Mẹ ngàn lần không muốn nói với con điều này, nhưng sự thật ấy, cuối cùng con cũng phải biết. Mẹ không thể cứ mãi giấu con, giấu con rằng, mẹ và cha con đã không còn tình cảm với nhau.
Bây giờ con đã lớn, con có quyền biết điều đó và mẹ cũng không thể nhẫn nhịn thêm nữa. Con biết không, mẹ sống với ba con cũng chỉ vì gia đình mình, vì mái ấm này, vì con… Mẹ không muốn con chịu cảnh gia đình ly tan, rồi con sẽ mang tiếng có bố mẹ ly hôn. Bạn bè sẽ cười chê con, người ta sẽ tò mò vì sao gia đình con lại ra nông nỗi ấy.
Mấy năm nay, mẹ đã phát hiện ba con ngoại tình, nhưng mỗi lần mẹ định làm lớn chuyện, lại thấy khuôn mặt đáng yêu của con. Mẹ không thể nào chịu đựng được nếu như một ngày, bố mẹ nước mắt lưng tròng, con khóc lóc chạy theo sau không biết chọn ba hay chọn mẹ. Cứ thấy con yêu, mẹ lại nuốt hận vào trong, chấp nhận cảnh chung chồng với người đàn bà khác.
Không phải mẹ không nói chuyện với ba con. Nhiều lần mẹ đã nhắc nhở ba con về chuyện lăng nhăng với người đàn bà khác. Nhưng ba con không nghe lời mẹ, vẫn tiếp tục con đường sai lầm. Thấy mẹ càng dễ, ba con càng lấn tới. Mẹ thật sự hết chịu nổi rồi. Mẹ định đợi thêm vài năm, khi con của mẹ trưởng thành, mẹ sẽ ly hôn.
Và bây giờ, ngày ấy đã đến. Ba con không thay đổi dù là một năm, mười năm đi nữa. Mẹ không thể cứ nhẫn nhịn mãi. Dù là nuôi con một mình, mẹ cũng chấp nhận.
Mẹ dự định sẽ đưa con đi, để con sống cùng mẹ. Nhưng, mẹ cần quyết định ở con. Con muốn theo ba hay theo mẹ, đều là do con tự quyết, mẹ không ép buộc. (Ảnh minh họa)
Chẳng có người cha, người mẹ nào lại muốn từ bỏ gia đình, con cái của mình khi họ đang có cuộc sống hạnh phúc, con ạ. Con cũng thấy đấy, mấy năm qua, ba con đối xử với mẹ thật tệ bạc. Mẹ nai lưng làm việc kiếm tiền nhưng có bao giờ nhận được một lời nói an ủi, ngọt ngào của ba con. Gia đình mình cũng chưa từng đi du lịch cùng nhau, đó là do ba con không muốn.
Mẹ con đã dành cho mẹ những trận đòn tím tái, dù không đánh mẹ trước mặt con, nhưng những vết bầm tím ấy, mẹ phải thú nhận rằng, đó chính là do ba con gây ra. Con khi đó còn nhỏ, tưởng mẹ ngã xe, tưởng mẹ bị tai nạn, nhưng không, tất cả là do ba con đánh mẹ. Người chồng vũ phu như vậy, có nên sống cùng không con.
Sau này, khi con lớn lên, khi con yêu và chọn người đàn ông của con, con cũng sẽ nghĩ như mẹ. Chẳng có người con gái nào chấp nhận một người đàn ông lăng nhăng, ngoại tình, nhất là khi anh ta đã là vợ của con. Mẹ hận ba con, hận vô cùng, hận vì ông ấy không cho mẹ được sống vui vẻ, hạnh phúc trong mái ấm này.
Mẹ dự định sẽ đưa con đi, để con sống cùng mẹ. Nhưng, mẹ cần quyết định ở con. Con muốn theo ba hay theo mẹ, đều là do con tự quyết, mẹ không ép buộc. Chỉ là, mẹ muốn nói với con, nếu như ba đi lấy vợ khác, con sẽ khó lòng sống cảnh dì ghẻ con chồng. Mẹ hi vọng, con hiểu được tấm lòng của mẹ, theo mẹ, để mẹ con ta bắt đầu một cuộc sống mới.
Đừng trách mẹ vì mẹ đã chọn cách ly hôn. Ly hôn chỉ là bước đường cùng thôi con ạ. Khi con thực sự biết yêu, con sẽ hiểu được điều đó. Không có người phụ nữ nào muốn bỏ chồng, bỏ gia đình, chỉ là họ đã rơi vào tuyệt vọng, không còn cách lựa chọn nào khác. Mong con của mẹ yên tâm, coi đây như một chuyện bình thường, một rủi ro mà bất cứ ai cũng có thể gặp phải. Đừng vì điều đó mà buồn lòng, mà mất chí hướng, con nhé.
Mẹ yêu con…