Dù tận mắt chứng kiến thì bạn cũng không bao giờ hiểu được nỗi đau thấu trời mà người phụ nữ đã phải chịu đựng khi sinh con.
Tôi không biết bao nhiêu người chồng sẽ chọn cùng vợ vào phòng sinh. Nhưng chắc chắn nếu được chứng kiến cảnh tượng "đẫm máu" đó, bạn sẽ mãi mãi không bao giờ quên những đau đớn và khó khăn vợ mình đã phải chịu. Như tôi đây!
11 giờ 30 phút tối ngày 15/1: Các cơn co bắt đầu
Khi hai vợ chồng chuẩn bị đi ngủ thì vợ tôi bắt đầu có cơn đau bụng. Khi vào nhà vệ sinh kiểm tra, cô ấy thấy ra máu đỏ nên cả nhà vội vã xách đồ vào bệnh viện.
1 giờ 15 phút, con trai tôi cho thấy dấu hiệu muốn chào đời.
Lúc này, cơn đau của cô ấy cứ 5 phút sẽ lặp lại một lần.
00h ngày 16/1: Vỡ ối
Đến bệnh viện kiểm tra, bác sĩ thông báo vợ đã vỡ ối nên tôi vội vã cho nhập viện luôn. Trong lúc tôi đi làm thủ tục thì cô ấy vào phòng kiểm tra tim thai.
Lúc này, bác sĩ cho biết cổ tử cung vợ đã mở khoảng nửa ngón tay, đầu em bé đã tụt xuống khung xương chậu. Cơn đau vẫn là 5 phút/lần nhưng vợ có vẻ nhăn nhó nhiều hơn.
1 giờ 30 phút: Tôi do dự "Vào hay không?"
Bác sĩ thông báo cổ tử cung vợ đã mở gần hết và sẵn sàng sinh bé. Tôi cùng y tá đỡ cô ấy sang giường và đẩy vào phòng sinh. Lúc này, bác sĩ hỏi tôi có muốn cùng vào với vợ không.
Lúc đó tôi nghĩ rất nhiều bài chia sẻ tôi đọc được trên mạng nói rằng sinh con là cực kỳ đau đớn, vết thương máu me rất đáng sợ và có thể tạo thành "bóng ma" tâm lý, ảnh hưởng đến đời sống vợ chồng sau này.
Vậy là tôi nói với bác sĩ: "Không, tôi sợ sẽ không thể chịu đựng nổi". (Vào thời điểm đó, trong tâm trí tôi thực sự có những suy nghĩ này và giờ đây tôi thấy nó thật lố bịch).
Tôi thật ích kỉ khi đã có ý định để vợ vào phòng sinh một mình.
Bác sĩ nhìn tôi một lần nữa để xác định và đẩy vợ vào trong phòng sinh. Ngay khi cánh cửa vừa khép lại, tôi bỗng thấy trái tim rối loạn, cảm giác mất mát khiến tôi vô cùng lo lắng.
Tôi cùng bố mẹ đi đi lại lại trước cửa phòng sinh và chờ đợi. Rồi đột nhiên tôi cảm thấy nếu một người chồng như tôi đây không cùng vợ vượt qua giây phút này thì tôi sẽ hối hận cả đời.
1 giờ 40 phút: Tôi bước vào phòng sinh
Tôi lập tức chạy đi tìm y tá, thay quần áo, thay giày và bước vào phòng sinh. Vừa vào tôi đã thấy vợ đang nằm trên giường, mồ hôi vã ra như tắm. Tôi luống cuống bước nhanh lại chỗ cô ấy nhưng chẳng biết làm gì.
Y tá đưa cho tôi một chiếc ghế và nói: "Ngồi ở đây cạnh vợ, động viên cô ấy". Vậy là tôi ngồi xuống và bắt đầu cẩn thận nhìn mặt vợ.
Tôi chẳng biết nói gì khi nhìn vợ vật lộn trong cơn đau.
Tôi thường khen vợ rằng khuôn mặt cô ấy trông giống như một quả táo, luôn mềm mịn và ửng hồng. Vậy mà từ khi mang thai, mặt cô ấy có những vết nám thấy rõ, lại còn điểm thêm những nốt mụn trứng cá đỏ đỏ. Cái mũi thon gọn ngày xưa giờ nở to chiếm hết cả khuôn mặt. Mái tóc luôn đen dài, sáng bóng của cô ấy bây giờ đang lòa xòa che hết mặt, lại còn ướt nhẹp vì mồ hôi.
Vợ ơi, em thực sự đã hy sinh quá nhiều để có con của chúng ta!
Từ khi tôi ngồi xuống, vợ bị co thắt mạnh và nhiều hơn, từ 5 phút/lần đã rút xuống 3 phút. Tôi nắm lấy tay vợ, chẳng biết phải nói gì. Tôi chỉ ngồi đó, chịu đựng từng móng tay vợ cắm sâu vào lòng bàn tay, âm thấm thấu hiểu nỗi đau cô ấy đang chịu.
2 giờ 20 phút: Vợ sinh khó
Cơn đau ngày càng khủng khiếp hơn, cổ tử cung đã mở hết nhưng vợ vẫn không thể sinh. Cô ấy khóc, nước mắt giàn giụa cầu xin bác sĩ cho mổ. Người con gái đoan trang tôi luôn tự hào với bạn bè thật sự đã vì đau đớn mà lúc van xin, lúc lại quát nạt cả bác sĩ.
Bác sĩ kiên nhẫn thuyết phục, khuyến khích vợ tôi cố gắng sinh thường. Tôi thực sự biết ơn họ. Bởi vì tôi chỉ biết im lặng đứng bên vợ. Bác sĩ hơi không hài lòng với tôi, yêu cầu tôi hãy động viên và thuyết phục vợ. Vậy nhưng khả năng ngôn ngữ của tôi dường như bất lực khi đối mặt với tình trạng đau đớn lặp đi lặp lại của vợ.
Vợ đau đớn, gào thét xin bác sĩ cho mổ nhưng tôi chẳng thể mở miệng động viên.
Làm sao tôi có thể mở miệng bảo cô ấy hãy chịu đựng nỗi đau mà tôi hiểu rằng còn kinh khủng hơn cả gãy xương đây! Vợ đã khóc lóc đến mức như vậy, làm sao tôi có bảo cô ấy hãy cố gắng đây!
Lúc này bác sĩ bỗng nói: "Đầu đứa trẻ đã gần ra ngoài rồi, mổ lấy thai sẽ không kịp, không tin thì bảo chồng cô nhìn đi". Vậy là tôi di chuyển xuống phía dưới cùng bác sĩ, nhìn theo ngón tay ông chỉ và thật sự thấy một nhúm tóc ướt ướt của con đã lộ ra ngoài. Thật thú vị!
Tôi trở lại bên vợ, dùng khăn giấy lau mồ hôi trên trán cô ấy và nói: "Vợ ơi! Anh thật sự thấy đầu con rồi! Chỉ cố một chút nữa thôi là con sẽ ra với chúng mình".
"Cố gắng" và "chịu đựng" là hai từ tôi nói nhiều nhất lúc đó.
3 giờ 30 phút: Bác sĩ rạch tầng sinh môn vợ
Vì vợ mãi chưa thể sinh, các bác sĩ lập tức chuẩn bị dụng cụ để rạch tầng sinh môn. Tôi yếu ớt phản đối: "Bác sĩ, không rạch có được không? Cô ấy đã từng nói rất sợ chuyện đó".
Vậy nhưng bác sĩ nói: "Theo tình hình hiện tại thì không rạch không được". Tôi bối rối gật đầu.
Bác sĩ không hề gây tê khi rạch chỗ đó nhưng tôi cũng không thấy vợ la lên. Có lẽ cơn đau đẻ quá khủng khiếp nên cô ấy chẳng còn bận tâm nữa! Khi bác sĩ rạch xong, thú thực là tôi chỉ dám nhìn dòng máu chảy xuống chứ không dám nhìn vết thương. Tôi thừa nhận là mình nhút nhát!
3 giờ 50 phút: Nhịp tim con có vấn đề
Rạch tầng sinh môn rồi mà con vẫn không thể chui ra. Mồ hôi tôi cũng vã ra không khác gì vợ, chỉ biết nắm chặt tay cô ấy nói những câu vô nghĩa: "Cố lên vợ ơi! Thấy đầu con rồi!".
Màn hình hiển thị nhịp tim con có vấn đề khiến cả tôi và bác sĩ đều lo lắng.
Lúc này, bác sĩ đột nhiên nói lớn: "Cố rặn đi! Tim thai đang giảm! Nhanh lên không nguy!". Tôi bối rối nhìn vào chiếc màn hình thể hiện nhịp tim đầy đường ngoằn nghèo ngay cạnh chỗ tôi ngồi. Tôi thấy con số từ hơn 200 đã giảm xuống hơn 100, số cụ thể thì tôi chẳng thể nào nhớ nổi.
4 giờ: Bác sĩ bắt đầu hỗ trợ sinh
Thấy tình hình không ổn, bác sĩ vội gạt tôi đang đứng nắm tay vợ ra và tiến hành hộ sinh bằng cách đè mạnh lên bụng vợ. Vợ tôi là một người phụ nữ mạnh mẽ nhưng đã phải hét toáng lên. Nước mắt tôi rơi tràn trên mặt. Tôi chỉ muốn tiến lên bảo bác sĩ đừng làm đau vợ nữa nhưng tôi biết, nếu họ không làm thì con sẽ gặp nguy.
4 giờ 11 phút: Con chào đời
Sau nhiều lần ấn của bác sĩ, lúc vợ tôi gần như lịm đi thì đầu con chui ra ngoài với dây rốn vẫn còn quấn quanh cổ. Sau đó, toàn bộ cơ thể con chui ra và con cất tiếng khóc chào đời. Tôi liếc nhìn con, cảm xúc đầu tiên là "Nhìn thật buồn cười!".
Sau đó, tôi nhẹ nhàng cúi xuống hôn vợ và thì thầm: "Vợ ơi! Con ra rồi! Vợ giỏi lắm!". Lúc này, tôi thực sự vui mừng, không chỉ vì con mà còn vì vợ không phải chịu đau nữa.
Tại thời điểm này, tôi đã nghĩ rất nhiều. Người phụ nữ này đã sẵn sàng chịu nỗi đau thấu trời để sinh ra con của tôi. Tôi tự nhủ từ bây giờ sẽ đối xử với vợ thật tốt, không bao giờ tranh cãi với vợ nữa, không bao giờ khiến vợ buồn, vợ tức giận nữa. Tôi sẽ dành mọi thứ tốt nhất trên đời này cho vợ.
4 giờ 20 phút: Vợ chảy 500ml máu
Con ra rồi mà mọi chuyện vẫn chưa kết thúc. Vợ bị xuất huyết ồ ạt, máu từng túi từng túi được truyền cho vợ mà dường như vẫn không đủ.
Để xả những thứ còn lại trong tử cung ra, bác sĩ lại "mạnh tay" một lần nữa. Vợ nhăn biến dạng cả mặt, dường như không còn sức mà la hét. Và nước mắt tôi lại rơi một lần nữa. Chưa bao giờ tôi thấy mình vô dụng như lúc này, chỉ biết liên mồm nói câu "Cố lên vợ ơi!".
Nước mắt tôi đã rơi ngay khi nhìn vợ nhăn mặt đến biến dạng vì đau.
Mặt vợ trắng bệch, mắt dần lờ đờ đi, trái tim tôi đau như có ai bóp nghẹt.
Cuối cùng mọi thứ đã xong, bác sĩ khâu tầng sinh môn cho vợ, vệ sinh sạch sẽ và truyền nước cho cô ấy. Nước mắt tôi rơi lần thứ 3, nhưng là vì hạnh phúc. Cuối cùng vợ cũng có thể nhắm mắt nghỉ ngơi.
Từ ngày hôm qua đến hôm nay, bởi vì vợ vẫn bị chảy máu nên cần đóng tã. Mỗi lần giúp vỡ thay chiếc tã đẫm máu ra, tôi lại cảm thấy đau thắt lòng.
Tôi tự nhủ từ bây giờ sẽ đối xử thật tốt với vợ.
Trên thực tế, ngay cả những người đàn ông đã chứng kiến cũng không thể hiểu hết được nỗi đau mà người phụ nữ gặp phải lúc sinh con. Tuy nhiên, chắc chắn nếu một lần được đưa vợ đi sinh như tôi, họ sẽ mãi mãi nhớ sự vĩ đại của vợ ở trong đầu.
Chuyên mục Bà bầu – nơi cung cấp những thông tin, kiến thức hữu ích về thụ thai, mang bầu, những kinh nghiệm sinh nở cho phụ nữ trước, trong và sau khi có thai. Mời độc giả có những thắc mắc, chia sẻ, tâm sự liên quan đến vấn đề này gửi thư về địa chỉ babau@eva.vn để được chia sẻ, tư vấn từ chuyên gia. |