Chị bị tật nguyền. Anh mạnh mẽ vượt qua mọi rào cản của gia đình để đến với chị bằng tình yêu chân thành đẹp như chuyện cổ tích
Tháng 11 này, đám cưới giữa anh Nguyễn Trung Mạnh (1983) và chị Đỗ Thu Hương (1985) sẽ diễn ra. Sau 2 năm yêu nhau trong "vụng trộm", họ quyết định lập gia đình.
Cuộc đời của nữ nghệ nhân tranh giấy với đôi tay co quắp
Sinh ra lành lặn nhưng lên 8 tuổi, chị bị trận ốm sốt dai dẳng, chân tay có dấu hiệu sưng, co quắp. Điều trị hơn 1 tháng rồi 60 ngày nữa liên tiếp sốt cao, chân chị tê liệt. Chị đi mổ, phẫu thuật để hạ bàn chân nhưng lại bị 1 trận sốt rét nữa hành hạ. Vòng luẩn quẩn ốm sốt - đỡ - lại ốm sốt lặp lại.
Học hết lớp 6, chị nghỉ học để ở nhà điều trị. Hai cha con chị lặn lội từ Bắc vào Nam, rong ruổi khắp các nơi để tìm thầy chữa bệnh nhưng chẳng khỏi. Hy vọng cuối cùng của chị và gia đình là ca phẫu thuật chân năm 2003 tại bệnh viện 108 rồi cũng thất bại.
Cuộc đời Đỗ Thu Hương từ đó gắn liền với chiếc xe lăn. Ở cái tuổi 18, đôi mươi chị ném mình vào 4 bức tường với đầy những tự ti và mặc cảm. Chị trở nên kiệm lời, ngại tiếp xúc và vùi mình trong góc tối.
Sự sống như được hồi sinh khi chị tình cờ xem một clip trên mạng của một người khuyết tật dạy cách làm tranh giấy. Chị mê mẩn và đăng ký theo học tại trung tâm. 3 tháng cần mẫn học nghề, chị đã thành công. Những bức tranh giấy được ra đời từ chính đôi tay tưởng chừng như bất lực của mình.
Một trong số những bức tranh giấy chị Hương tự tay làm
Tình yêu nảy mầm từ tình yêu tranh giấy
Từ trung tâm dạy nghề, qua lời giới thiệu chị được gặp anh. Anh người gốc Thái Bình, lên thành phố học và kiếm sống. Vì điều kiện không cho phép, anh bỏ dở trường đại học để đến Trung tâm sống độc lập của người khuyết tật làm công tác thiện nguyện. Anh quen chị như một cơ duyên.
Những ngày đầu, anh chỉ lặng lẽ quan sát chị qua facebook cá nhân. Anh ngắm ảnh chị và dõi theo tất cả những việc chị làm và chia sẻ trên mạng. Anh lập tài khoản yahoo rồi kết bạn với chị. Hàng ngày, như thói quen, anh chị tâm sự cho nhau nghe về cuộc sống thường nhật của cả hai. Chị kể cho anh nghe về cách làm tranh giấy và cả những nhọc nhằn khó khăn khi chị “trong bộ dạng” như bây giờ. Anh từng có thời gian dài trợ giúp những người khuyết tật nên hơn ai hết, anh hiểu những cảm giác chị từng trải qua mà cảm thông sâu sắc.
Hai năm yêu nhau nhưng cả anh và chị đều giấu kín, vụng trộm. Ngày anh dũng cảm nói chuyện với cả gia đình về chị, về quyết định sẽ lấy một người tật nguyền về làm vợ cũng là ngày cả gia đình xả vào anh những trận mắng té tát. Mẹ anh nhất mực phản đối. Bà lo cho con trai bà sẽ khổ vì lấy chị, anh sẽ thiệt thòi đủ đường. Chị sẽ không thể cáng đáng nổi việc gia đình rồi cả việc chăm chồng con như biết bao người bình thường khác. Chuyện sinh con của chị sau này sẽ khó khăn gấp bội.
Mẹ anh bị ốm nặng, những ngày về chăm bà, anh vẫn thủ thỉ cho mẹ nghe về nàng dâu tương lai tuy tật nguyền nhưng ngoan hiền, đầy nghị lực. Bà mất. Anh vẫn chưa dám can đảm đưa chị về quê ra mắt. Anh sợ họ hàng anh sẽ làm khó cho chị mà chị tổn thương thêm nữa. Anh một mình về Thái Bình làm thủ tục đăng ký kết hôn. Ngày cưới sắp tới, anh dự định họ hàng cũng chỉ mời vài ba mâm cỗ. Anh tâm sự: "Cho đến giờ cả gia đình anh vẫn phản đối, nhưng mong rằng sau này mọi người sẽ hiểu. Anh chị sẽ sinh con đẻ cái và sau này đưa các con về quê, tất cả sẽ cảm thông, thuận buồm xuôi gió".
Anh đã vượt qua mọi phản đối của gia đình để đến bên chị, người con gái tật nguyền.
Chị từng lo anh hối hận khi đến với chị. Bởi bên anh còn bao điều xì xào và đầy rẫy những chông gai, thử thách.Nhưng anh chỉ cười xòa và bảo: "Chỉ cần em khỏe mạnh và hạnh phúc, khổ sở mấy anh cũng vượt qua". Chị lại rưng rưng nghĩ đến ngày anh ngỏ lời yêu chị mà thổn thức.
Tháng 11 này anh chị sẽ tổ chức đám cưới. Anh sẽ sơn nhà và mở một phòng tranh nho nhỏ tặng vợ. Ngày trước, chị vẫn ước mơ có một phòng triển lãm tranh giấy do chị làm ra. Ở đó chị được gặp gỡ mọi người và rào cản về tự ti khoảng cách được xóa bỏ. Giờ đến lúc anh giúp chị điều đó và anh đang thực hiện tiếp những ước mơ chị còn dang dở. ..
Cùng ngắm những bức ảnh cưới đẹp như mơ của anh Nguyễn Trung Mạnh và chị Đỗ Thu Hương:
Trong mơ chị cũng không tưởng tượng được ngày anh chị đến với nhau như bây giờ
Trong bức ảnh cưới, anh chị cười tươi hạnh phúc
Đến với chị, anh thực sự là người đàn ông mạnh mẽ và có nghị lực thép. Anh bước qua mọi rào cản để có được tình yêu cuộc đời mình
Những lúc ở nhà, chị vẫn cần mẫn làm tranh. Anh ngồi làm khung giúp chị
Bức ảnh cưới nào anh chị cũng cười tươi, hạnh phúc
Anh sẽ bên chị đến suốt cuộc đời, chỉ cần chị mạnh khỏe và hạnh phúc
Bức ảnh đầy hài hước của anh chị
Rất nhiều bạn bè đến chụp ảnh cưới chúc phúc cho vợ chồng anh chị