉ một phút yếu lòng, tôi đã qua đêm với người cũ ngay trước đêm tân hôn
Thế nhưng, mỗi lần nhìn thấy anh vuốt ve bụng bầu của tôi và thì thầm nói chuyện, trong tôi lại trào lên một thứ cảm giác tội lỗi vô cùng. Thậm chí,...
Theo N. Huyền
Nguồn: [Tên nguồn]

Tin liên quan

Tin bài cùng chủ đề Hôn nhân gia đình