Tiền lì xì của con cha mẹ giữ hay để cho con tự quản lý tiền của mình? Câu hỏi muôn thủa gây tranh cãi nhất mỗi dịp Tết đến xuân về.
Tôi là mẹ của 2 đứa con, 1 trai, 1 gái. Con gái đầu của tôi năm nay 14 tuổi, trong khi con trai vừa vào lớp 1. Mặc dù nhà chẳng nhiều nhặn gì cho đành, thế nhưng, mỗi dịp Tết lại nhộn nhạo hết cả lên chỉ vì 1 vấn đề: Tiền mừng tuổi của con, mẹ giữ hay để con tự “xử”.
Gần đây càng sắp tới ngày Tết tôi lại càng suy nghĩ không biết nên làm thế nào với các con của mình, cư xử thế nào cho đúng và làm sao cho chúng hiểu.
Lì xì ngày tết, phong tục hay “hủ tục” khiến gia đình lục đục. (Ảnh minh họa)
Nhớ lại năm trước, 2 đứa con tôi lúc này đủ lớn để biết mệnh giá tiền thế nên chúng bắt đầu so sánh nhà nọ với nhà kia rồi cãi nhau chí chóe. Đỉnh điểm là hôm mùng 2 Tết năm ngoái, gia đình cấp dưới của chồng tôi đến chúc Tết, vì trong năm chồng tôi đã giúp đỡ vợ chồng anh này kha khá nên đây là dịp tốt để đáp lễ lại, lì xì vì vậy mà dày lên trông thấy.
Sau màn chào hỏi chúc tụng, anh chồng rút ví lì xì 2 đứa không quên chúc sang năm chăm ngoan học giỏi… Tôi xa xẩm mặt mày khi thấy con gái đầu của mình cầm lì xì thản nhiên mở trước mặt khách rồi cười ra chiều “mãn nguyện”, thằng em thấy thế cũng làm theo, rút tiền ra soi từng tờ một rồi hai đứa bàn luận sôi nổi rằng chú này nhiều hơn chú ban nãy làm tôi ngượng chín mặt.
Sau khi vợ chồng nhà kia ra về, tôi nói với các con làm như vậy là không đúng, và đề nghị tịch thu tiền sớm vì để con cầm số tiền lớn như vậy tôi không yên tâm thì con gái lớn của tôi cự cãi, quyết giữ tiền cho bằng được. Theo lý lẽ của nó, tiền này là tiền nó được lì xì, tôi không có quyền can thiệp. Nó lớn rồi và nó muốn toàn quyền quyết định “kinh tế” của bản thân mà cụ thể là số tiền lì xì năm nay.
Con gái tôi muốn được giữ tiền lì xì để tự tiêu pha theo ý mình. (Ảnh minh họa)
Tất nhiên tôi không đồng ý, trẻ con thì có gì để tiêu, lại mua những thứ vớ vẩn về vứt vào xó, tôi đâu mua cho nó thiếu 1 thứ gì để nó cần quỹ riêng, quỹ chung… sau khi lớn tiếng 1 hồi con bé phụng phịu đưa toàn bộ số tiền lì xì cho tôi.
Chiều hôm đó, bố mẹ chồng tôi ở dưới quê lên chơi Tết vì năm nay nhà tôi mới chuyển nhà không về ăn Tết như mọi năm. Đến khi mừng tuổi, con bé liền sưng mặt nói: “Ông bà mừng tuổi cháu làm gì, đưa luôn cho mẹ cháu đi, đường nào mà chả bị cướp.” Đến đây, tôi không chịu được lao tới tát con 1 cái vì quá hỗn. Bố chồng tôi thấy thế liền chửi tôi là làm mẹ không ra gì, tham lam tới tiền mừng tuổi của con cũng phải lấy cho bằng được rồi dúi vào tay nó mấy tờ tiền, bỏ về ngay.
Sau lần đấy, tôi và con gái giận nhau cả tháng trời, tôi cũng chẳng thể gọi về cho bố mẹ chồng vì ông rất giận.
Để con cầm tiền mừng tuổi chẳng khác làm hư con, nhưng thu tiền con cũng chẳng ngoan hơn. (Ảnh minh họa)
Sở dĩ tôi thu tiền mừng tuổi của con bởi tôi thấy để con tự ý giữ tiền mừng tuổi chẳng khác nào làm hư con, không phải vì tham lam hay bòn rút. Con còn quá nhỏ để có thể giữ tiền, chi tiêu và mua sắm. Hơn nữa chồng tôi làm trưởng phòng của 1 công ty, tuy không thể so với các sếp lớn nhưng cuối năm nhân viên, đối tác, bạn bè làm ăn của chồng đều bỏ bao lì xì khá “nặng”, có khi lên tới tiền triệu, để con cầm 1 số tiền lớn như vậy tôi thực sự không yên tâm.
Đấy là chưa kể người ta mừng tuổi con mình, mình đâu có lấy luôn mà phải mừng lại người nọ người kia. Người ta mừng con mình bao nhiêu mình cũng phải biết ý mà mừng lại ngang bằng hoặc hơn. Như vậy tôi lấy tiền mừng của con có gì sai?
Lại 1 cái Tết nữa lại tới, tôi vẫn chưa nghĩ ra nên làm thế nào để năm nay con hiểu chuyện hơn. Nhiều lúc nghĩ tốt nhất bỏ luôn tục mừng tuổi đi, mừng đi, mừng lại chẳng lời mà còn lỗ - cái lỗ nhất là tình cảm.