Anh ta chẳng những sa ngã vào những cuộc vui trác táng mà còn phản bội vợ, đi ở với nhân tình.
Tôi kết hôn 12 năm, có hai con. Những năm đầu mới cưới, tuy vất vả, thiếu thốn nhưng chúng tôi rất hạnh phúc. Không như bây giờ, dù gia đình khá giả hơn nhưng người chồng phụ bạc khiến tôi đau khổ rất nhiều!
Rồi chồng tôi chuyển việc làm, dần trở thành quản lý cấp cao của một công ty. Đồng tiền kiếm được dễ dàng đã làm anh sa ngã. Những cuộc nhậu nhẹt thâu đêm, những màn tăng hai, tăng ba... Tôi đã cố dịu ngọt khuyên nhủ chồng rất nhiều nhưng anh không hề thay đổi. Vì thế, vợ chồng cứ chiến tranh lúc nóng, lúc lạnh với tần suất ngày càng dày hơn. Cuối cùng, anh có người đàn bà khác. Tôi biết chuyện khi mang thai đứa con thứ hai ba tháng. Anh hứa cắt đứt, trở về với gia đình, nhưng chỉ một thời gian ngắn là công khai đi lại với người tình. Tôi rất đau đớn nhưng không dám làm ra lẽ, phần vì danh dự nghề nghiệp (tôi là giáo viên), phần vì mình tôi không chèo chống nổi gia đình lúc đó, nên đành im lặng.
Khi con sáu tuổi, tôi quyết định giải quyết dứt khoát với anh. Anh nộp hồ sơ sang công ty khác cùng người tình nhưng bị từ chối vì xét nghiệm máu cho thấy anh bị nhiễm bệnh. Người tình của anh bỏ chạy theo người khác. Lúc đó, tôi gác việc ly hôn lại để chăm sóc anh. Hai năm sau, anh hết bệnh, tôi chưa kịp mừng thì phát hiện anh nối lại quan hệ với người tình cũ, dù cô ấy đã có chồng con.
Anh ta lao vào những thú vui sa đọa, ngoại tình với người đàn bà khác, bất chấp đã có vợ, có con (Ảnh minh họa)
Tôi đau vì chồng phụ bạc thì ít mà vì sự dối trá của anh ta thì nhiều. Anh lại cầu xin tôi tha thứ. Tôi để anh dọn ra ngoài ở một thời gian để suy nghĩ xem mình có đủ bao dung mà tha thứ không. Sau ba tháng ly thân, tôi quyết định để anh trở về, hy vọng sẽ làm lại từ đầu. Thế nhưng, tôi lại bắt quả tang anh lén lút có người phụ nữ khác. Chẳng lẽ tôi cứ “sống mòn” thế này mãi để giữ cha cho con?
Hà (Q.6)
Trả lời:
Em Hà mến,
12 năm chịu đựng, có lẽ em đã cố gắng hết sức mình rồi, không thể chịu đựng người chồng phụ bạc đó thêm nữa. Đã không thiếu những lời khuyên, đã ly thân rồi quay trở lại; thậm chí đã ký đơn ly hôn nhưng trước cảnh ngộ đáng thương của chồng lúc đó, em vẫn không buông bỏ. Bao dung cho nhau vậy là đã quá đủ. Cái chất trăng hoa đã nằm trong máu của chồng em. Anh ta không bỏ gia đình vì vẫn còn muốn có chỗ để quay về, vì biết em vẫn cần anh ta - cần cha cho con, nhưng cũng không thể từ bỏ những cuộc vui với người khác.
Cam chịu một người chồng tệ bạc không phải là một cách sống có thể mang lại hạnh phúc cho chính mình và những người thân yêu (Ảnh minh họa)
Em đã hiểu một cách cay đắng là “anh không bao giờ thay đổi”, thì làm sao giữ được anh ta? Em có cố, cũng chỉ là giữ được những nỗi đau, những ê chề, những cố gắng đến mỏi mòn, tuyệt vọng. Đợi đến ngày anh ta chịu quay về cho “yên nơi, ấm chỗ” có lẽ phải đến lúc anh ta chỉ còn là cái xác vật vờ, không cô nào thèm ngó tới, về để có chỗ bấu víu, về khi đã thành gánh nặng cho vợ con. Cho dù anh ta có thương con như em viết, nhưng với tính cách như thế, anh ta có bao nhiêu thời gian để chăm sóc, dạy dỗ con; còn bao nhiêu tâm sức để dành cho con? Giữ cho con một người cha “khiếm khuyết” kiểu đó thì có cũng như không.
Em cố sống mòn mỏi cảnh một người vợ bị người chồng phụ bạc, bị lừa dối hết lần này đến lần khác để giữ lấy cái vỏ gia đình là không đáng chút nào. Hãy can đảm và dứt khoát làm việc phải làm, người chồng đó không xứng đáng với những gì em đã dành cho anh ta. Giải phóng được mình khỏi những khổ đau, em sẽ sống thanh thản hơn, chăm sóc con được tốt hơn. Đừng tiếp tục yếu đuối nữa.