Có hôm, các ông tới nhà chơi, chồng và vợ cùng nhau vào bếp. Các ông gọi chồng ra uống nước chè, câu được câu chăng chồng lại vào phụ vợ. Các ông nhìn mà ngán ngẩm.
Ngày trước, khi chưa yêu nhau, chồng hay hút thuốc. Chồng thường nói, hút điếu thuốc nó sảng khoái cả con người, nhìn đàn ông hẳn. Nên, cái chuyện hút thuốc là chuyện đương nhiên của đàn ông. Đến khi yêu vợ, lấy vợ về, chồng bỏ hẳn thuốc vì vợ không chịu được mùi thuốc. Đi với bạn bè, người ta hút rồi mời mọc chồng, chồng nhất định không. Các ông ấy liếc nhìn vợ bên cạnh rồi nhếch mép cười, ra trò khinh thường người chồng như chồng. Đúng là, không ra dáng đàn ông, ai lại đi nghe lời vợ mà bỏ sở thích của mình chứ? Không phải đã nói là không bao giờ bỏ thuốc sao?
Lần sau đó, dù không có vợ, chồng cũng nhất định không hút thuốc. Các ông ấy bảo ‘không có vợ ở đây, sợ gì mà không làm điếu?’. Chồng lắc đầu bảo ‘thôi, tôi không hút đâu. Tôi đã hứa với vợ tôi rồi, bỏ là bỏ’. ‘Ô thế là ông hèn thật à, sao đàn ông lại hèn thế, lại nghe lời đàn bà, đi sợ đàn bà, vợ là gì mà ông phải sợ’. Chồng cười, ‘vợ là vợ thôi, tôi bỏ thuốc vì tôi nghĩ nên bỏ, hèn cũng được, các ông cứ hút đi’…
Mỗi lần đi ra ngoài, thấy mấy gã xăm trổ đầy mình đao to búa lớn, ăn nói bợm trợn, mấy ông bạn hếch mắt nhìn rồi nháy mắt ra hiệu cho chồng. “Này, ý kiến gì không, mấy thằng mất dạy, thể hiện cho chúng nó biết tay, dân chơi đâu rồi?”. Vừa nói họ vừa hất hàm về phía chồng, chồng cười xua tay ‘thôi các ông ạ, chuyện của thiên hạ, mình can thiệp làm gì, kệ người ta đi. Liên quan gì đến mình đâu mà mình để ý?’.
Cứ hèn thế đi chồng nhé (Ảnh minh họa)
Các ông chép miệng ‘ông hèn thế, ông của ngày xưa đâu rồi?’. Chồng cười không nói gì, nhấp ngụm nước, quay đi chỗ khác.
Chồng về kể với vợ, vợ không nói gì nhưng vui trong lòng. Đúng rồi, chuyện của thiên hạ, mình gây sự làm gì. Thiên hạ bao nhiêu kẻ như thế, mình can thiệp được sao? Với lại, họ đang nói chuyện của họ, xen vào, họ đánh cho không oan. Mình đao to búa lớn gì mà dọa dẫm người ta. Đàn ông xăm trổ đầy mình, đầu cạo trọc, cũng không phải hạng xoàng đâu. Trên đời này biết bao nhiêu kẻ như vậy, mỗi người mỗi việc, ai liên quan đến ai?
Đang nhậu với bạn bè, vợ gọi về vì con khóc quá, đói, hết sữa, chồng vội đứng lên xin phép ngay. Chồng bảo ‘tôi còn đi mua sữa cho con, các ông cứ nhậu đi nhé, con nó thiếu sữa, nó đói’. Mấy ông xua tay ‘gớm, kệ vợ nó lo, chuyện của đàn bà. Chuyện của ông là ngồi đây nhậu tới say rồi về’. Chồng nhất định từ chối. Các ông chửi chồng hèn, chồng sợ vợ. Chồng cười, chỉ nghĩ đến việc ra đâu mua sữa thật nhanh để kịp cho con ăn.
Về tới nhà, mồ hôi nhễ nhại, chồng bảo, ‘bọn chúng đang chửi anh là hèn đây này’ bằng cái giọng hớn hở đến lạ. Vợ cười tươi ‘cảm ơn chồng yêu’. Con được trận bú no sữa, may quá, không thì một mình vợ không biết xoay thế nào…
Vợ không bận tâm. Còn chồng chỉ cười ‘ừ, hèn tí cũng được các ông ạ, hèn cho vợ con nó nhàn’. (ảnh minh họa)
Có hôm, các ông tới nhà chơi, nhậu nhẹt say sưa, chồng và vợ cùng nhau vào bếp. Các ông gọi chồng ra uống nước chè, câu được câu chăng chồng lại vào phụ vợ. Các ông nhìn mà ngán ngẩm. Rồi, uống xong, chồng bảo vợ lên nhà, để chồng dọn dẹp và rửa bát. Các ông cười bảo ‘hèn thế, đàn ông mà đi rửa bát quét nhà, nấu nướng, đúng là, hết thảy…’. Vợ nghe thấy, thật không hài lòng. Vợ còn bận con thơ cái quấn, các ông tới nhà không vào bếp nấu nướng thì thôi, vợ phục vụ từ sáng giờ lại định vợ dọn hết cho sao? Vợ không bận tâm. Còn chồng chỉ cười ‘ừ, hèn tí cũng được các ông ạ, hèn cho vợ con nó nhàn’.
Câu nói ấy của chồng khiến vợ rơi nước mắt. Ừ, hèn tí cũng được, chồng hèn mà vợ con được nhờ, đỡ vất vả, đỡ âu lo, mệt nhọc thì thôi chồng nhé, cả đời này, chồng cứ hèn như bây giờ đi…