Hứa hẹn cưới về có nhà riêng, vừa thấy "chồng hờ" cười hềnh hệch tôi xách dép bỏ chạy

Ngày 22/12/2019 18:42 PM (GMT+7)

Vừa hay họ nhìn thấy tôi. Bác gái cười tươi rói, niềm nở ra mặt mời tôi ngồi, còn kéo ghế tận tình. Anh chàng kia cũng ngẩng lên, nhìn tôi… cười hềnh hệch.

Hôm qua tôi vừa đi xem mắt đối tượng được người quen giới thiệu cho. Giờ nghĩ lại vẫn còn vừa tức vừa uất mọi người ạ!

Tôi năm nay 30 tuổi, vẫn bị mọi người xếp vào hàng ngũ gái già, gái ế. Nhưng tôi chẳng thấy bản thân mình có vấn đề gì. Tôi độc lập kinh tế, có khoản tiết kiệm vừa vừa cho tương lai. Tôi để ý chăm sóc bản thân và sống yêu đời, vui vẻ với bạn bè, chẳng có gì cần buồn phiền khi mình chưa có chồng hết. 

Tôi có phải hạng xấu xí không ma nào thèm đâu, vẫn kha khá anh chàng tán tỉnh ấy chứ. Chẳng qua tôi chưa tìm được một nửa thích hợp với mình mà thôi. Tôi càng thì không thích vơ bừa. Hạnh phúc cả đời, sao có thể lấy quàng lấy xiên chị em nhỉ.

Hứa hẹn cưới về có nhà riêng, vừa thấy amp;#34;chồng hờamp;#34; cười hềnh hệch tôi xách dép bỏ chạy - 1

Tôi có phải hạng xấu xí không ma nào thèm đâu, vẫn kha khá anh chàng tán tỉnh ấy chứ. (Ảnh minh họa)

Hôm trước có bác bạn mẹ tôi đến chơi nhà. Tôi đoán chắc mẹ tôi đã kể tình trạng của tôi với bác ấy và có ý nhờ bác ấy mai mối cho tôi 1 chàng phù hợp. Bác ấy nhiệt tình lắm, hỏi tôi đủ thứ chuyện cả. Cuối cùng chốt lại bằng việc bác ấy có biết một anh chàng bằng tuổi tôi, người đâu mà vừa giàu lại còn hiền nữa. 

Tôi mà lấy anh ta thể nào cũng được bố mẹ chồng cho căn hộ ở riêng, thậm chí thuê người giúp việc đàng hoàng, tôi chẳng cần mó tay vào việc gì. Gia đình anh ta có công ty riêng, hiện tại anh ta đang phụ bố mẹ kinh doanh. Anh ta thì hiền hơn cục đất, tôi tha hồ làm vương làm tướng gì thì làm, bảo sao anh ta sẽ nghe vậy. 

Tôi nghe mà tò mò, mối tốt như thế sao vẫn còn sót lại để đến lượt mình. Nhưng nhìn lại bản thân, tôi đâu tệ lắm mà vẫn “tồn” đó thôi. Có mẹ tôi bên cạnh vun lấy vun để, tôi tặc lưỡi thử đi xem mắt anh chàng đó. Biết đâu lại kiếm được mối ngon. Anh ta hiền vậy, có khi nhát gái lắm, giờ này chưa vợ cũng bình thường. 

Đến ngày hẹn, tôi ăn mặc chỉn chu đến quán cafe đã thống nhất từ trước. Vừa lia mắt tôi đã nhận ra ngay anh chàng mình xem mắt theo đúng đặc điểm nhận dạng mà bác gái làm mối truyền đạt lại. Mà quái lạ sao bên cạnh anh ta lại có một bác gái trung tuổi nữa nhỉ. 

Bác gái ấy ngồi bên cạnh đối tượng xem mắt của tôi và đang nói gì đó. Còn anh chàng kia thì nhấp nhổm không yên lấy tay nghịch nghịch cốc cafe trên bàn đến suýt đổ cả ra ngoài. Bác gái lập tức đánh nhẹ vào tay anh ta, anh ta kêu “a” một tiếng rụt tay lại như 1 đứa trẻ mắc lỗi. 

Tôi nhìn cảnh ấy mà trong lòng ngổn ngang bao câu hỏi. Bác gái đó nhìn không giống dáng vẻ mẹ anh ta lắm, là người giúp việc thì đúng hơn, hoặc… bảo mẫu! Chính xác là hình tượng bảo mẫu, người trông trẻ mà tôi vẫn thường nhìn thấy ở nhà mấy cô bạn đã có con nhỏ của mình. 

Hứa hẹn cưới về có nhà riêng, vừa thấy amp;#34;chồng hờamp;#34; cười hềnh hệch tôi xách dép bỏ chạy - 2

Tôi vội vàng nói câu xin lỗi rồi quay người đi thẳng. (Ảnh minh họa)

Vừa hay họ nhìn thấy tôi. Bác gái cười tươi rói, niềm nở ra mặt mời tôi ngồi, còn kéo ghế tận tình. Anh chàng kia cũng ngẩng lên, nhìn tôi… cười hềnh hệch. Nhìn nụ cười ngớ ngẩn và ánh mắt đờ đẫn, ngây ngô của anh ta mà tôi lặng người. Hóa ra anh ta là một người thiểu năng trí tuệ. Trong thân xác của người đàn ông 30 tuổi có lẽ chỉ là tâm hồn và trí tuệ của 1 đứa trẻ lên 3. Bảo sao anh ta phải cần bác gái kia đi cùng chăm sóc.

Tôi biết mình vừa đến chưa kịp ngồi xuống đã cáo từ ra về là thất lễ. Nhưng thật sự lúc đó tôi không thể bình tĩnh mà ở lại đó thêm một phút nào nữa. Tôi vội vàng nói câu xin lỗi rồi quay người đi thẳng. 

Về nhà kể lại mọi chuyện cho mẹ tôi nghe, mẹ tôi cũng giận bác gái kia lắm. Ai đời lại làm mối cho tôi một kẻ ngớ ngẩn như thế bao giờ. Tôi tệ hại đến mức chỉ xứng với người như thế sao? Kể cả nhà anh ta chất đầy vàng tôi cũng không thèm. Nhưng chỗ bạn bè mẹ tôi chỉ đành nói khéo tôi không ưng anh chàng kia. Thế mà bác ấy bắt đầu lên giọng bảo tôi kén chọn, già rồi còn chọn chọn lựa lựa, mối tốt như thế vẫn chê. Mọi người xem có ức không cơ chứ!

Mẹ kế giới thiệu đối tượng giỏi lại giàu, anh vừa quay lại tôi đã khóc thét, bỏ về ngay
"Xin lỗi, anh có phải…", mình nhẹ nhàng lên tiếng. Người đó ngẩng mặt lên nhìn mình. Vừa nhìn rõ mặt đối tượng xem mặt của bản thân, mình kinh hãi...
G.K
Nguồn: [Tên nguồn]

Tin liên quan

Tin bài cùng chủ đề Tâm sự