Cuối cùng, sau đêm định mệnh ấy, anh cũng đã rời bỏ tôi, điều mà tôi lường trước được khi thấy thái độ của anh từ ngày chúng tôi chính thức thuộc về nhau.
Yêu nhau gần 1 năm, tình yêu của tôi đang đơm hoa kết quả thì lại xảy ra chuyện này. Đúng là, tôi không biết nên giải thích thế nào vì bản thân tôi nghĩ, đâu có gì phải giải thích.
1 năm yêu nhau, chúng tôi thân thiết, quan tâm lo lắng cho nhau. Nhưng cả hai chưa bao giờ ‘đi quá giới hạn’. Vì tôi luôn muốn chuyện gần gũi phải đợi tới khi kết hôn. Rút kinh nghiệm cuộc tình trước, tôi đã bị mất người yêu sau khi anh ta đã ‘no xôi chán chè’. Lần này, tôi đã nghĩ, phải nhất định để tới ngày cưới mới có chuyện trai gái mặn nồng.
Nhưng đêm ấy, sau khi đi chơi về khuya, vì uống rượu say, anh đã không thể về nhà. Tôi và anh còn phải vào nhà nghỉ để cho anh qua đêm. Tôi đã suy nghĩ trong đầu, anh say rượu chắc vào đó cũng không có chuyện gì xảy ra, và nhất định là tôi không cho anh làm chuyện gì cả. Tôi sẽ cương quyết không cho anh động vào mình thì làm sao anh tiến tới được.
Thế rồi, tôi với anh nằm chung giường. Nhưng ngủ được một lúc, bỗng nhiên anh tỉnh ngủ và anh ôm chầm lấy tôi. Tôi hoảng quá đẩy anh ra thì anh cứ sán lại. Anh ôm không cho tôi cựa quậy, bảo tôi hãy chiều theo ý anh. Và anh bắt đầu hôn tôi, vuốt ve tôi. Cái cảm giác ấy thật sự khó chịu. Tôi đã cố gắng không nghĩ về chuyện đó nhưng không thể kìm được lòng. Khi anh đòi hỏi, tôi đã mặc cho anh tùy ý. Và đêm ấy tôi đã trao thân cho anh.
Tôi bây giờ hoang mang vô cùng. Sau đêm ấy, anh không còn liên lạc với tôi, anh cũng không trả lời điện thoại. (ảnh minh họa)
Anh ngạc nhiên, anh không ngờ rằng tôi lại không còn trinh tiết. Anh nghĩ, cái sự cương quyết giữ gìn của tôi thì chứng tỏ tôi còn trinh. Thế nên, khi thấy không có vết máu trên giường, anh đã không nói gì, chỉ lẳng lặng ra ngoài hút thuốc. Và cũng từ hôm ấy, anh lạnh lùng với tôi.
Anh còn bảo tôi cố ý giấu anh về chuyện mình không còn trong trắng. Thế nên, tôi mới giả vờ không muốn cho anh động vào người mình vì sợ mọi việc bị bại lộ. Tôi không ngờ anh lại nghĩ như vậy. Bản thân tôi chỉ nghĩ đơn giản rằng, rút kinh nghiệm vì đã mất người yêu khi trao thân lần trước, lần này tôi cẩn trọng hơn mà thôi. Anh cũng đâu có hỏi tôi chuyện đó đâu nên cớ gì tôi phải nói. Nhất là khi người ta đã không còn quá quan trọng chuyện này nữa rồi.
Tôi bây giờ hoang mang vô cùng. Sau đêm ấy, anh không còn liên lạc với tôi, anh cũng không trả lời điện thoại. Anh bảo, cho anh thêm thời gian suy nghĩ vì anh nghi ngờ tôi lừa dối anh. Nói thì nói, chỉ cần như vậy thôi là quá đủ. Tôi đâu cần chờ đợi người đàn ông như vậy. Một người đã không còn yêu tôi, không tin tưởng tôi, chỉ yêu cái màng trinh mỏng manh kia thì tôi còn luyến tiếc làm gì. Rồi sau này, nếu có lấy nhau thì anh cũng mang chuyện quá khứ ra mà đay nghiến tôi thôi.
Tôi thực sự mệt mỏi, đau khổ vì tất cả những gì đã xảy ra. Người yêu trước đã cướp mất cái ngàn vàng của tôi rồi ra đi, nhưng cuối cùng thì, người sau lại vì chuyện đó mà bỏ tôi. Giờ tôi còn biết yêu ai, tin tưởng ai. Chẳng lẽ, cứ ai theo đuổi tôi thì tôi phải thú nhận chuyện mình không còn trinh tiết hay sao? Đàn ông thật nhỏ mọn, họ thật không xứng đáng với tình yêu của tôi dành cho họ. Tôi thất vọng hoàn toàn rồi và không còn thiết tha gì chuyện yêu đương nữa.
Xem thêm tin bài liên quan hấp dẫn tại đây: Tôi sợ một ngày mình sẽ mất trinh Giấu chuyện mất trinh và hậu quả 20 tuổi mất trinh là muộn, choáng chưa? Mất trinh, người yêu bắt phải có bầu mới cưới |