Chỉ còn 2 ngày nữa là cưới nhưng vì em sảy thai nên anh và gia đình đã hủy hôn với em.
Chị Thanh Bình thân mến!
Em đang rất đau khổ, em không biết phải làm như thế nào, mong chị hãy giúp em, cho em một lời khuyên để em thoát khỏi hoàn cảnh này.
Em năm nay 25 tuổi. Em và người ấy cùng quê ra Hà Nội làm ăn. Em vừa đi học, vừa đi làm. Còn anh là công nhân bình thường. Ở quê, em được làng xóm khen là ngoan, học giỏi. Em cũng tự hào vì bản thân mình đã tự cố gắng vựơt qua những khổ cực. Gia đình em rất nghèo chỉ có mỗi em là được học hết cấp 3. Sau này ra Hà Nội làm và em đã tự đi học nữa ... Em và anh yêu nhau từ đó.
Nhiều người khen anh tốt, không chơi bời, biết tu chí em cũng thấy yên tâm khi yêu anh. Em không quá quan trọng chuyện quà cáp nhưng từ ngày yêu anh, hầu như tất cả những ngày lễ, tết em chưa bao giờ nhận được một món quà nào từ anh. Thậm chí cả một tin nhắn hỏi thăm cũng không. Nhưng vì hiểu tính anh nên em cũng không để ý nữa.
Anh là con trai duy nhất của một dòng họ nên chuyện vợ con xem như phải rất kỹ. Anh có một bác gái ở Hà nội rất giàu và thương gia đình anh. Em biết anh rất tôn trọng bác đó. Lần đầu về ra mắt em thấy gia đình anh cũng rất bình thường không có vẻ gì ghê gớm lắm. Trong thời gian yêu chúng em đã rất giữ gìn. Yêu nhau được hơn 3 năm chúng em cũng có ý định cưới khi em sắp học xong. Mọi người đều khen anh ngoan, không dễ để yêu một người như vậy nên em nghĩ mình rất may mắn khi có anh.
Chỉ còn 2 ngày là cưới, vậy mà anh hủy hôn chỉ vì em không còn giữ được đứa con (Ảnh minh họa)
Một lần, anh giục em làm chuyện ấy vì bác gái bảo phải có con thì mới cưới, em đã rất đau khổ. Nhưng thời gian trôi đi em đã vơi dần. Sau này chúng em quyết định có con và em đã có thai. Đám cưới được chuẩn bị, ảnh cưới đã xong nhưng cuộc đời nghiệt ngã, khi thai được 3 tháng em bị dọa sảy. Trong lúc đau khổ đó, bác anh lại bảo em giữ được thì mới cưới. Em chỉ muốn chết đi. Em hận anh ta và dòng họ đó.
Rồi ông trời thương em, con em qua được và bố mẹ anh chuẩn bị lên nhà để định ngày nhưng 1 lần nữa em phải chịu nỗi đau đến bây giờ. Khi thai 4 tháng cũng là thời điểm còn 2 ngày nữa là đám hỏi, em đi khám thai theo định kỳ, bãc sĩ nói thai bị cạn sạch ối phải nhập viện may còn kịp. Em đã bỏ mặc tất cả và không kịp báo anh ta nữa, em một mình nhập viện với sự sợ hãi lo lắng. Em không biết nói làm sao nhưng chỉ hi vọng rằng con không sao. Anh biết chuyện và vào viện cùng em nhưng chỉ là lúc đưa cơm tối thôi .
Nhưng sau 2 tuần điều trị em phải chấp nhận mất con, em đau đớn tột cùng, công việc mất, con mất. Sau khi con mất chưa được 1 tháng, mẹ của anh nói rằng tuổi 2 đứa em không hợp giờ chỉ coi nhau như anh em thôi, không cưới xin gì nữa. Em như kẻ mất hồn khi nghe bà nói vậy nhưng điều em đau đớn nhất là anh cũng có mặt ở đó nhưng anh không nói gì im lặng. Em ngầm hiểu anh đã thuận theo ý gia đình anh rồi nhưng không dám nói ra. Sau 1 thời gian tỉnh lại em thấy hận bản thân mình khi đã quá muộn. Em hận dòng họ đó và người con trai đó kẻ không có lập trường không thể bảo vệ tình yêu của mình. Em chỉ mong mọi người hãy cho em 1 lời khuyên chân thành. Em đang không biết phải làm thế nào, mong chị hãy giúp em! (Em gái)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư chị hiểu rằng em đang rơi vào một hoàn cảnh vô cùng bất hạnh khi vừa mất đi đứa con lại vừa bị gia đình bạn trai hủy hôn. Điều đó thật đau khổ biết bao với một cô gái còn quá trẻ như em.
Hãy quên đi người đàn ông bội bạc đó để tìm cho mình một hạnh phúc khác (Ảnh minh họa)
Chị xin chia sẻ cùng em nỗi khổ tâm này và mong em sớm vượt qua được nỗi đau ấy. Có lẽ bất kì ai khi nghe câu chuyện này cũng đều cảm thấy một sự bức xúc và nhói lòng. Sẽ không có một cách nào khác ngoại trừ việc hãy quên anh ta và những người thân của anh ta – những người không những không có đạo đức mà còn thiếu hiểu biết.
Giờ đây em có làm gì thì anh ta cũng sẽ không quay lại bên em. Nhưng vấn đề không phải ở việc em có níu kéo được anh ta quay lại không mà là anh ta không xứng đáng để em làm thế. Ngay từ đầu anh ta đã chỉ coi trọng đứa bé còn vai trò của em chẳng đáng gì. Với gia đình anh ta cũng vậy. Họ dường như không quan tâm tới danh phận con dâu của em, em giống như một cái máy đẻ thì đúng hơn là dâu con trong nhà họ. Những người đó quá ích kỉ và tàn nhẫn.
Khi em mất đi đứa con, đối với người phụ nữ đó là thời điểm đau khổ nhất cuộc đời vậy mà anh ta chẳng có một chút thương cảm nào dành cho em. Anh ta phũ phàng rời bỏ em. Điều đó chứng tỏ anh ta không hề yêu thương em một chút nào. Vậy thì em hãy quên đi con người bội bạc đó. Anh ta không xứng đáng để em nhớ tới chứ đừng nói là yêu thương.
Em hãy coi như mọi chuyện là một thử thách trong cuộc đời để em vững vàng hơn, mạnh mẽ hơn. Tương lai với em có thể khó khăn đôi chút nhưng chỉ cần em đủ nghị lực, em sẽ tìm thấy hạnh phúc đích thực cho mình. Hãy tìn rằng cuộc đời còn rất nhiều người tốt. Một cô gái tốt như em rồi sẽ tìm được bến bờ yêu thương của mình.
Mạnh mẽ lên em nhé!