Tôi và chồng ly hôn, người ngoài thấy bình thường, còn tôi ngỡ ngàng không tin nổi. Nhưng chồng tôi nói, đó là cách giải thoát cho tôi và con.
Tôi bật khóc khi kí vào tờ đơn ly hôn. Tôi biết chắc, người ngoài sẽ nghĩ vì tôi thấy anh làm ăn thất bát, sa cơ lỡ vận nên ôm con ruồng rẫy chồng… Nhưng thực tình không phải thế. Tôi còn yêu chồng, còn muốn cùng anh cố gắng. Chính anh muốn chọn đi một con đường khác, nhàn hạ và dễ dàng hơn. Anh mới là người bỏ mẹ con tôi lại.
Vợ chồng tôi sống với nhau vỏn vẹn được 6 năm trời. Ngày còn cùng chung sống, anh hiền lành, chiều chuộng mẹ con tôi nhiều lắm. Tôi yêu và trân trọng những gì mà anh đã làm cho tôi, cho con. Tôi không bao giờ nghĩ sẽ bỏ chồng, nhất là một người chồng tử tế như anh.
Chồng tôi mở công ty làm ăn… Tôi đã từng khuyên can chồng rất nhiều vì tôi có cảm giác phi vụ làm ăn này hơi bấp bênh. Anh vay mượn tiền khắp nơi để thực hiện ý định. Thương chồng, tôi cũng chỉ biết cầu mong cho điều may mắn đến với anh mà thôi.
Tôi còn yêu chồng, còn muốn cùng anh cố gắng. Chính anh muốn chọn đi một con đường khác, nhàn hạ và dễ dàng hơn. Anh mới là người bỏ mẹ con tôi lại. (Ảnh minh họa)
Anh cắm sổ đỏ căn nhà đang ở, vay mượn tiền của nhiều người, thậm chí là cả vay lãi. Nhưng rốt cục, trời không chiều lòng người, công ty của anh thất bại. Mọi khoản nợ dồn cả lên đầu chồng tôi. Đó thực sự là một cơn ác mộng với cả nhà.
Người ta lũ lượt tới đòi nợ. Có kẻ còn đe dọa sẽ không để chúng tôi yên nếu không thanh toán đúng hẹn. Từ một gia đình có của ăn của để, trong chốc lát chúng tôi khánh kiệt. Vợ chồng tôi cố gắng giấu đứa con cái sắp vào lớp 1 để cháu không biết nhưng nhiều hôm có người đến đòi nợ chửi bới ầm ĩ, con tôi sợ khóc lóc thảm thiết làm tôi xót con vô cùng.
Tôi biết những khó khăn chồng chất chờ đợi hai vợ chồng tôi phía trước. Chúng tôi cũng chưa tính được phải làm thế nào để thay đổi. Nhưng chưa bao giờ tôi nghĩ tôi sẽ bỏ chồng. Vợ chồng sống với nhau, lúc hoạn nạn thế này tôi làm gì có lòng nào mà bỏ rơi anh. Tôi luôn tự nhủ sẽ bên chồng, nghèo khó cùng nhau cố gắng.
Vậy mà… chính chồng tôi là người đòi ly hôn! Thật ngược đời! Anh về đưa cho tôi tờ đơn ly dị bắt tôi kí. Tôi nghĩ có lẽ chồng sợ mình khổ nên muốn làm thế để chịu một mình nên không nghe. Nhưng vài tuần sau, anh dọn tới nhà người tình sống. Anh khai thật với tôi, cô nhân tình giàu có, sẵn sàng hỗ trợ anh thanh toán các khoản nợ và chỉ cần anh bỏ vợ là xong.
Ngoài tình yêu và sự chung thủy dành cho chồng, tôi không có tiền để giúp anh thoát khỏi cảnh nợ nần mà anh tự tạo ra này. Thế nên, chẳng có cách nào khác là tôi đành ly hôn… (Ảnh minh họa)
Trong phút chốc, tôi bị hất ra khỏi cuộc đời chồng. Anh nói cũng thương tôi, không muốn tôi khổ nên mới làm cách này. Hai vợ chồng cứ sống với nhau thế này, có đến nửa đời mới trả hết nợ. Anh không muốn sống như thế. Anh không chịu khổ được.
Tôi thấy đau đớn bởi vì lúc khó khăn anh bỏ người vợ đi theo người đàn bà lo được cho anh. Có thể một phần vì thương tôi, thương con nhưng phần khác cũng vì anh không muốn đời mình chìm trong nợ nần nên bấu víu vào người đàn bà khác lo cho. Ngoài tình yêu và sự chung thủy dành cho chồng, tôi không có tiền để giúp anh thoát khỏi cảnh nợ nần mà anh tự tạo ra này. Thế nên, chẳng có cách nào khác là tôi đành ly hôn…
Tôi bỏ chồng! Đó là cái cụm từ người ta nói tôi. Tôi cũng chỉ biết im lặng chấp nhận… Chẳng ai biết rằng, chồng tôi đang hạnh phúc bên người đàn bà tài ba lo được cho anh qua kiếp nạn này!
Bài học xương máu cho phụ nữ sau khi ly hôn Muốn ly hôn vì vợ… lười như hủi |