Cuộc hôn nhân của cặp đôi "đũa lệch" này đã trải qua rất nhiều sóng gió, để rồi giờ đây nhận được cái kết viên mãn.
Năm 2002, một người đàn ông chỉ cao 70 cm và nặng 25 kg đã kết hôn với một cô kỹ sư là mẹ đơn thân, kém anh 8 tuổi. Người đàn ông mắc chứng bệnh xương thủy tinh bẩm sinh, được bác sĩ chẩn đoán rằng khó sống qua được 1 tuổi. Trong khi đó, vợ anh là một người phụ nữ xinh đẹp và khỏe mạnh. Vậy cơ duyên nào đưa họ đến với nhau? Sau 21 năm, liệu cuộc hôn nhân của họ có còn hạnh phúc?
Người đàn ông này là Đàm Xuân Huy, sinh năm 1963 tại thành phố Cẩm Châu, tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc. Bố của anh là một giáo sư đại học, còn mẹ là một thợ thêu. Khi phát hiện mang thai, cặp vợ chồng này đã rất hy vọng về một đứa con khỏe mạnh và một gia đình đầm ấm, thế nhưng khi Đàm Xuân Huy chào đời, ai cũng sốc khi nhìn thấy cậu bé.
Lúc sinh ra, Đàm Xuân Huy chỉ nặng hơn 1,5 kg, cơ thể mềm như bún, có 3 vết gãy xương. Bác sĩ cho rằng cậu bé không thể sống quá 1 tuổi nhưng bố mẹ Đàm Xuân Huy không thể nhẫn tâm bỏ mặc con được. Họ đưa con trai về nhà và chăm sóc hết sức tỉ mỉ, cẩn thận. Biết con trai dễ bị gãy xương, người mẹ còn lót bìa cứng vào quần áo của con. Mãi đến năm 1972, khi y tế phát triển hơn, Đàm Xuân Huy mới được chẩn đoán mắc bệnh xương thủy tinh, khiến xương cực kỳ mỏng manh và dễ gãy. Đàm Xuân Huy gần như là một trong số những người đầu tiên được xác nhận mắc căn bệnh này tại Trung Quốc nên chưa tìm được phương pháp chữa trị hiệu quả.
Mặc dù vậy, Đàm Xuân Huy đã có thể sống sót qua 1 tuổi, không như lời bác sĩ trước đây từng nói. Vì thế, bố mẹ anh càng có thêm niềm tin. Bản thân Đàm Xuân Huy cũng lạc quan nghĩ rằng nếu không thể vượt qua bệnh tật, anh vẫn có thể vượt qua chính mình. Bù lại khiếm khuyết thể chất, Đàm Xuân Huy cực kỳ thông minh và chăm chỉ, năm 9 tuổi đã chủ động bảo mẹ mua sách cho mình đọc.
Mỗi lần bị gãy xương không ngồi dậy được, Đàm Xuân Huy lại nhờ mẹ kê một cuốn sách sát đầu rồi nằm nghiêng để đọc, hết trang này lại nhờ mẹ lật trang khác. Năm 15 tuổi, Đàm Xuân Huy đã trải qua ít nhất 300 lần gãy xương. Đôi khi, chỉ cần một cái hắt hơi cũng khiến xương của anh bị rạn. Cuộc sống khó khăn như vậy nhưng Đàm Xuân Huy vẫn kiên trì mỗi ngày. May thay, anh được sống trong sự yêu thương và đùm bọc vô hạn của gia đình.
Bố Đàm Xuân Huy không chỉ là trụ cột kinh tế mà còn là chỗ dựa tinh thần vững chắc, cố vấn tri thức cho con trai. Mẹ Đàm Xuân Huy đã từ bỏ công việc lương cao kể từ sau khi sinh để toàn tâm toàn ý chăm sóc con trai. Bất cứ lúc nào Đàm Xuân Huy suy sụp và muốn bỏ cuộc, anh luôn có những người anh chị em ở bên động viên, an ủi và tạo tiếng cười.
Năm 17 tuổi, Đàm Xuân Huy bắt đầu có sở thích viết lách nhưng ngay cả một cây bút cũng là quá nặng với anh. Để giúp con trai thực hiện ước mơ, mẹ anh thường ôm con vào lòng, cầm tay con chỉ dạy từng chút một. Sự nỗ lực không ngừng nghỉ ấy đã giúp kỹ năng viết của Đàm Xuân Huy được cải thiện. Năm 1984, Đàm Xuân Huy lần đầu tiên có bài viết được đăng trên báo. Không chỉ vậy, anh còn tự học để thi đỗ đại học, sau đó tốt nghiệp với tấm bằng xuất sắc. Nhìn vào Đàm Xuân Huy, nhiều người đã thốt lên: "Những gì người thường có thể làm, Đàm Xuân Huy đã làm được. Những gì người thường chưa thể làm, Đàm Xuân Huy cũng đã làm được".
Khi còn nhỏ, Đàm Xuân Huy rất yêu thích thể thao nhưng sức khỏe thể chất không cho phép. Tuy nhiên, sự phát triển của internet đã mang đến cho anh những cơ hội mới. Một trang web thể thao đã để ý đến tài năng của Đàm Xuân Huy và cuối cùng, anh trở thành một biên tập viên thể thao tài giỏi, được nhiều độc giả yêu thích, liên tiếp được khen thưởng.
Thấy con trai có sự nghiệp thành công, bố mẹ Đàm Xuân Huy rất vui mừng nhưng họ vẫn canh cánh một nỗi lo khác, đó là đến lúc mình già và mất đi, liệu ai sẽ chăm sóc con trai? Với tình trạng của Đàm Xuân Huy, bố mẹ anh không hề hy vọng con sẽ tìm được một người vợ. Ấy thế mà cơ duyên xô đẩy, Đàm Xuân Huy đã gặp được một người phụ nữ tên Hứa Anh Xuân thông qua mạng xã hội.
Cô Hứa Anh Xuân đến từ tỉnh Tứ Xuyên, sinh năm 1971, kém Đàm Xuân Huy 8 tuổi. Cô tốt nghiệp một trường đại học nổi tiếng rồi trở thành kỹ sư. Gia cảnh của cô khá tốt, lại sở hữu vẻ ngoài xinh đẹp nên cuộc sống chẳng khác nào tiểu thư. Hứa Anh Xuân cũng kết hôn lần đầu tiên với một đồng nghiệp cùng cơ quan, sinh được một cậu con trai kháu khỉnh. Chỉ đáng tiếc vào năm 2000, chồng cô được chẩn đoán mắc ung thư gan rồi qua đời. Hứa Anh Xuân hết sức suy sụp sau cái chết của chồng nhưng mọi chuyện đã thay đổi khi cô gặp được Đàm Xuân Huy.
Tháng 6/2001, Đàm Xuân Huy và Hứa Anh Xuân vô tình quen biết qua mạng xã hội. Sau khi nghe câu chuyện bất hạnh của Hứa Anh Xuân, Đàm Xuân Huy muốn an ủi cô nên cũng kể câu chuyện cuộc đời mình, khiến cô ấy hiểu rằng vẫn có nhiều người khổ hơn mình rất nhiều. Lâu dần, 2 người đã nảy sinh tình cảm với nhau. Hứa Anh Xuân đã thay đổi suy nghĩ rất nhiều khi thấy sự lạc quan và nỗ lực của Đàm Xuân Huy.
Ban đầu, gia đình Hứa Anh Xuân phản đối mối quan hệ này. Họ cho rằng con gái mình tuy có một đời chồng và một đứa con nhưng chưa cần hạ thấp giá trị đến mức cưới một người đàn ông tật nguyền. Tuy nhiên, khi chứng kiến sự thay đổi tích cực của Hứa Anh Xuân khi yêu Đàm Xuân Huy, họ dần dần thay đổi thái độ. Cuối cùng, chính bố mẹ Hứa Anh Xuân đã thúc đẩy cuộc hôn nhân của con gái với Đàm Xuân Huy.
Năm 2002, Đàm Xuân Huy khi ấy 39 tuổi đã kết hôn với Hứa Anh Xuân, 31 tuổi. Hứa Anh Xuân đưa con trai riêng tới Liêu Ninh, bắt đầu cuộc sống mới. "Thật may anh không nặng, em có thể ôm anh bất cứ lúc nào", câu nói này của vợ đã khiến Đàm Xuân Huy xúc động và nhớ mãi.
Kể từ đó, Hứa Anh Xuân luôn ở bên để chăm lo cho việc sinh hoạt và ăn uống hàng ngày của Đàm Xuân Huy, thậm chí còn giúp đỡ cho công việc của anh. Thỉnh thoảng, cô sẽ lái xe đưa chồng đi thăm thú đây đó. Cô còn chăm sóc bố mẹ chồng rất tốt, được họ coi như con gái trong nhà. Năm 2003, bố của Đàm Xuân Huy đổ bệnh cũng là một tay Hứa Anh Xuân chăm sóc mà không một lời phàn nàn, khiến anh phải thốt lên: "Thật hạnh phúc khi đời tôi cưới được một người vợ như vậy".
Năm 2004, bố của Đàm Xuân Huy qua đời, Hứa Anh Xuân lại tiếp tục chăm sóc người mẹ chồng già yếu. Đến năm 2016, mẹ của Đàm Xuân Huy gần như nằm liệt giường, vẫn là một tay Hứa Anh Xuân chăm lo cho bà mọi thứ. Khi người mẹ chồng qua đời vào năm 2020, bà đã nắm tay và cảm ơn Hứa Anh Xuân vì sự hy sinh quá lớn của cô cho gia đình này.
Tất nhiên trong những năm tháng sống bên nhau, Đàm Xuân Huy và Hứa Anh Xuân không tránh khỏi những lời dị nghị, bàn tán. Có người cho rằng Hứa Anh Xuân tham lam bởi hoàn cảnh của gia đình Đàm Xuân Huy khá tốt, cũng có người chỉ trích Đàm Xuân Huy ích kỷ khi giữ chân Hứa Anh Xuân bên mình. Khi ấy, Hứa Anh Xuân chỉ nói: "Tất cả những gì tôi làm là vì yêu chồng mình. Tôi sẵn sàng đánh đổi cả cuộc đời và làm tất cả mọi thứ vì anh ấy".
Sau 21 năm chung sống, cuộc hôn nhân của Đàm Xuân Huy và Hứa Anh Xuân vẫn vẹn nguyên như ngày đầu. Cặp đôi không chỉ vun vén cho gia đình nhỏ của mình mà còn quan tâm đến phúc lợi xã hội. Họ đã thành lập một hiệp hội những người mắc bệnh xương thủy tinh để quyên góp cho các hoàn cảnh khó khăn, hỗ trợ lâu dài cho hơn 100 người tàn tật, giúp đỡ địa phương trong thời điểm xảy ra đại dịch COVID-19...
Hiện nay, con trai riêng của Hứa Anh Xuân đã tới Bắc Kinh học đại học, chỉ còn 2 vợ chồng sống tại Cẩm Châu. Cặp đôi thỉnh thoảng đăng tải những video ngắn lên mạng xã hội để chia sẻ cuộc sống của mình. Tháng 4/2023 vừa qua, cặp đôi trở về Tứ Xuyên để thăm bố mẹ vợ.
Từng được bác sĩ tuyên bố không sống quá 1 tuổi, Đàm Xuân Huy giờ đây đã 60 tuổi. Ông đã dùng cả cuộc đời mình để chứng minh rằng trên đời này không gì là không thể và không bao giờ là kết thúc.