Cha mẹ tôi, vì thương con, đã nhượng bộ. Họ không chỉ chi trả toàn bộ chi phí đám cưới mà còn cho tôi 3 tỷ tiền hồi môn để tôi không chịu thiệt thòi khi về làm dâu.
Người ta nói, hôn nhân là một lần tái sinh của người phụ nữ. Tôi từng nghĩ rằng, với gia cảnh giàu có và sự trẻ trung xinh đẹp của mình, mọi thứ trong đời tôi đều sẽ thuận buồm xuôi gió. Nhưng đêm tân hôn ấy, một câu nói vô tình nghe được từ mẹ chồng đã khiến tất cả ảo tưởng của tôi tan biến, để lại một bài học cay đắng mà tôi chẳng thể nào quên.
Tôi sinh ra trong một gia đình khá giả, từ nhỏ đã được nuông chiều như một nàng công chúa. Là con gái duy nhất, tôi luôn nghĩ rằng cuộc đời mình chỉ cần sống theo ý thích, mọi khó khăn đều có cha mẹ gánh vác. Thậm chí, tôi từng cười nhạo khi mẹ khuyên: "Con cần trưởng thành hơn, đừng để lòng tin của mình bị lợi dụng”. Tôi nghĩ, làm sao chuyện đó có thể xảy ra với tôi được?
Sau khi tốt nghiệp cấp 3, tôi không muốn học tiếp đại học, chỉ ở nhà phụ việc trong cửa hàng của bố mẹ. Nhưng rồi, sự chán nản khiến tôi quyết định ra ngoài làm việc. Tôi không có kỹ năng đặc biệt nên xin vào làm lễ tân, coi như tìm kiếm chút tự do cho bản thân.
Tôi gặp chồng mình, anh tên Bằng, qua 1 lần tình cờ. Dù biết gia đình anh nghèo, nhưng tôi không quan tâm. Với tính cách bướng bỉnh, thứ tôi muốn thì nhất định phải có. Tình yêu của tôi dành cho anh là thật lòng, và tôi nghĩ chỉ cần yêu là đủ, chẳng cần vật chất.
Nhưng tình yêu của chúng tôi lại không được gia đình tôi chấp nhận. Mẹ tôi phản đối kịch liệt, khóc lóc và cố gắng ngăn cản tôi. Nhưng tôi không chịu thua, quyết giữ lấy người đàn ông mình yêu. Mọi chuyện lên đến đỉnh điểm khi tôi phát hiện mình đã mang thai. Trước sự việc ngoài ý muốn này, cha mẹ tôi đành nhượng bộ, thúc giục nhà trai tổ chức đám cưới nhanh chóng.
Dù bị bố mẹ phản đối nhưng tôi nhất quyết không nghe. (Ảnh minh họa)
Khi đến bàn bạc chuyện cưới xin, mẹ chồng tôi không ngừng kể khổ. Bà nói gia đình không có tiền tổ chức lễ cưới vì còn phải lo cho con gái út đang học đại học. Thậm chí, bà còn đề nghị tôi bỏ thai và đợi đến khi gia đình có điều kiện hơn mới kết hôn. Cha mẹ tôi, vì thương con, đã nhượng bộ. Họ không chỉ chi trả toàn bộ chi phí đám cưới mà còn cho tôi 3 tỷ tiền hồi môn để tôi không chịu thiệt thòi khi về làm dâu.
Ngày cưới, nhìn cha mẹ buồn bã, lòng tôi đầy áy náy. Nhưng tôi vẫn tự nhủ rằng chỉ cần sống hạnh phúc, mọi chuyện rồi sẽ ổn.
Đêm tân hôn, tôi thức dậy vì cơn đau bụng dữ dội. Cảm giác như từng cơn co thắt mạnh mẽ siết chặt, khiến tôi không thể đứng vững. Lòng đầy lo lắng, tôi gắng gượng bước ra khỏi phòng tìm nhà vệ sinh. Khi đi ngang qua phòng mẹ chồng, tiếng nói chuyện vọng ra từ cánh cửa khép hờ khiến tôi bất giác dừng lại.
"Con thấy mẹ giỏi không? Mẹ giả vờ nói nhà không có tiền để nhà nó phải lo hết. Giờ thì tiền hồi môn của nhà nó đủ để mẹ sắm sửa cho con một ngôi nhà khác rồi”.
Tiếng cười sảng khoái của bà như xé nát lòng tôi. Toàn thân tôi run lên, vừa vì cơn đau bụng vừa vì sự phẫn uất không thể diễn tả. Làm sao bà có thể toan tính đến mức ấy? Người mẹ chồng "nghèo khó" mà tôi từng cảm thông giờ hiện lên với vẻ mặt đầy tính toán. Tệ hơn, chồng tôi – người đàn ông từng thề yêu thương và bảo vệ tôi cũng đồng lõa trong kế hoạch này. Cơn đau bụng bất ngờ dồn lên dữ dội, tôi không thể chịu nổi nữa và ngất đi ngay tại hành lang.
Tôi tỉnh dậy trong bệnh viện, xung quanh là ánh đèn trắng lạnh lẽo. Chồng tôi đứng cạnh giường, khuôn mặt đầy lo lắng. Bác sĩ thông báo rằng tôi bị động thai, cần nghỉ ngơi tuyệt đối để tránh nguy cơ xấu hơn. Lời cảnh báo như một hồi chuông tỉnh thức, buộc tôi phải đối diện với thực tại rằng mình cần thay đổi để bảo vệ bản thân và đứa con chưa chào đời.
Khi trở về nhà, tôi không nhìn mẹ chồng thêm một lần nào. Tôi gọi chồng vào phòng và nói thẳng: “Em cần một không gian riêng để dưỡng thai. Anh muốn tiếp tục cuộc hôn nhân này thì ngay lập tức dọn ra ngoài. Em không thể sống trong căn nhà đầy sự giả dối này thêm một giây nào nữa”.
Chồng tôi có lẽ vì cảm giác tội lỗi hoặc vì lo lắng cho tình trạng sức khỏe của tôi, không dám phản đối. Tôi yêu cầu anh dùng 3 tỷ từ khoản hồi môn mà nhà tôi đã đưa để mua một căn nhà khác. "Tôi không cần biết anh định giải thích hay giải quyết thế nào với mẹ anh. Tôi chỉ cần biết rằng từ hôm nay, tôi và con sẽ có một nơi yên bình để sống”. Giọng tôi lạnh lùng, dứt khoát. Lần đầu tiên, tôi thấy mình đủ mạnh mẽ để đấu tranh cho hạnh phúc của bản thân.
Chỉ 1 tuần sau, chúng tôi chuyển đến một căn hộ mới. Không còn những ánh mắt dò xét, không còn những lời nói toan tính sau lưng. Tôi dành toàn bộ thời gian để nghỉ ngơi, chăm sóc thai kỳ, và tập trung vào việc chuẩn bị làm mẹ để không để những điều tiêu cực ảnh hưởng tới mình.
Bài tâm sự được gửi từ độc giả có email: hanhnguyen88…@gmail.com
Mẹ bầu nên nghỉ ngơi như thế nào để hồi phục và đảm bảo an toàn cho thai kỳ sau khi bị động thai?
Sau khi bị động thai, mẹ bầu cần chú ý đến chế độ nghỉ ngơi và chăm sóc đặc biệt để bảo vệ sức khỏe của bản thân và thai nhi. Dưới đây là các lưu ý chi tiết giúp mẹ bầu hồi phục và giảm nguy cơ xảy ra biến chứng:
1. Nghỉ ngơi tuyệt đối
Thời gian nghỉ ngơi: Mẹ bầu nên nằm nghỉ tối đa, tránh đi lại nhiều trong vài ngày đầu sau khi bị động thai, đặc biệt là khi bác sĩ đã chỉ định. Hạn chế ngồi hoặc đứng lâu vì điều này có thể tăng áp lực lên tử cung.
Tư thế nghỉ ngơi: Nằm nghiêng bên trái được khuyến khích để tăng cường lưu thông máu đến thai nhi và tử cung. Nếu không thoải mái, mẹ có thể thay đổi tư thế nhưng tránh nằm sấp hoặc gập người.
2. Hạn chế vận động
Tuyệt đối không mang vác đồ nặng, leo cầu thang hoặc thực hiện các động tác gắng sức.
Tránh làm việc nhà hoặc các công việc cần vận động mạnh. Nếu cần di chuyển, hãy đi lại nhẹ nhàng và từ từ.
3. Chế độ dinh dưỡng hợp lý
Bổ sung thực phẩm giàu dinh dưỡng: Mẹ nên ăn nhiều thực phẩm giàu sắt (thịt đỏ, cá, rau xanh đậm) để bù đắp lượng máu đã mất và hỗ trợ tái tạo máu.
Tăng cường protein: Các loại thực phẩm giàu protein như trứng, đậu, sữa và hải sản (an toàn cho bà bầu) giúp tăng cường sức khỏe và hỗ trợ sự phát triển của thai nhi.
Bổ sung axit folic: Dùng các thực phẩm hoặc thuốc bổ sung axit folic theo chỉ định của bác sĩ để hỗ trợ sự phát triển của thai nhi và ngăn ngừa dị tật ống thần kinh.
Tránh thực phẩm kích thích tử cung: Các loại thực phẩm như đồ ăn cay nóng, thực phẩm sống, đồ uống có caffein hoặc các loại thực phẩm không đảm bảo vệ sinh cần được loại bỏ.
4. Theo dõi sức khỏe thường xuyên
Đi khám định kỳ: Mẹ bầu cần tuân thủ lịch hẹn tái khám với bác sĩ để siêu âm và theo dõi sự phát triển của thai nhi. Điều này giúp bác sĩ kịp thời phát hiện và xử lý các bất thường nếu có.
Quan sát các dấu hiệu nguy hiểm: Nếu xuất hiện các triệu chứng như đau bụng dữ dội, ra máu nhiều, chóng mặt hoặc không cảm nhận được cử động của thai nhi, mẹ cần đến bệnh viện ngay lập tức.
5. Giữ tâm lý thoải mái
Tránh căng thẳng: Stress có thể ảnh hưởng tiêu cực đến sức khỏe của mẹ và thai nhi. Hãy thư giãn bằng cách đọc sách, nghe nhạc nhẹ nhàng hoặc tập thở sâu.
Chia sẻ cảm xúc: Mẹ bầu nên tâm sự với người thân hoặc bác sĩ để được hỗ trợ tinh thần, tránh cảm giác lo âu hoặc cô đơn.
6. Hạn chế quan hệ vợ chồng
Sau khi bị động thai, mẹ bầu cần tránh quan hệ vợ chồng ít nhất 2-4 tuần hoặc theo chỉ định của bác sĩ để tử cung có thời gian hồi phục và ổn định.
7. Tạo môi trường sống tích cực
Giữ không gian sống thoáng đãng, yên tĩnh và sạch sẽ. Mẹ bầu nên tránh tiếp xúc với hóa chất độc hại, khói thuốc lá hoặc môi trường ô nhiễm.
Mẹ bầu bị động thai cần nhớ rằng, việc nghỉ ngơi và chăm sóc đúng cách không chỉ giúp bảo vệ thai nhi mà còn giảm thiểu rủi ro cho thai kỳ. Nếu tuân thủ đầy đủ hướng dẫn của bác sĩ và duy trì tâm lý tích cực, mẹ hoàn toàn có thể vượt qua giai đoạn khó khăn này và tiếp tục hành trình làm mẹ một cách an toàn.