Chồng à, cầu xin anh, nghỉ lễ đừng đưa gia đình đi du lịch nữa...

Ngày 02/05/2017 00:02 AM (GMT+7)

Người nào ca ngợi thích thú kỳ nghỉ dài em chả biết, riêng em, cái thân làm vợ này, chắc phải viết đơn kiến nghị đừng bao giờ có cái gọi là "nghỉ lễ" như thế này nữa.

Gửi đức ông chồng yêu quý của em,

Năm nay đã là năm thứ 5 của cuộc hôn nhân, kết quả của mối tình "chết đi sống lại" của chúng ta. Nhưng đến giờ, em đúng là: sống lại rồi chỉ mong chết quách đi cho xong thôi. Ngày thường thì thôi, chúng ta đôi người đôi ngả, sáng đi tối về, con cái em chăm, tiền nong anh kiếm, ai có việc người nấy, nước sông chẳng phạm nước giếng. Ừ thôi, có mệt thật nhưng em cũng ngậm đắng nuốt cay mà an phận.

Nhưng chả hiểu sao mấy năm gần đây, nghỉ lễ gì sao mà nhiều thế, dài thế. Người nào ca ngợi thích thú kỳ nghỉ dài em chả biết, riêng em, cái thân làm vợ này, chắc phải viết đơn kiến nghị đừng bao giờ có cái gọi là "nghỉ lễ" như thế này nữa. 

Anh biết vì sao không?

Vì nghỉ lễ, anh thì nghỉ, còn em thì đúng là một cơn ác mông kéo dài từ tập này sang đến tập khác.

Tập 1 nhất định sẽ là khi lũ "tiểu quỷ" nhà chúng ta được nghỉ học theo cái gọi là "nghỉ lễ" đó. Và chúng thì ôi thôi... cả ngày náo loạn, đứa ôm mẹ khóc, đứa đòi mẹ bế. Em cứ đầu tắt mặt tối, con con cái cái đủ 4 cái ngày nghỉ lễ chết tiệt này.

Còn anh, đức ông chồng yêu quý. Anh chỉ cần rung đùi mỗi sáng, mở mắt dậy là chở vợ con đi ăn sáng cho nó có không khí. Nhưng anh ăn, còn em thì còng lưng đút cho 2 đứa con của anh ăn. Xong việc, anh đứng, em ngồi ăn bát phở nguội tanh chẳng còn thú vị. 

Rồi anh chở 3 mẹ con đi chơi. Nhưng anh chơi, anh ngồi nhâm nhi ly cà phê thảnh thơi, còn em, hết chạy theo đứa lớn lại bế ẵm đứa nhỏ. đến cái ghế còn chẳng kịp ngồi xuống, cốc nước cũng chỉ kịp uống vội. Anh có thấy em được thảnh thơi không?

Thôi thì, chuyện con cái coi như bỏ qua. Như anh nói, em đẻ ra chúng chứ không phải anh, thế nên, anh chỉ có trách nhiệm "với con tinh trùng" bằng việc rút ví trả tiền. Còn em, mang nặng đẻ đau nên xót con, chẳng thể để chúng lớn lên như cây cỏ. 

Chồng à, cầu xin anh, nghỉ lễ đừng đưa gia đình đi du lịch nữa... - 1

Đừng đưa em và các con đến bất cứ nơi nào "thú vị" nữa. Em sợ lắm, các con mình cũng sợ lắm. (Ảnh minh họa)

Nhưng tập 2 mới là chuyện kinh dị hơn anh ạ. Đó là cứ đến kỳ nghỉ là anh lại nảy ra cái ý tưởng "chúng mình cùng đi chơi". Em biết anh muốn em nghỉ ngơi. Nhưng như em đã nói ở trên, với bộ đôi tinh trùng mà anh đã gieo vào người em, có lẽ 2 từ đấy với em còn xa vời lắm. Thế nên, năm nào em cũng chỉ xin anh cái ân huệ là cho em được ở nhà, đừng gây thêm áp lực cho thân osin là em.

Nào anh có nghe, anh lại mắng em chồng chiều, chồng thương cho đi chơi mà không biết hưởng. Rồi anh đặt vé, đặt xe. Năm nào cũng thế. Nghìn nghịt là người, đâu đâu cũng như không có khí để thở. 

Năm thì anh nhốt mẹ con em vào trong cái khách sạn, phải nói là còn bẩn hơn cả cái thùng rác công cộng ngoài kia. Lý do vì mọi resort xung quanh, đến cái nhà nghỉ cũng hết phòng nên anh đành... thuê tạm.

Năm thì anh đưa mẹ con em ra bãi biển mà em thề, em và con thậm chí còn không nhúng nổi chân xuống nước biển, chưa nếm được ngụm nước biển nào vì... không chen nổi. Sau lần đấy, em về quyết tâm nhồi nhét con, và cả chính mình nữa. Xấu đẹp gì không quan trọng, em rút ra rồi, cứ thằng béo là có lợi thế anh ạ.

Năm nay, vừa hay tin nghỉ lễ 4 ngày, anh đã vội vàng xếp lịch trình dài tận cây số. Em không dám mở ra xem, cũng không muốn xem chút nào. Vì em biết, dù anh có chọn địa điểm nào, nó cũng sẽ "thất trận" bởi lượng người quá đông mà thôi. Cũng may, con bé con phút cuối ốm sốt nên em được ở nhà "phục vụ" nó, còn anh và thằng lớn thì đi. Đến ngày thứ 2, con gọi về cho em khóc nấc lên trong điện thoại vì nó sợ quá. Nơi ở thì bẩn, đồ ăn thì chán, bãi biển thì đông... em cũng không hiểu anh và con làm sao để sống sốt trở về...

Thế nên, đức ông chồng yêu quý của em,

Em có thể làm osin cho anh cả đời, ngày này qua ngày khác cũng được. Mỗi kỳ nghỉ lễ, em chỉ xin anh để cho yên ổn với thân phận của mình. Đừng đưa em và các con đến bất cứ nơi nào "thú vị" nữa. Em sợ lắm, các con mình cũng sợ lắm. Nghỉ lễ, hãy để nó đúng với ý nghĩa "nghỉ" của mình đi được không anh?

Mayny
Nguồn: [Tên nguồn]

Tin liên quan

Tin bài cùng chủ đề 5 người trong một gia đình tử vong ở SG