Tôi không biết em sẽ đi đâu, nên đi dọc tất cả những quầy bán vé. Người ta bảo nếu yêu nhau thì sẽ quay trở lại bên nhau. Tôi yêu em, em cũng yêu tôi, chúng tôi có thể trở lại không?
Một ngày nọ, Vũ bất chợt nhận được lời tỏ tình của một cô gái kỳ lạ tên Vy. Cả hai nhanh chóng trở thành một cặp và chung sống bên nhau. Tuy nhiên, cuộc sống của cả hai đột nhiên bị xáo trộn bởi một người con gái tên Yến - đồng nghiệp của Vũ. Trái tim Vũ bất chợt có những rung động với Yến và dần trở nên khó chịu với Vy. Liệu Vũ sẽ lựa chọn bên Yến - cô đồng nghiệp quyến rũ hay Vy - người bạn gái yếu đuối và kỳ lạ. Đón đọc truyện ngắn: Xin lỗi! Anh chỉ là thằng hèn lúc 00h06 bắt đầu từ ngày 26/9 trên chuyên mục Eva Yêu. |
Về nhà, tôi thực sự hoảng hốt. Mọi đồ dùng của Vy đều không cánh mà bay. Cô ấy đi thật sao?
Trên mặt bàn còn có một tờ giấy.
"Giấy chứng nhận hiến thận"
Người hiến: Đỗ Ngọc Vy.
Người được hiến: Lâm Gia Vũ.
Chỉ cần đọc đến đây thôi là tim tôi đã rụng rời rồi. Em là người đã hiến thận cho tôi sao? Gia đình tôi chưa bao giờ nhắc đến em. Chỉ nói là một người tốt bụng mà trời ban tặng cho tôi. Từ một người bình thường, em chấp nhận thay tôi làm một con bệnh cả đời. Tại sao? Tại sao? Trước đó tôi đâu có biết em?
Tôi vội vàng bấm số điện thoại của em. Em tắt máy. Tôi lại gọi. Cứ thế.
Và rồi, Vy gọi lại cho tôi.
"Em đang ở đâu?" Tôi đi đi lại lại, bồn chồn đến khó thở.
-...
- Nói đi, Vy à, anh xin lỗi! Anh thật sự xin lỗi!
- Có phải khi đọc được tờ giấy chứng nhận đó anh mới thấy có lỗi không, anh yêu?
Cái từ "anh yêu" sao mà nghe chua xót cả cõi lòng. Tôi gào lên:
- Đừng Vy, nói cho anh biết em đang ở đâu đi, anh xin lỗi vợ, từ nay anh sẽ…
"Lâm Gia Vũ". Vy gọi tên tôi trong tiếng nấc. Tôi im lặng chờ câu nói tiếp theo.
- Em đã yêu anh từ hồi còn đại học, anh biết không?
Lúc này tai tôi như ù cả đi.
- Em học khoá dưới anh, lại yêu anh trong âm thầm, yêu trong lặng lẽ cho nên anh không biết cũng phải thôi. Khi nghe tin anh bị thận, em đã gạt bỏ ngoài tai mọi sự ngăn cản của anh trai mà tình nguyện hiến thận cho anh không chút suy nghĩ. Nhưng em lại dặn gia đình anh không được nói cho anh biết, bởi như thế tình yêu sẽ không phải tình yêu nữa. Đó sẽ chỉ là sự biết ơn. Và rồi em lại yêu anh trong lặng lẽ.
Tôi cứ đứng ngây người nghe em nói mà chẳng biết phải làm gì. Rốt cục, tôi cũng chỉ là một thằng tồi không hơn không kém.
Rốt cục, tôi cũng chỉ là một thằng tồi không hơn không kém. (Ảnh minh hoạ)
Vy nghẹn ngào:
- Cho đến một hôm, em đã lấy hết can đảm để nói yêu anh... Và anh đã nhận lời. Em vui sướng trong niềm hạnh phúc ấy. Cuối cùng thì em cũng đã yêu được yêu anh rồi... không phải là âm thầm nữa.
"Đừng nói nữa em, anh hiểu rồi. Yêu anh thì hãy quay về bên anh đi, anh rất yêu em." Tôi van nài.
- Em không lừa dối anh. Đó là anh trai em. Anh ấy đi làm xa, khó khăn lắm mới có dịp gặp lại. Anh có biết bố mẹ em đã không còn không? Anh trai là người tốt với em nhất. Tại sao anh lại có thể bảo em lừa dối anh?
Bây giờ em nói gì cũng như con dao cứa vào lòng tôi.
- Anh biết, anh biết. Anh cũng đã dứt khoát với Yến rồi. Cô ta sẽ không bao giờ là người quan trọng nhất của anh được. Chỉ có em thôi.
Vy lặng im vài giây, rồi em tiếp tục:
- Em không thể có thai!
Tin này còn ác hơn cái tin em hiến thận cho tôi. Tôi đau xót cả cõi lòng:
- Tại sao?
- Cơ thể em quá yếu. Em không thể có con.
Tôi lại gào lên như muốn xé toạc cái không gian ngột ngạt ngăn cách hai người này để bước đến ôm chầm lấy em ngay nhưng sao quá khó.
- Là tại anh. Xin lỗi em. Anh là thằng hèn. Chúng ta quay lại như xưa được không em? Anh không quan tâm em có con hay không, anh sẽ yêu em hết đời.
Tôi có thể nghe thấy tiếng thở nhẹ của Vy:
- Vũ à, anh chẳng biết gì cả, anh chẳng bao giờ biết gì cả. Khi người ta muốn bằng được thứ gì, thì họ chẳng nghĩ đến hậu quả. Như em ấy.
- Không! Không!
- Em đang ở sân bay. Máy bay sắp cất cánh rồi. Em sẽ rời xa anh, từ bỏ những ước mơ hoài bão giữa anh và em. Sống với người không thể mang lại hạnh phúc cho mình thì chỉ làm anh đau khổ mà thôi. Nhưng anh yên tâm, em sẽ vẫn mãi yêu anh. Anh có thể quên em nếu anh muốn.
Câu cuối tôi có thể biết được là em đã đau khổ thế nào khi thốt ra nó.
- Khoan đã! Em đừng làm vậy, hãy cho anh một cơ hội.
- Em rất vui vì đã được yêu anh. Em tắt máy đây. Số điện thoại này em cũng sẽ không dùng nữa. Tạm biệt anh!
Đầu máy bên kia chỉ còn tiếng tút dài lạnh lẽo. Tôi ngồi phịch xuống sàn nhà. Khóc không thành tiếng.
Tôi ngồi phịch xuống sàn nhà. Khóc không thành tiếng. (Ảnh minh hoạ)
Chỉ vì một phút ích kỉ mà tôi đã để mất em, đã đánh mất lòng tin ở em. Là do tôi đã tự tay đập vỡ cái tình yêu ngọt ngào giữa hai chúng tôi. Thật ngu ngốc.
Không được, em không thể bước ra khỏi cuộc đời tôi. Tôi không thể để em đi. Tôi sẽ đi tìm em nữa. Dù là ở chân trời góc bể. Vì tôi có lỗi với em, nên sẽ dùng cả đời này để bù đắp.
Nghĩ vậy tôi liền ra khỏi nhà, từ đây đến sân bay không biết cách bao xa? Hy vọng là vẫn kịp. Phải, hy vọng là vẫn kịp.
Tới sân bay, tôi rút hết tiền trong ví ra đưa cho taxi, anh ta ú ớ không hiểu gì hết. Tôi mở cửa xe và chạy vào bên trong mà chẳng cần cầm lại tiền.
Tôi không biết em sẽ đi đâu, nên đi dọc tất cả những quầy bán vé. Người ta bảo nếu yêu nhau thì sẽ quay trở lại bên nhau. Tôi yêu em, em cũng yêu tôi, chúng tôi có thể trở lại không?
Nhân viên thông báo giờ bay cứ nói liên hồi khiến tôi càng thêm lo lắng, cuối cùng, vì căng thẳng quá mà mắt tôi hoa cả lên. Tôi cúi mình, chống tay lên đầu gối thở dốc.
Và cũng trong chính khoảnh khắc đó, ở trước mặt, một bóng lưng quen thuộc đang chuẩn bị đi qua quầy soát vé. Mái tóc dài, dáng người yếu nhược, gầy gò đó.
Tôi hít một hơi thật sâu, lấy hết sức bình sinh chạy tới. Vẫn kịp, mọi chuyện vẫn sẽ kịp thôi.
- Hết -
Giới thiệu truyện dài kỳ tiếp theo: Huyền Thanh - một người luôn nguỵ trạng hình tượng thục nữ để tìm kiếm một người đàn ông "mẫu mực" của cuộc đời mình, nhưng lại bất ngờ vấp phải một người đàn ông đi ngược lại với hình mẫu mà cô mong muốn. Một cuộc đấu đá nổ ra giữa hai người, nhưng họ lại không biết, họ chỉ đang cố đẩy đời mình đến gần đời của nhau. Đón đọc truyện dài kỳ: Lừa tình oan gia bắt đầu vào lúc 00h06 ngày 30/9 tại mục Eva Yêu. |