"Có đáng không anh?"

Ngày 09/11/2014 16:07 PM (GMT+7)

“Nguyên tắc trong tình yêu rất đơn giản, chỉ cần trái tim đập cùng một nhịp mà thôi. Những thứ khác không còn quan trọng nữa”.

Em điện thoại cho tôi vào lúc 12h đêm, đã vậy, còn là một đêm đông lạnh cắt da, cắt thịt. Thật may cho em là tôi chưa ngủ. Có lẽ vì em nắm được thói quen tôi thường làm việc khuya nên em mới gọi cho tôi lúc này. Hoặc cũng có thể em chẳng nghĩ được gì nhiều. Em đang đau khổ tột cùng, em làm sao còn nghĩ được là có nên gọi cho một chàng trai vào thời điểm ấy hay không.

Tôi nhớ, giọng em lúc đó run lên, nhưng tôi biết, không phải vì lạnh mà vì em đang tức giận khi phát hiện mình bị phản bội:

- “Anh Bình ơi, làm ơn hãy giúp em. Em không biết phải làm gì nữa. Anh Khánh… Anh ấy đang ở trong khách sạn với một cô. Em phải làm gì đây. Em sợ em không kiềm chế được… Anh đến đây giúp em được không?”

Thực sự là tôi cảm thấy lo lắng vô cùng khi nhận được cuộc điện thoại đó. Lí do không phải là lo cho em, mà là lo cho thằng bạn chơi thân bao năm qua của tôi. Cuối cùng thì cũng đã có cái ngày này. Tôi không thấy quá ngạc nhiên bởi vì chơi với hắn, tôi đủ hiểu con người hắn như thế nào. Nhưng tôi quan niệm, hãy đánh giá người đó theo cách họ đối xử với mình. Với tôi, hắn là một thằng bạn tốt. Vì vậy mà tôi chơi, tôi không quan tâm chuyện hắn là một thằng người yêu tồi đối với những cô gái khác.

Tôi khoác thêm chiếc áo nữa rồi lao ra khỏi nhà, dù sao, tôi cũng thấy mình cần có trách nhiệm giúp họ trong chuyện này. Cơn cuồng ghen của người đàn bà đáng sợ lắm. Biết đâu chừng, cô ấy lại làm càn. Và rồi sẽ có những hậu quả… Ôi thôi, chỉ nghĩ đến tôi đã cảm thấy sợ hãi quá rồi.

***

Tôi đến nơi và nhìn thấy Diệu Hương vẫn đứng đợi ở bên kia đường. Đôi mắt cô nàng đau đáu nhìn về phía khách sạn. Tôi có cảm giác Hương sợ, chỉ một cái nhắm mắt không chừng Khánh sẽ lọt qua cửa mà biến mất. Thế thì sẽ công toi cô nàng cả tối ngồi rình ở đây.

quot;Có đáng không anh?quot; - 1

Hương cầu cứu tôi khi cô ấy bị người yêu phản bội (ảnh minh họa)

Tôi bước đến:

- “Sao em không vào tận nơi để bắt quả tang mà cứ đứng ngoài này cho khổ?”

Nhìn thấy tôi, Hương cười. Nụ cười của cô tỏa ra hơi khói vào màn đêm đông. Có vẻ như cô nàng đang run lên vì lạnh:

- “Cảm ơn vì anh đã tới. Có anh, em cảm thấy đỡ sợ hơn rồi. Thú thực, em cảm thấy lo lắng khi đứng đây một mình giữa trời đêm”.

- “Anh hỏi, tại sao em không vào tận nơi? Sao phải hành hạ mình đứng đây làm gì? Dù sao em cũng cần phải đối diện với Khánh cơ mà”.

- “Em sợ… em sợ phải nhìn thấy cảnh tượng ấy… Có lẽ cả đời em sẽ bị ám ảnh mất. Em biết anh ấy đã phản bội em, nhưng em chỉ cần một lời giải thích chứ em không muốn tận mắt nhìn thấy điều đó”.

Tôi đành im lặng và đứng đợi cùng Hương. Tôi cũng chẳng biết nói gì hơn nữa bởi vì tôi nghĩ lí do của Hương có lẽ cũng không hẳn là không thuyết phục. Cô ấy sẽ cảm thấy tồi tệ và như rơi xuống vực thẳm khi nhìn thấy người đàn ông mà mình yêu thương, sắp lấy làm chồng lên giường với người đàn bà khác. Đã biết đó là điều không thay đổi, chi bằng đứng đợi bên ngoài còn hơn là hành xác, hành tâm mình bằng việc bắt tận nơi.

Cuối cùng thì Khánh cũng bước ra khỏi khách sạn. Hương chạy vội tới, đứng trước mặt Khánh và cô gái kia. Cô gái đi cùng Khánh có vẻ hơi ngạc nhiên, còn mặt Khánh ban đầu thất thần nhưng sau đó giữ được vẻ trâng tráo lạ thường:

- “Anh giải thích đi, tại sao anh lại làm như vậy với em?”

- “Em đã thấy rồi đấy, anh chẳng còn gì để nói nữa cả. Nhân tiện đây anh muốn nói. Anh sẽ không cưới xin gì nữa. Chia tay đi, anh cần một người như cô ấy chứ không phải em. Mong em hiểu và thông cảm”.

Họ nói với nhau nhiều điều nữa, tôi giữ ý đứng từ xa. Tôi không muốn cả mấy người họ cùng khó xử. Tôi nghĩ, Hương cũng chỉ cần tôi đứng phía sau vậy thôi chứ không muốn tôi xuất hiện để rồi nghe thấy những điều sỉ nhục mà Khánh vừa dành cho Hương.

Nhưng rồi tôi không thể đứng yên được nữa. Tôi thấy Khánh dơ cánh tay của mình lên, chính bàn tay đã từng nắm lấy Hương, ôm Hương vào lòng mà giới thiệu với chúng tôi: “Đây là người yêu tao nhé”. Giờ đây, có vẻ như Khánh đang sắp sửa tát một cái trời giáng vào đôi má lạnh ngắt vì chờ đợi suốt đêm của Hương. Tôi chạy lại, giữ lấy tay Khánh:

- “Ông thôi đi, quá đủ rồi đấy. Hãy là một thằng đàn ông đúng nghĩa đi”.

- “Sao thế, ông đi theo Hương để rình tôi đấy à? À… à… hiểu rồi. Ông vẫn hay nói với tôi phải biết trân trọng cô ta. Chắc hắn ông đang rất vui mừng khi tôi nhả cô ta ra đúng không. Ông có được thứ ông thích rồi đấy. Mà làm ơn, hãy giữ cô ta thật chặt, đừng để cô ta tìm tôi đấy. Tôi chán lắm rồi”.

Khánh đi rồi. Lần này thì chính Hương là người ngăn tôi lại bởi nếu không tôi nghĩ mình đã đấm hắn một cách không thương tiếc cho những lời vô liêm sỉ vừa rồi.

Đêm hôm ấy, tôi đưa Hương về nhà. Suốt đường đi Hương không khóc:

- “Nếu em cảm thấy đau khổ thì cứ khóc đi… đừng cố kìm nén”

Hương nhìn tôi cười tươi tắn:

- “Anh nghĩ có đáng để khóc thôi”

Hương chào tạm biệt tôi bằng một nụ cười. Sự can trường của Hương làm tôi cảm thấy cô ấy thực sự đáng quý.

quot;Có đáng không anh?quot; - 2

Tôi không hiểu tình cảm trong tôi dành cho Hương là gì nữa? (Ảnh minh họa)

5 tháng sau ngày Hương và Khánh chia tay, tôi và cô ấy gặp nhau nhiều hơn. Tất nhiên, với Khánh, thứ tình bạn rẻ rúm ấy tôi chẳng còn duy trì làm gì nữa. Nhiều lúc tôi cũng không hiểu mình hay gặp Hương để làm gì. Trước kia, Hương là người yêu của Khánh – bạn tôi, nên tôi rất giữ kẽ khi gặp cô ấy. Quả tình, trong lòng tôi đánh giá, Hương là cô gái tốt, xinh xắn và có đạo đức. Nhưng tuyệt nhiên tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ tiếp cận hay gần Hương. Bởi vì nguyên tắc của tôi là: “Không bao giờ yêu vợ bạn”.

Nhưng từ ngày Hương và Khánh xảy ra chuyện, nhiều hôm tới nhớ Hương đến quay quắt. Tôi kiếm đủ cớ để gặp Hương. Tôi đưa ra lí do: “Cho em khỏi buồn, mau quên chuyện cũ” nhưng thực tế là vì tôi không chịu được khi không nhìn thấy cô ấy.

Tôi chỉ thấy rằng, nụ cười đêm mà Hương phải gánh chịu những lời cay nghiệt từ Khánh là thứ ám ảnh tôi, cứ khiến tôi muốn gần mãi người con gái này. Nhưng gần đấy mà tôi lại không biết thứ tình cảm trong mình là gì…

***

Một năm trời qua đi, tôi và Hương gần như ngày nào cũng bên nhau, gần nhau. Tôi cảm nhận được tình cảm trong lòng Hương. Có lẽ cô ấy đã yêu tôi. Nhưng tôi hoài nghi tất cả. Hoài nghi tình cảm ấy là vì cô ấy đang u buồn nên tìm người lấp chỗ trống hay vì cô ấy yêu tôi thật lòng.

Hương hẹn gặp tôi ở một quán cà phê nhỏ. Hôm nay, trông Hương có vẻ hơi buồn buồn:

- “Anh Bình. Em có chuyện này muốn nói với anh. Em… em yêu anh. Em không biết anh có chấp nhận điều đó hay không nhưng đấy là tình cảm thật trong lòng em”

Hương nói xong được những lời đó, tôi cảm giác cô ấy còn run hơn cả buổi tối hôm đi rình Khánh ở trong khách sạn. Tôi thấy lòng mình ngổn ngang, có chút gì đó vui vui, hạnh phúc nhưng cũng có gì đó đầy ích kỉ, hờn ghen:

“Anh xin lỗi, nhưng nguyên tắc trong tình yêu của anh là không bao giờ yêu tình cũ của bạn. Anh không thể”.

Tôi đèo Hương về nhà. Suốt đường đi, cô ấy cũng vẫn nói chuyện như bình thường. Đến trước cửa nhà, em chào tạm biệt tôi.

- “Em có giận anh không? Tại sao em không trách cứ hay đau khổ khi bị anh từ chối như vậy?”

- “Anh thấy… có đáng không?”

Một lần nữa, Hương lại trả lời tôi bằng câu như vậy. Dường như tôi đang bị xếp vào cùng một hạng bỉ ổi như Khánh.

quot;Có đáng không anh?quot; - 3

Ngày mai, tôi sẽ tìm cô ấy, để nói với cô ấy rằng: “Nguyên tắc trong tình yêu rất đơn giản, chỉ cần trái tim đập cùng một nhịp mà thôi. Những thứ khác không còn quan trọng nữa”. (Ảnh minh họa)

Đêm hôm đó tôi về nhà, tôi đã nghĩ ngợi rất nhiều. Có lẽ Hương nói đúng. Tôi không phải là kẻ Sở Khanh như Khánh nhưng tôi lại là một thằng hèn. Tôi yêu, tại sao không thể nói mình yêu? Tại sao tôi lại phải tự làm khổ mình, khổ Hương chỉ vì chuyện cô ấy đã từng là người yêu của Khánh? Hắn có đáng để một lần nữa khiến tôi và Hương đau khổ không.

Nguyên tắc trong tình yêu là “không yêu tình cũ của bạn” ư? Vô lí thật…

Ngày mai, tôi sẽ tìm cô ấy, để nói với cô ấy rằng: “Nguyên tắc trong tình yêu rất đơn giản, chỉ cần trái tim đập cùng một nhịp mà thôi. Những thứ khác không còn quan trọng nữa”.

Di Linh
Nguồn: [Tên nguồn]

Tin liên quan

Tin bài cùng chủ đề Truyện ngắn hay về tình yêu