Tình yêu bỏ trốn (Phần 6)

Ngày 06/01/2018 18:55 PM (GMT+7)

Anh ta cũng đã nói rồi đó, giờ cô là một kẻ chẳng còn gì kể cả đời con gái. Tình một đêm là chuyện rất bình thường, cô đâu có ngại gì chuyện đó. Cô chỉ nghĩ nếu như một người đàn ông xa lạ có thể đem đến cho cô sự ấm áp nhất thời thì cũng tốt chứ sao!

Châu và Tiến là oan gia ngàn đời của nhau, dù ở trong hoàn cảnh nào, hễ chạm mặt là có mâu thuẫn. Bỗng nhiên một ngày, cuộc đời của Châu thực sự trở nên hỗn loạn khi vị hôn phu của cô tuyên bố từ hôn. Châu trở thành trò cười cho tất cả mọi người, kể cả Tiến.

Không thể để mọi chuyện diễn ra theo cách vô lý như thế, Châu quyết định đi tìm hiểu lý do khiến anh ta từ bỏ. Nhưng càng tìm hiểu cô lại càng gặp những chuyện khó hiểu về người mà bản thân đã sống thử trước đó ba năm. Hình như anh ta không hề yêu cô mà có một kế hoạch khác.

Đón đọc truyện dài kỳ: Tình yêu bỏ trốn vào 19h00 từ ngày 1/1/2018 tại mục Eva Yêu.

Trong cơn mơ, Châu thấy mình quay trở lại ngày xưa, là một con bé ngây thơ chẳng biết mùi đời là gì. Cô và bố vẫn yêu thương nhau, không có chút mâu thuẫn nào. Cô gặp lại người đàn ông đó, người mà cô từng rất yêu ấy. Anh ta nói anh ta sẽ tha thứ cho cô, tất cả. Châu cười, trên đời này làm gì có chuyện gì dễ dàng đến như thế.

- Này, cô tỉnh lại được rồi đấy, cười cái gì mà cười.

Châu bị ai đó lay gọi, cô từ từ mở mắt ra, thấy ngay bàn chân của Tiến đang đặt trên mặt mình. Châu hét lên, gạt ra, cô cầm cái gối ném về phía anh ta.

- Cô đang lấy oán báo ơn đấy.

- Ơn oán gì ở đây?

Lúc này Châu mới phát hiện mình đang ở trong một không gian lạ lẫm. Chiếc giường mà cô đang nằm êm hơn chiếc giường mà cô vẫn nằm. Phòng ngủ tiện nghi, màu chủ đạo là một màu trắng. Các đồ vật còn lại hầu hết cũng là những gam màu lạnh.

"Tôi đang ở đâu thế này?" - Châu ngỡ ngàng hỏi - "Đừng nói là nhà của anh đấy nhé!"

- Xem ra cô đã tỉnh rượu rồi đấy.

Châu ôm lấy ngực mình, ngước mặt nhìn Tiến đầy sợ hãi. Tiến bật cười trước hành động của Châu:

- Cô đang làm cái gì thế? Nghĩ tôi cướp thời con gái của cô à? Mà làm gì còn đời con gái nữa nhỉ.

Châu trừng mắt nhìn Tiến, lúc này Tiến mới phát hiện câu nói vô duyên của mình nên đành lấy lại vẻ nghiêm túc và nói:

- Tôi đã nấu bữa sáng, cô ăn nhanh cho để tôi còn đi làm.

- Sao anh không nói gì về chuyện tối qua một chút? Giờ bụng tôi đang nao nao cả lên, không có hứng ăn cho lắm.

Nói đến vấn đề này Tiến mới nhớ ra, hôm qua cô ta đã làm anh mất mặt ở quán bar như thế nào khi nôn hết ra lưng áo anh. Còn chưa kể Châu cứ một mực đòi đi theo cái gã trai đã xàm sỡ cô ta. Tiến đằng hắng giọng, không muốn đôi co nhiều với Châu chuyện này. Vì cô ấy say nên anh có thể bỏ qua:

- Chẳng có gì, cô say quá nên đưa cô về nhà thôi.

- Này, nói chuyện có tâm một chút đi. Anh đưa tôi về nhà vì tôi say? Người khác nghe thấy lại tưởng anh có ý đồ với tôi đấy.

- Hôm qua có một tên định giở trò với cô, tôi sợ cô gặp nguy hiểm nên…

- Nên đã đưa tôi về nhà? Chà, anh tốt quá, tôi biết báo ân huệ của anh thế nào đây? Có trời mới tin anh không có ý đồ.

Tiến lắc đầu, cố tỏ ra thật bình thường:

- Sao chứ? Tôi chỉ đang giúp người thôi. Cô đừng có nghĩ nhiều quá.

Châu nhìn Tiến thêm một lúc nữa khiến anh hơi mất tự nhiên. Anh đã nói thật lòng mình, tại sao cô ta còn phải ép anh có loại biểu hiện như làm điều gì có lỗi thế này chứ? Lúc sau Châu mới phụng phịu nói:

- Là tôi muốn đi theo người đó thật mà.

Anh ta cũng đã nói rồi đó, giờ cô là một kẻ chẳng còn gì kể cả đời con gái. Tình một đêm là chuyện rất bình thường, cô đâu có ngại gì chuyện đó. Cô chỉ nghĩ nếu như một người đàn ông xa lạ có thể đem đến cho cô sự ấm áp nhất thời thì cũng tốt chứ sao!

Tình yêu bỏ trốn (Phần 6) - 1

Cô chỉ nghĩ nếu như một người đàn ông xa lạ có thể đem đến cho cô sự ấm áp nhất thời thì cũng tốt chứ sao! (Ảnh minh họa)

"Ăn nói cho cẩn thận đi!" - Tiến nói giọng khó chịu. - "Con gái con đứa đừng có tự làm mất giá trị của mình."

Châu nhún vai:

- Anh đâu phải là bố tôi mà đòi quản cuộc đời của tôi.

Tiến bất ngờ đè cô xuống, khuôn mặt anh đối diện với khuôn mặt của cô. Anh dùng tay khoá chặt tay cô lại, ánh mắt như có lửa đốt. Hình như anh ta đã tức giận. Tiến gằn từng tiếng một:

- Tôi không muốn cô gục ngã như thế này, hiểu chứ? Tôi không cho phép cô làm vậy với cuộc đời cô.

Châu cười nhạt, không hề sợ hãi:

- Đừng nghĩ chúng ta còn tình cảm gì với nhau. Chuyện đó trôi qua cách đây sáu năm rồi. Anh cho phép hay không không còn quan trọng nữa.

Tiến càng ghì chặt hơn như muốn ép Châu sửa lại lời nói của mình, nhưng ánh nhìn của Châu vẫn đanh thép như vậy. Cuối cùng Tiến đành phải buông cô ra, anh tức giận bỏ ra ngoài.

Đúng thế, cô và Tiến đã từng có khoảng thời gian rất mặn nồng bên nhau. Anh chính là người đàn ông đã đứng trong mưa ấy, cũng chính là người mà cô gặp trong giấc mơ. Năm đó là cô đã phản bội anh, chính cô đã từ chối tình yêu của anh. Sáu năm sau, cả anh và cô đều đã có tình yêu mới, cuộc sống mới, nhưng hình như duyên phận vẫn chưa chấm dứt khi cô xin vào công ty mới làm việc được khoảng hai tháng thì anh cũng xin vào. Hai người trở thành oan gia, ganh đua nhau từng ly từng tí một. Vì ganh đua nhau, nên hai người ở top đầu công ty lúc nào không hay.

"Tôi có thể cho cô vay tiền." - Tiến đột nhiên nói. - "Một khoản tiến để cô sống trước khi kiếm được công việc mới."

Châu quay lại, vẫy tay tạm biệt:

- Xin lỗi, tôi không cần.

Đùa cô chắc? Có chết cô cũng không cần tiền và lòng thương hại của anh. Đến mức này đã là quá mất mặt rồi. Châu nói thêm:

- Sau này anh cũng không cần giúp đỡ gì tôi nữa. Phàm đến hạn trả nợ, thì không cần tỏ ra quen biết tôi.

Tiến cười nhạt, chống tay vào bàn:

- Tuyệt tình quá nhỉ! Nhưng mà cô làm thế là một phần giải thoát cho cuộc đời tôi rồi đấy.

Châu nhún vai:

- Ừ, tôi cũng thấy thế.

Châu xỏ giày rồi đi ra ngoài, cô không ăn bữa sáng mà anh nấu, cô ăn không nổi. Mọi thứ đều sẽ gợi lại những ký ức đau thương. Đó cũng là lý do mà cô luôn khẩu chiến với anh. Chỉ có làm cái đầu này bừng bừng tức giận với anh thì mới có thể nguôi ngoai được những tội lỗi và kỷ niệm.

Châu không về nhà ngay, vì cô đã nhận được một tin nhắn đến điểm hẹn. Cô sẽ không quên buổi hẹn gặp quan trọng này, nó sẽ mở ra một phần nào đấy những khúc mắc trong lòng cô.

Cẩm Lê là một cô gái xinh xắn, cô ta không đáng ghét như Châu nghĩ, ít nhất là cách nói chuyện khá vui tươi và nhí nhảnh. Cô ấy cũng chẳng ngại khi cứ tíu tít nói rằng “anh Đoàn” này “anh Đoàn” kia. Trong khi Châu thì chỉ muốn hất cốc nước này vào cái miệng xinh xắn đó.

- Chị nghĩ mà xem, lúc em ốm, anh ấy tự tay nấu cháo gà. Mà nhé, gà thì nhất định phải là là…

"Này cô, làm ơn vào chủ đề chính được không?" - Châu hỏi - "Nãy giờ lòng vòng quá nhiều rồi."

Tình yêu bỏ trốn (Phần 6) - 2

Hãy nhìn tôi đây - Châu chỉ vào mình - cô có thấy tôi đau khổ không? Nếu có, chỉ là tôi đang đau khổ vì cuộc sống này đã bị anh ta làm đảo lộn. (Ảnh minh họa)

Cẩm Lê che miệng, nhớ ra mục đích chính của ngày hôm nay. Cô ta lục tìm trong cái túi xách hiệu Prada đắt đỏ, sau đó lấy ra một cái phong thư dày cộp, rồi đặt xuống bàn.

- Cái này là để trả cho chị. Đó là tiền tiết kiệm của chị.

Châu bình thản cầm phong bì lên, cô mở ra nhìn. Nó không phải số tiền tiết kiệm của cô, đây là tiền đô, nếu nhìn qua cũng có thể nhận thấy nó gấp hai hoặc là gấp ba.

"Thế này là có ý gì?" - Châu đặt phong bì xuống, ngẩng đầu hỏi. Cẩm Lê mỉm cười giải thích:

- Là tình phí. Coi như em đền bù cho chị vì đã cướp đi bạn trai của chị trước ngày cưới.

- Thế ra cô là nguyên nhân hả?

- Một phần. Nhưng bọn em chỉ định lén lút thôi. Ban đầu anh ấy nói còn nặng tình với chị.

Châu cười nhạt, gác chân uống trà như một tiểu thư khuê các.

- Đó là một sự thay đổi khó hiểu nhỉ?

Cẩm Lê đã nhìn ra được điều đó. Nếu như Châu là một cô gái quê mùa, sống vất va vất vưởng thì đã chẳng có sự bình thản này khi nhìn thấy tiền, và đã chẳng dám nhìn vào mắt cô như thế. Ít nhất lúc này, chị ấy cũng đang ở thế yếu.

- Chị sẽ định tìm hiểu đúng không?

- Đúng.

- Đừng tìm hiểu.

Châu ngạc nhiên:

- Sao?

- Chị đừng tìm hiểu.

Cầm Lê trở nên thành khẩn, cô ta chỉ thiếu nước quỳ xuống dưới chân của Châu:

- Em đã mang thai, em muốn cưới Đoàn.

Châu cười nhạt:

- Cô có tiền, anh ta chẳng có gì, cô có thể đơn phương nuôi con mà chẳng cần đến anh ta. Và tôi tin chắc, Đoàn cũng chẳng phải mẫu đàn ông có thể khiến phụ nữ chết mê chết mệt được.

- Tại sao chị lại nghĩ như vậy?

"Hãy nhìn tôi đây!" - Châu chỉ vào mình - "Cô có thấy tôi đau khổ không? Nếu có, chỉ là tôi đang đau khổ vì cuộc sống này đã bị anh ta làm đảo lộn."

Chỉ có Châu mới biết được cô đang nói dối. Ai nói cô không đau khổ? Cô chỉ không muốn cho tình địch thấy thế yếu của mình. Nếu cô không đau khổ thì có nghĩa là không yêu, không yêu thì cô cần tìm hiểu làm gì? Cô ta nói cô ta đã có con, nghĩa là họ đã bên nhau trước đó từ rất lâu rồi.

Châu cầm lấy số tiền mà Cẩm Lê vừa đem đến, cất vào trong túi của mình. Dù sao cô ta cũng đã trả nó cho cô, cô xứng đáng được nhận nhiều hơn thế nữa kìa. Khi Châu vừa rời đi, Cẩm Lê lấy điện thoại và gọi cho Đoàn. Anh ta bắt máy rất nhanh sau đó:

- Cô ấy nhận tiền chứ?

- Đương nhiên.

- Chúng ta không được để lộ bất cứ một sơ hở gì, nếu không thì mọi thứ sẽ bay biến đấy.

Cẩm Lê nhíu mày, nhìn cái nhẫn kim cương sáng loáng trên ngón tay giữa của mình, đáp:

- Em biết!

Còn nữa...

Tiến và Cẩm Lê đang che giấu chuyện gì? Tất cả có đơn giản chỉ là một cuộc tình vụng trộm và bỏ của chạy lấy người? Châu sẽ tiếp tục tìm kiếm lời giải đáp mà hai người kia đang cố giấu cô?

Đón đọc phần 7 truyện dài kỳ: Tình yêu bỏ trốn. Vào 19h00 ngày 7/12 tại mục Eva Yêu.

Yên Chi
Nguồn: [Tên nguồn]

Tin liên quan

Tin bài cùng chủ đề Truyện ngôn tình