Và rồi, vợ Khánh - trong bộ dạng lả lơi quyến rũ với chiếc váy ngủ hững hờ cùng những giọt nước mắt mềm yếu đầy đáng thương - thốt lên lời mời gọi có sức cám dỗ chết người với tôi như thế đấy.
Tôi 30 tuổi, vẫn độc thân chưa vợ con gì. Công việc đã ổn định, bố mẹ tôi cũng giục lắm rồi nhưng khổ nỗi tôi vẫn chưa tìm được một cô gái ưng ý có thể cưới về làm vợ.
Tôi có một cậu bạn thân tên Khánh, hai thằng chơi chung khi còn làm trong công ty cũ. Hiện tại tôi đã chuyển sang công ty khác nhưng chúng tôi vẫn duy trì tình bạn thân thiết, đến nay cũng đã 5 năm rồi. Khánh mới cưới vợ hơn một năm, vẫn chưa sinh con, vợ chồng son có vẻ rất hạnh phúc.
Cuối tuần vừa rồi Khánh về quê lên có chút đồ đặc sản nên gọi tôi sang làm bữa nhậu. Chỉ có hai thằng vừa nhậu vừa trò chuyện rôm rả, ngoài ra không có ai khác. Vợ Khánh nấu ăn khéo lắm, lại ngọt ngào dịu dàng, luôn lễ phép vâng dạ với chồng. Tôi nhìn mà cũng thấy thèm cảnh vợ chồng hạnh phúc như nó. Bao giờ tôi mới tìm được người phụ nữ vừa xinh xắn lại đảm đang khéo léo, biết chăm sóc chồng như vợ Khánh?
Tôi 30 tuổi, vẫn độc thân chưa vợ con gì. (Ảnh minh họa)
Ngồi lai rai mãi đến đến qua 12 giờ đêm chúng tôi mới dọn bàn đi ngủ. Vợ Khánh đã đi ngủ trước, tôi và Khánh bê mâm bát vào bếp rồi để đó sáng mai cô ấy dậy rửa giúp. Tôi ngủ ở phòng dành cho khách, có men rượu trong người nên đặt lưng nằm xuống là lập tức thiếp đi.
Chẳng biết ngủ được bao lâu, tôi giật mình thức giấc vì có cảm giác là lạ ngay bên cạnh mình. Có một thứ mềm mại và ấm nóng đang kề sát. Tôi mở choàng mắt ra rồi phải giật bắn khi nhận ra vợ Khánh nằm sát sạt.
Theo bản năng tôi muốn la lên nhưng cô ấy lập tức lấy tay che miệng tôi lại, ra hiệu cho tôi im lặng. Thấyi tôi bình tĩnh lại đôi chút, vợ Khánh bật khóc thút thít:
- Chắc hẳn anh nhìn từ bên ngoài thấy vợ chồng em hạnh phúc lắm phải không? Em không phủ nhận anh ấy là người đàn ông tốt, chăm chỉ làm ăn, biết kiếm tiền, có trách nhiệm với gia đình, biết vun vén vì tương lai. Vậy nhưng em cũng là một người phụ nữ sức khỏe hoàn toàn bình thường, có những khao khát của riêng mình…
Lúc này tôi mới biết được một bí mật trong đời sống vợ chồng nhà Khánh, đó là Khánh rất lười “yêu”, nói đúng hơn là Khánh bị “yếu”. Có cô vợ xinh xắn quyến rũ là thế nhưng phải tới 2 tháng Khánh mới động vào vợ một lần và mỗi lần cũng qua loa chẳng đến đâu.
Nếu vợ Khánh chủ động thì một là Khánh né tránh, trốn sang phòng làm việc ngủ hoặc viện cớ công việc bận rộn. Có lúc Khánh còn lớn tiếng quát nạt vợ, bảo cô ấy dâm đãng, đàn bà không đức hạnh, không biết giữ gìn bổn phận…
Cũng chính vì trục trặc trong đời sống chăn gối nên Khánh rất ghen tuông, chỉ sợ vợ ra ngoài hú hí với người đàn ông khác. Khánh kiểm soát vợ vô cùng gắt gao, không cho cô ấy ra ngoài gặp gỡ bạn bè, cho dù chỉ là bạn nữ. Khánh tự ti về bản thân.
Cho dù vợ Khánh nhiều lần khuyên chồng nên đi khám và bày tỏ thành ý sẵn sàng cùng chồng điều trị bệnh nhưng Khánh vì sĩ diện và tự ái đàn ông mà kiên quyết từ chối. Ngoài khía cạnh đó thì trong cuộc sống hàng ngày Khánh rất chiều chuộng vợ, đối xử với cô ấy vô cùng tốt. Do đó cô ấy có nỗi khổ tâm nhưng không biết phải làm thế nào, vừa thương vừa giận chồng.
- Em cũng chỉ là một người phụ nữ bình thường mà thôi… Em không muốn ly hôn nhưng cũng không thể sống mãi thế này được… Anh ấy không cho em ra ngoài, chỉ có anh là người mà anh ấy tin tưởng nhất, chắc chắn anh ấy sẽ không nghi ngờ gì nếu chúng ta… Anh cũng đang độc thân mà, đúng không? Tới khi nào anh có bạn gái, em tuyệt đối sẽ không làm phiền anh...
Và rồi, vợ Khánh - trong bộ dạng lả lơi quyến rũ với chiếc váy ngủ hững hờ cùng những giọt nước mắt mềm yếu đầy đáng thương - thốt lên lời mời gọi có sức cám dỗ chết người với tôi như thế đấy.
Tôi có nên nói cho Khánh biết về chuyện ấy? (Ảnh minh họa)
Đêm đó dĩ nhiên tôi không dám chạm vào vợ Khánh dù thực sự tôi cũng bị xao động. Lý trí nói cho tôi biết rằng nếu tôi thông đồng với vợ Khánh thì đó là một hành động cực kỳ sai trái. Dù cô ấy đáng thương song nếu tôi và cô ấy lén lút qua lại thì chúng tôi lại là những kẻ gây tội tày trời.
Vậy nhưng về nhà, nhiều đêm nằm cô đơn một mình, tôi lại không khỏi nhớ đến giọng nói ngọt ngào, hơi thở ấm nóng và sự mềm mại từ bầu ngực cô ấy chạm vào mình trong đêm hôm ấy.
Tôi khổ sở quá không biết phải làm sao. Tôi có nên nói cho Khánh biết về chuyện ấy? Nhưng làm vậy thì tàn nhẫn với vợ Khánh quá, chắc chắn cô ấy sẽ không thể sống yên với chồng. Còn cứ im lìm để mọi chuyện như bây giờ, mỗi lần đến chơi nhà Khánh tôi lại phải giật mình thon thót vì ánh mắt đắm đuối mà cô ấy nhìn tôi…