Cùng trúng số nhiều lần trong đời nhưng hai người đàn ông này lại có kết cục khác nhau.
Chàng trai mồ côi trúng độc đắc liền về quê xây nhà, lấy vợ
Anh Nguyễn Văn Bằng (SN 1979, Kiên Giang) sinh ra trong gia đình nghèo đông anh em, cha mẹ mất sớm. Anh vốn ham học nhưng cái ăn chẳng đủ nên đến lớp 2 đã phải nghỉ học lên Sài Gòn kiếm sống mưu sinh.
Năm 18 tuổi, anh Bằng tự nghĩ phải có nghề mới ổn định được cuộc sống nên dồn sức kiếm tiền để đi học trường nghề. Sau đó, anh xin đi làm công trình cho chủ thầu xây dựng. Một hôm anh tình cờ gặp người bán vé số nghèo nên mua ủng hộ chứ không hề nghĩ tới vận may. Ngờ đâu anh trúng 5 vé số trị giá 50 triệu đồng – số tiền lớn tại thời điểm đó.
Có tiền, anh Bằng lập tức trở thành học viên của một trường dạy nghề, khoa xây dựng cầu đường. 3 năm sau anh tốt nghiệp và lăn xả tại các công trường với chức vụ lần lượt là công nhân, giám sát công trình…
Chính tại công trường, anh Bằng đã quen rồi yêu thầm một cô gái dịu hiền. Anh đã mơ về một ngôi nhà với những đứa trẻ nhưng với đồng lương ít ỏi, Bằng cảm thấy mặc cảm, chẳng dám ngỏ lời cầu hôn.
Ngôi nhà khang trang của gia đình Bằng.
Dù tự ti về bản thân song chàng trai miền Tây vẫn ngày đêm tìm cách làm giàu. Anh bỗng nghĩ tới chuyện mua vé số chính là con đường ngắn nhất dẫn tới có nhiều tiền. Từ đó anh đều đặn mua vé số mỗi ngày với hi vọng một ngày nào đó thần may mắn gõ cửa. Anh tự hứa nếu trúng số sẽ quay trở về quê hương, dựng xây một ngôi nhà rồi cưới người mình yêu làm vợ. Đặc biệt, anh sẽ trích tiền làm từ thiện giúp đỡ bà con nghèo khó và làm công trình công cộng mà không nhận tiền công.
Cuối cùng ước mơ của anh đã thành hiện thực. Một lần đi làm công trình ở Bình Dương, anh đã mua 2 tờ vé cùng dãy số ủng hộ bé gái mặc bộ đồ rách rưới, đầu tóc rối bù… “Tối đó tôi dò số thấy kết quả của đài trùng với dãy số tôi mua. Tôi không tin, tưởng đó là mơ cho đến khi tự tát vào mặt thấy đau. Tôi đã hét lên sung sướng vì bỗng dưng có 3 tỷ đồng”, anh Bằng tâm sự.
Có tiền tỷ trong tay, cuộc đời anh Bằng rẽ sang một hướng khác hoàn toàn… sung sướng. Anh thu xếp đồ đạc, dừng công việc tại Sài Gòn rồi về quê. Anh đã mang tiền về giúp anh em trả hết nợ nần, đồng thời biếu thêm 20 triệu đồng/người lấy vốn làm ăn. Số tiền còn lại, anh dành để đất ruộng để canh tác trị giá 500 triệu đồng và một mảnh đất thổ cư. Sau đó anh tự tay thiết kế căn nhà trong mơ của mình.
“Tôi đã tuyển chọn những người thợ khéo léo nhất trong vùng để cất dựng ngôi nhà, mua sắm đồ dùng với chi phí hợp lý nhất. Lúc này tôi mới có thể yên tâm ngỏ lời yêu và xin cưới cô ấy”, anh Bằng vui vẻ nhớ lại.
Đám cưới của cặp đôi đã diễn ra dưới sự chúc phúc của họ hàng đôi bên cùng bà con chòm xóm. Ai cũng vui mừng khi chàng trai mồ côi nghèo năm nào đã có một tổ ấm riêng. Chẳng mấy chốc, niềm vui của anh nhân đôi khi đứa con đầu lòng sắp chào đời.
Lúc này, anh dành nhiều thời gian để làm từ thiện. Anh đứng ra tổ chức quyên góp giúp đỡ những người có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn trong vùng. Anh tham gia xây dựng các công trình giao thông nông thôn bằng cách xin vào đội thi công cầu đường góp công không tính sức.
“Tính theo ngày công, tổng số tiền tôi đóng góp cho xây dựng cầu đường là 78 triệu đồng. Tôi cũng giúp đỡ dân nghèo xây nhà mà không lấy tiền”, anh Bằng nói. Sau đó anh chủ động nhắc đến số tiền trúng độc đắc còn lại. Anh bảo còn lại anh gửi ngân hàng để lo cho các con ăn học. Bởi chỉ có cái chữ mới giúp các con thành người tài, không phải vất vả mưu sinh như chính cuộc đời của anh.
Người đàn ông trúng số độc đắc nhiều lần phải bỏ quê
Trước đây ông M (Tân Trụ, Long An) và vợ có căn nhà cấp 4 rộng rãi ở gần chợ Nhật Tạo. Họ mở đại lý bia, phân phối cho các quán nhậu trong vùng. Công việc kinh doanh vô cùng thuận lợi, bia về đến đâu là xuất đi đến đó.
Năm 1991, “thú vui” chơi vé số bắt đầu rầm rộ ở chợ Nhật Tạo. Nhiều người đã trúng số, cuộc sống thay đổi từ nghèo hèn sang giàu sang. Vợ chồng ông M cũng chăm chỉ chơi nhưng “thần may mắn” không mỉm cười, mua đến đâu thua đến đó. Song ông không bỏ cuộc làm giàu.
4 lần trúng số nhưng ông M có kết cục thật bi thảm.
Một ngày, ông M mua 30 tờ vé số, trong đó có 10 tờ dãy số giống nhau. Như thường lệ, 15h chiều, ông đến đại lý vé số chờ xem kết quả. Sau khi nhà đài thông báo, ông vỡ òa sung sướng vì cả 10 tờ có dãy số giống nhau trúng giải đặc biệt, trị giá mỗi giải 50 triệu đồng.
Bỗng dưng có trong tay số tiền lớn, vợ chồng ông M mở tiệc ăn mừng, mời bà con trong ấp đến chung vui. Số tiền còn lại, ông mở thêm các đại lý ở địa phương và bên bờ sông Tiền Giang. Ông mua ghe, xe tải để đi lấy bia và luân chuyển hàng hóa từ đại lý này sang đại lý khác.
Ngoài mở rộng làm ăn, mỗi ngày ông M bỏ ra từ 1-2 triệu đồng mua vé số. Và may mắn đã mỉm cười với gia đình ông ấy thêm 2 lần nữa. Mỗi lần là 10 tờ có dãy số giống nhau với số tiền lên tới hàng tỷ đồng.
Liên tiếp nhận số tiền lớn, ông M bắt đầu chi tiêu phung phí. Ngày nào vợ chồng ông cũng tổ chức ăn nhậu tại nhà, vì thế việc làm ăn trở nên ngưng trệ. Sau 6 năm trúng số, ông phải đóng cửa hàng loạt quán bia, thành người nghiện rượu, cầm nhà trả nợ. Còn bà Th – vợ ông từ một người phụ nữ tần tảo, biết thu vén gia đình bỗng hóa thành người đam mê bài bạc, thích mua vé số để “gỡ gạc”.
Ngờ đâu, bà ấy trúng số độc đắc thật. Có tiền, vợ chồng ông M chuộc lại nhà, trả nợ rồi cho vay tín dụng đen. Song cái nghề ấy bạc bẽo đến chừng nào, họ đã bị lừa mất số tiền lớn. Thế là mất trắng, chẳng có gì trong tay, cơ ngơi bao người ước ao cũng theo đó mà đi.
Sau đó vợ chồng ông M đã chuyển đi nơi khác thuê trọ sinh sống. Ông làm bảo vệ, còn bà Th bán vé số mưu sinh qua ngày.