Ngay cả khi kể lại câu chuyện, người lái xe taxi cũng không khỏi rùng mình khi nhớ lại những lời bà osin già "dạy dỗ" đứa trẻ...
Anh Hoàng làm nghề lái xe taxi đã 10 năm, mỗi chuyến xe anh chạy lại có những câu chuyện vui buồn kèm theo nó. Anh thích nghe khách trò chuyện vì từ họ, anh có thể nhìn cuộc sống bên ngoài nhiều thứ thú vị hơn dù cả ngày chỉ ngồi sau cái vô-lăng.
Tuy nhiên, khi kể lại câu chuyện hôm nay, giọng anh có nhiều khác lạ. Anh nói, anh sẽ miêu tả kĩ hình dáng của người phụ nữ đáng sợ đó và đứa trẻ với hy vọng mong manh, có thể bố mẹ của bé sẽ đọc được và đuổi người osin đó trước khi mọi việc quá muộn.
Câu chuyện của anh Hoàng diễn ra vào một buổi trưa nắng nóng từ con phố Lý Thường Kiệt về đến Ngã Tư Sở (Hà Nội). Hôm đó, anh đón một cặp bà cháu lên chiếc xe của mình. Đứa nhỏ có khuôn mặt tròn trịa, đáng yêu nhưng lại có vẻ rụt rè và sợ người lạ. Vừa lên xe cứ ôm cứng bà giúp việc, mắt cũng không dám ngó nghiêng xung quanh. Nhìn cách ăn mặc sạch sẽ, anh Hoàng đoán có vẻ cha mẹ nó thuộc dạng có tiền.
Ảnh minh hoạ
Người phụ nữ bế đứa trẻ lên xe có đôi mắt láo liên, mặt quắt nhọn và ấn tượng nhất đối với anh Hoàng là đôi môi mỏng dính cứ cong lên mỗi khi nói chuyện với thằng bé. Mới vừa lên xe, nói địa chỉ đi với anh Hoàng, bà ta đã quay sang đứa nhỏ và "làm một tràng":
"Mẹ mày thật không biết điều. Trưa nắng thế này lại bắt tao phải lê cái thân già đưa mày sang nhà hàng. Tao làm osin, đâu có rảnh."
Đứa trẻ chắc khoảng 2 tuổi nhưng đôi mắt nhìn bà giúp việc tỏ vẻ hiểu chuyện, nó gật đầu nói theo: "mẹ xấu!"
"Mẹ mày xấu thật đấy con ạ. Mẹ mày chỉ suốt ngày chưng diện, nuôi trai. Bố mày cũng ngu, chẳng biết gì, lại còn nai lưng làm việc."
"Rồi mày chỉ có ở với bà thôi. Mẹ mày nuôi trai như thế thì sớm muộn nó cũng bỏ mày, giờ nó cứ âu yếm như thế chỉ để vỗ về bố con mày thôi. Mấy bữa là nó bỏ cả bố lẫn con mày theo trai hết. Tiền của nó cũng mang đi hết."
Thấy thằng bé không hiểu những lời sâu sắc đến thế, bà giúp việc còn bổ sung thêm: "Lấy cả em gấu, em cún con, cả em robot của mày nữa đấy con ạ!". Thằng bé nghe thấy những đồ vật thân yêu bị lấy mất thì ngay lập tức mếu máo, giãy nảy ra.
Ảnh minh họa
"Mẹ mày mỗi lần mắng mày không phải vì yêu thương như nó nói đâu. Nó ghét mày nên nó mới mắng đấy. Bà mà là mày, bị nó ghét như thế, chả việc gì phải gọi mẹ. Cứ gọi mày, xưng tao như thế này này. Ở cái nhà này chỉ có bà thương mày thôi. Bà cho mày ăn, tắm cho mày, cho mày ăn kẹo mỗi buổi tối. Mẹ mày có cho đâu, suốt ngày thấy mày ăn là mắng ngay. Cái loại theo trai nên mới ghét mày thế đấy!"
Thằng bé nghe cứ gật gù như thể hiểu chuyện. Anh Hoàng vừa nghe vừa cảm thấy bủn rủn cả người. Những lời lẽ dạy dỗ đó thấm vào một đứa trẻ 2 tuổi, rồi nó sẽ đi đến đâu. Đến lúc cả hai xuống xe thì anh Hoàng nhác thấy một người phụ nữ dáng vẻ trẻ trung chạy đến ôm đứa bé. Ấy vậy mà không biết làm sao đứa nhỏ cứ khóc suốt rồi bám lấy bà giúp việc.
Bà giúp việc khi nãy còn cong mông chê bai giờ lại mở điệu cười: "Đấy cô xem, nó yêu bà quá đấy... bám bà thế này chẳng chịu buông…"
>> Xem ngay nhé! |
Bỏ lại những người khách sau lưng, anh Hoàng tiếp tục chuyến xe của mình với nhiều nỗi lo lắng và băn khoăn. Gia đình anh cũng thuê một bà giúp việc để trông đứa con nhỏ ở nhà. Liệu trong lúc vợ chồng anh đi vắng, bà ý có thủ thỉ với con anh những điều đáng sợ như thế này hay không. Một đứa trẻ 2 tuổi rồi sẽ được bà ý giáo dục đi đến đâu. Và nếu bố mẹ nó không được ai "mách" thì sự thật này đến bao giờ mới bị phát hiện...