Việc trẻ ngủ gần bố mẹ trong những năm đầu đời là rất cần thiết để tạo sự an toàn và gắn bó.
Nhiều bậc phụ huynh lo lắng với vấn đề giấc ngủ của con, không biết nên cho con ngủ cùng mẹ ngay từ khi còn nhỏ hay để con học cách tự ngủ sớm. Trên thực tế, hai kiểu ngủ khác nhau này sẽ có tác động sâu sắc đến sự phát triển của trẻ trong tương lai.
Sự khác biệt về khả năng điều tiết cảm xúc
Những đứa trẻ ngủ với mẹ từ nhỏ thường có thể cảm nhận được sự ấm áp và an toàn trong vòng tay mẹ. Sự tiếp xúc gần gũi này không chỉ đơn thuần là một thói quen hàng ngày, mà còn là một trải nghiệm tâm lý sâu sắc, giúp trẻ xây dựng được cảm giác tin tưởng vào mẹ, từ đó nâng cao cảm giác an toàn.
Khi được mẹ ôm ấp, trẻ em cảm nhận được nhịp đập của trái tim, âm thanh êm dịu của hơi thở và sự vỗ về của bàn tay mẹ, tất cả đều góp phần tạo nên một không gian an lành, nơi trẻ thư giãn và cảm thấy được yêu thương.
Cảm giác an toàn này là nền tảng cho sự phát triển cảm xúc, giúp trẻ đối phó tốt hơn với những thử thách và áp lực khác nhau trong cuộc sống.
Khi trẻ cảm thấy lo lắng, sợ hãi hay bất an, cảm giác an toàn này giống như chỗ dựa vững chắc, mang lại lòng dũng cảm và sức mạnh để vượt qua khó khăn. Với sự hỗ trợ của mẹ, trẻ học cách xử lý cảm xúc hiệu quả hơn, từ đó tạo ra những phản ứng tích cực khi gặp phải các tình huống căng thẳng.
Ngược lại, trẻ không ngủ cùng mẹ có thể thiếu sự kết nối tình cảm chặt chẽ này. Mặc dù nhận được sự chăm sóc và hỗ trợ theo những cách khác, nhưng nếu không có kinh nghiệm ngủ với mẹ ở giai đoạn sơ sinh, có thể gặp khó khăn trong việc điều chỉnh cảm xúc.
Trẻ thiếu hụt sự an toàn và tin cậy, dẫn đến việc dễ cảm thấy cô đơn, bất lực khi phải đối mặt với những thử thách trong cuộc sống. Khi đối mặt với căng thẳng và thử thách, cảm thấy lạc lõng và khó khăn trong việc tìm kiếm sự hỗ trợ từ người khác.
Sự khác biệt về khả năng điều tiết cảm xúc.
Khác biệt về khai sáng trí tuệ
Sự tương tác giữa mẹ và con trước khi đi ngủ như kể chuyện, trò chuyện,… là một cách khai sáng trí tuệ rất có giá trị.
Những hoạt động này làm phong phú trí tưởng tượng, cải thiện khả năng diễn đạt ngôn ngữ, khả năng tư duy logic và hiểu biết của trẻ. Thông qua sự giao tiếp ấm áp giữa bố mẹ và con trước khi đi ngủ, trẻ có thể được tiếp xúc với nhiều kiến thức, thông tin hơn, từ đó mở rộng tầm nhìn và nhận thức.
Những đứa trẻ ngủ với mẹ thường tận hưởng khoảng thời gian giác ngộ trí tuệ thân mật này trước khi đi ngủ. Giọng nói, hơi thở và sự đụng chạm của mẹ trở thành phương tiện quan trọng để trẻ hiểu thế giới. Loại kích thích giác quan toàn diện này giúp trẻ phát triển trí não và cải thiện trí thông minh.
Ngược lại, những đứa trẻ không ngủ cùng mẹ có thể bỏ lỡ cơ hội khai sáng trí tuệ quý giá này. Mặc dù trẻ tiếp thu kiến thức và thông tin thông qua các phương tiện khác nhưng sự khai sáng trí tuệ có thể bị ảnh hưởng ở một mức độ nhất định, do thiếu cơ hội giao tiếp thân mật với mẹ trước khi đi ngủ.
Khác biệt về giác phát triển trí tuệ
Khác biệt về tính độc lập
Tính độc lập là một khả năng quan trọng mà trẻ phải học khi lớn lên. Trẻ ngủ với mẹ từ khi còn nhỏ có thể phát triển tính tự lập tương đối chậm. Trẻ đã quen với việc chìm vào giấc ngủ dưới sự chăm sóc của mẹ và có thể không thoải mái khi phải đối mặt với bóng tối và sự cô đơn một cách độc lập.
Đối với những đứa trẻ không ngủ với mẹ từ nhỏ, học cách tự ngủ sớm, từ đó rèn luyện khả năng tự chủ. Trẻ thường,phản ứng nhanh hơn với nhiều chế độ và môi trường khác nhau vì đã quen với việc giải quyết vấn đề một cách độc lập.
Sự độc lập này giúp trẻ đạt được kết quả tốt hơn ở trường, tạo nền tảng vững chắc cho sự phát triển nghề nghiệp trong tương lai.
Tất nhiên, bố mẹ nên hiểu rõ rằng mỗi đứa trẻ là một cá thể độc nhất, quá trình trưởng thành cũng sẽ bị ảnh hưởng bởi nhiều yếu tố. Vì vậy, không thể xem trẻ ngủ với mẹ hay không ngủ với mẹ là tiêu chí duy nhất để đánh giá sự trưởng thành.
Khác biệt về tính độc lập.
Tuy nhiên, chúng ta thực sự nên nhận thức được tác động tiềm ẩn của hai kiểu ngủ khác nhau này đối với sự phát triển và đưa ra những lựa chọn phù hợp dựa trên hoàn cảnh cụ thể của trẻ và gia đình, trong cuộc sống thực.
Trẻ nhỏ dưới 3 tuổi thường chưa phát triển đầy đủ khả năng tự chăm sóc bản thân, vì vậy nên ngủ gần bố mẹ nhằm mang lại cảm giác an toàn, sự chăm sóc và bảo vệ.
Ở độ tuổi này, trẻ rất nhạy cảm và cần sự hiện diện của người lớn bên cạnh để cảm thấy yên tâm. Sự gần gũi này giúp trẻ dễ dàng ngủ hơn, tạo cơ hội cho bố mẹ theo dõi sức khỏe và sự phát triển của trẻ trong từng giai đoạn.
Khi trẻ từ 3-5 tuổi, bố mẹ có thể bắt đầu dạy con cách ngủ phòng riêng và khuyến khích trẻ phát triển tính tự lập. Đây là giai đoạn quan trọng trong việc hình thành sự độc lập và khả năng tự chăm sóc bản thân.
Bố mẹ có thể bắt đầu bằng cách tạo cho trẻ một không gian ngủ riêng ấm cúng và thoải mái, nơi trẻ cảm thấy an toàn và thích thú. Việc trang trí phòng ngủ với những hình ảnh hoặc đồ chơi yêu thích sẽ giúp cảm thấy gắn bó hơn với không gian mới.
Đồng thời, bố mẹ cũng nên dạy trẻ các thói quen trước khi đi ngủ, bao gồm việc tự chuẩn bị giường ngủ, chọn sách để đọc trước khi ngủ, hoặc thực hiện một số hoạt động thư giãn để trẻ dần quen với việc ngủ một mình.