Trái tim tôi mách bảo rằng, với tôi, người con gái ấy quan trọng hơn cái đám cưới này.
Lạ thật, cái ngày gần cưới tôi lại không có chút cảm giác vui vẻ gì. Ruột gan tôi nóng, cồn cào và khó chịu. Một cảm giác nhớ nhung cuồn cuộn trong lòng nhưng không phải nhớ chú rể, người sắp làm chồng tôi đây mà tôi đang nhớ người ấy, cái người làm bạn tôi suốt mấy năm qua. Tôi bắt đầu mường tượng ra khuôn mặt ấy, ánh mắt ấy và nụ cười đã khiến tôi phải gắn bó cả nửa chặng đường cho đến tuổi này để làm bạn.
Ngày tôi nói mình sắp cưới, người ấy đã khóc. Ban đầu, tôi cảm nhận đó là những giọt nước mắt buồn, cô đơn, và cảm thấy trống trải khi bạn thân đi lấy chồng. Con gái ai cũng thế, mau nước mắt và thường cảm thấy hụt hẫng khi mất đi người bạn tri kỉ gắn bó với mình. Tôi cũng thấy buồn dù lẽ ra tôi phải vui khi lấy được người chồng thương yêu tôi, vừa giàu có lại đẹp trai. Thế mà giờ đây, tôi như nghẹn lại, trái tim tôi như ngừng đập khi tưởng tượng những giọt nước mắt đang lên trên má bạn. Dường như, nỗi đau đớn trong lòng bạn tôi đã lên tới tột cùng.
Hôm qua, cô ấy còn gọi điện cho tôi nói rằng, không muốn tôi đi lấy chồng. Lúc đó, tôi chỉ động viên an ủi và nói rằng, con gái ai cũng phải lấy chồng, rồi bạn cũng như tôi thôi. Nhưng chẳng hiểu sao, trái tim tôi cũng đau đớn lắm. Chỉ cần nghĩ, hai đứa từ nay sẽ chẳng còn được nằm cùng nhau tâm sự những câu chuyện dài suốt đêm, sẽ chẳng còn được cười đùa với nhau, í ới gọi nhau đi cà phê mỗi sáng cuối tuần là tôi lại thấy buồn da diết. Dường như mọi thứ đã trở nên mệt mỏi, tôi bắt đầu thấy sợ cái đám cưới sắp diễn ra này, sợ bạn tôi lại khóc, sợ mình cũng không kìm được lòng trong ngày vu quy.
Dường như mọi thứ đã trở nên mệt mỏi, tôi bắt đầu thấy sợ cái đám cưới sắp diễn ra này, sợ bạn tôi lại khóc, sợ mình cũng không kìm được lòng trong ngày vu quy. (ảnh minh họa)
Đêm ấy tôi đã nằm khóc cả đêm vì buồn. Vả lại tôi thấy một cảm giác rất lạ, không hiểu tại sao mình lại nhớ cô bạn thân đến thế, tôi không muốn lấy chồng nữa, không muốn làm người vợ đảm của anh nữa khi nghĩ về những ngày tháng sắp tới, nếu có anh tôi sẽ mất bạn. Cảm giác như từ bỏ người yêu đi lấy người giàu có hơn anh vậy. Lòng tôi ngổn ngang trăm mối tơ vò.
Tôi gọi điện cho cô bạn thân nhưng cô ấy không bắt máy. Sau đó, tôi có nhận được một tin nhắn rằng cô ấy đã bỏ vào năm sống và không tham dự đám cưới của tôi, kèm theo một bí mật rằng, cô ấy yêu tôi, là thứ tình cảm thật của người có giới tính thứ ba, không phải là giả. Tôi hoàn toàn choáng, nhưng cảm giác có gì đó vui vui vì biết được nỗi lòng của người bạn thân, giống như nhận được lời tỏ tình của người đàn ông mình thương yêu vậy.
Đêm ấy tôi đã không ngủ, tôi bắt đầu cảm nhận được trái tim mình rộn ràng khi nghĩ về người con gái đó, và cảm nhận được sự ấm áp khi mường tượng ra nụ cười của cô ấy. Và tôi hiểu, mình cũng đã yêu. Có lẽ, bao lâu nay tôi chưa có cơ hội để bộc bạch bản thân, chưa có cơ hội để biết được tình cảm thật của mình và cũng không rõ mình có thật sự yêu người chồng hiện tại hay coi trọng cô bạn thân hơn. Giờ thi tôi đã biết…
Tôi gói hành lý vào vali, chuẩn bị một hành trình dài mà không biết sau này tôi có đường quay lại hay không. Nhưng tôi sợ, nếu bỏ lỡ cơ hội này, tôi sẽ không còn lần sau nữa, sẽ vĩnh viễn mất đi người bạn ấy. Trái tim tôi mách bảo rằng, với tôi, người con gái ấy quan trọng hơn cái đám cưới này. Và ngay sáng sớm hôm sau, tôi đã lén xách hành lý ra đi, để lại cho bố mẹ vài lời nhắn nhủ xin lỗi. Có lẽ bố mẹ sẽ sốc lắm khi biết tin con gái bị les, nhưng không sao cả, rồi bố mẹ sẽ quen, sẽ cảm thấy rằng, chuyện đó đã là bình thường, chỉ là hiện tại, người ta chưa thực sự dám sống với giới tính thật của mình mà thôi.