Giờ thì tạm biệt anh, chúng ta đi hai con đường riêng biệt.
Thư tình: Hãy bước đi con đường anh đã chọn
5 câu phụ nữ chớ dại nói với đàn ông
Có lẽ vì anh suy nghĩ giản đơn như thế nên bao năm qua anh đã yêu em theo cái cách “sẽ không bao giờ mất được”. Anh đã xem thường những yêu thương mà em trao tặng vì anh cho rằng đó là bổn phận, là trách nhiệm và là thứ hạnh phúc không bao giờ em dám buông tay.
Nhưng anh đã lầm rồi anh ạ! Không có thứ cảm xúc nào được gọi là hạnh phúc khi người ta thấy đau. Với em, việc phải lấy một tấm chồng để vờ như mình hạnh phúc dù cảm xúc đó không hề có thật là điều tệ hại và ngu ngốc nhất. Em sẽ không bao giờ làm thế. Vì vậy ngày hôm nay em muốn nói với anh rằng: Mình chia tay đi, anh không đáng để em yêu!
Có lẽ sai lầm của cuộc tình này bắt nguồn từ em. Em lầm lỡ khi cho rằng cứ yêu thật nhiều mình sẽ nhận lại được bấy nhiêu. Em sai lầm khi trao đi mọi thứ quá vội vàng và yêu anh vô điều kiện. Em yêu anh tới mức ngay cả khi bị hắt hủi em cũng coi đó là một thứ hạnh phúc. Nhưng đó là em của những tháng ngày nông nổi. Khi con tim cứ mãi phải đón chịu những vết xước chằng chịt, tự khắc nó sẽ phải đến ngày muốn buông xuôi.
Em cảm thấy mệt nhoài khi chạy theo cuộc tình cùng anh (Ảnh minh họa)
Có đôi lúc em nghĩ, nếu em yêu anh vừa đủ, nghĩa là cho anh thấy được tình yêu lớn lao mà em dành cho anh nhưng cũng để anh phải khát khao, phải cảm thấy sợ em sẽ mất đi bất cứ lúc nào thì có lẽ anh đã không yêu bằng một thái độ của kẻ ban phát tình yêu như thế. Đó cũng là sai lầm của em. Một sai lầm khiến cho tình yêu và cả em đều bị hạ thấp đi trong anh.
Anh không hề phản bội em, anh cũng luôn xác định sẽ cưới em… Nhưng cuối cùng em vẫn phải nói lời chia tay. Đó không phải thứ hạnh phúc em chờ đợi. Không phải cứ yêu say đắm là em mong chờ một đám cưới. Cuộc hôn nhân ấy sẽ có ý nghĩa gì khi anh cưới em chỉ như một thói quen, nhưng một quán tính đi hết tình yêu là đám cưới. Và hơn hết, em cũng không cần một người chồng thiếu tôn trọng dành cho mình.
Hơn 3 năm gắn bó bên nhau, chưa có một người thứ ba nào xen vào cuộc tình của hai đứa mình. Nhưng điều đó không có nghĩa là không hề rạn nứt. Sự rạn nứt đến từ chính người trong cuộc là thứ đáng sợ và khó hàn gắn nhất. Em và anh đã mắc phải sai lầm đó.
Em vội vã và trao đi tình yêu quá độ, đến mức làm anh tin rằng em có chết cũng chẳng dám rời xa anh. Và tất yếu thôi, anh sẽ yêu em theo một cách thờ ơ, lãnh đạm nhất. Khi người ta không sợ mất, người ta không nghĩ tới chuyện cần phải trân trọng.
Anh à, anh đã làm tổn thương em quá nhiều nhưng em không trách anh. Chuyện tình của mình dừng lại ở đây đi… Em cảm thấy mệt nhoài khi chạy theo cuộc tình cùng anh. Đừng cố gắng níu kéo, cứ phải đổ vỡ một lần như thế, sau này chúng ta sẽ biết cách yêu và giữ tình yêu hơn anh ạ.
Giờ thì tạm biệt anh, chúng ta đi hai con đường riêng biệt.