Đêm nào anh cũng chờ em, phía dưới chân khách sạn… (P1)

Ngày 19/04/2017 20:58 PM (GMT+7)

Quốc nhìn theo chiếc ô tô đắt tiền rẽ vào khách sạn mà tim như thắt lại. Anh tạt xe máy vào lề đường để lấy lại tinh thần. Đớn đau hơn nữa, từ chiếc ô tô tiền tỷ ấy, Vân bước xuống xe, thân hình cô nằm trọn trong vòng tay ôm ấp của gã đàn ông lớn tuổi.

Rít điếu thuốc, Quốc nhả vào không khí một làn hơi vô định. Chưa lúc nào, anh thấy bất lực như bây giờ. Đã không biết bao đêm anh muốn lao sang bên kia đường, nơi khách sạn mà Vân vào tình tự với người đàn ông giàu có đó để lôi cô gái mình yêu về, để đấm vào mặt gã đàn ông đó. Nhưng chính anh cũng không hiểu vì lí do gì anh lại có thể bình tĩnh mà ngồi lại chờ cô tới nửa đêm, an toàn trở về.

Lần nào ngồi ở quán nước đối diện bên kia đường, Quốc cũng phải nghe những lời nhồi vào tai của bà hàng nước mỗi khi thấy các đôi dắt díu nhau vào khách sạn: “Đấy, chú nhìn xem, hay hớm chưa. Đàn bà, con gái bây giờ mất nết thật, toàn loại hư hỏng, chỉ quen ăn sẵn nằm ngửa, không chịu làm, muốn ăn sung mặc sướng mà không mất tiền nên toàn cặp kè với mấy ông nhìn có đáng tuổi bố không?”. Nghe thấy thế, người Quốc lại nóng ran lên. Nhưng cay cú thì cũng có làm được gì khi lời người phụ nữ đó nói chẳng sai chút nào.

Đêm nào anh cũng chờ em, phía dưới chân khách sạn… (P1) - 1

Rít điếu thuốc, Quốc nhả vào không khí một làn hơi vô định. Chưa lúc nào, anh thấy bất lực như bây giờ. (ảnh minh họa)

Quốc nghĩ, nếu có một ai đó biết sự thật về anh, rằng tối nào anh cũng ngồi đây, bên kia đường, đối diện với khách sạn để chờ đợi bạn gái mình đi ngủ với tình nhân về thì họ sẽ cười vào mặt anh mất. Hoặc giả, họ sẽ nghĩ anh bị điên. Chỉ có người điên mới chấp nhận nhìn người phụ nữ mình yêu làm cái việc không tử tế ấy. Còn nếu cả hai trường hợp đó đều không đúng thì đích thị anh là một tên vô lại. Chỉ có đàn ông vô lại mới tỉnh bơ trước cuộc sống như vậy của người mình yêu.

Nhưng… Quốc chẳng thể nào giải thích được. Anh sẽ im lặng như một người mù, một người câm, một người điếc trước sự thật này. Thân là đàn ông, lực bất tòng tâm nên Quốc chỉ biết đành giả vờ ngây ngô như vậy.

***

Quốc yêu Vân 4 năm. Lẽ ra, ở cái tuổi ngoài 30 như hai người, đám cưới nên diễn ra sớm hơn rồi mới phải. Vậy mà cho tới giờ, Quốc vẫn không thể nói một lời cầu hôn. Còn Vân, cô cũng chẳng thúc giục Quốc… Ở Vân có một sự điềm tĩnh đến ngạc nhiên. Bởi lẽ, đời người đàn bà thanh xuân được bao lâu, vậy mà cô không ép buộc Quốc phải cưới.

Đêm nào anh cũng chờ em, phía dưới chân khách sạn… (P1) - 2

Ở Vân có một sự điềm tĩnh đến ngạc nhiên. Bởi lẽ, đời người đàn bà thanh xuân được bao lâu, vậy mà cô không ép buộc Quốc phải cưới. (Ảnh minh họa)

Tất cả những người bên ngoài đều giục giã họ cưới nhau đi. Chẳng có ai đẹp và mặn nồng như Quốc với Vân. Tình yêu của họ lãng mạn, ngọt ngào khiến bao người mơ ước. Thế nhưng sau đó là những bí mật mà hai người giấu kín, những bí mật hoặc là có thể khiến họ gắn bó với nhau đến trọn đời, hoặc là có thể khiến họ vĩnh viễn rời xa nhau.

Vân là người đàn bà đẹp. Cô đẹp từ dáng người đến gương mặt. Trong khi đó, Quốc cũng là người đàn ông điển trai, sống tình cảm. Hai người họ vẫn được ví như tiên đồng ngọc nữ khi yêu nhau. Chỉ có điều, đến giờ ai cũng thắc mắc, tại sao hai người còn chưa cưới?

Quốc không biết Vân cặp với người đàn ông đó từ bao giờ, khi anh tỏ tường mọi chuyện thì dường như mối quan hệ của họ đã khăng khít lắm rồi. Lần đầu tiên, khi biết sự thể, anh nổi khùng lên như con thú bị thương. Đêm ấy, anh hùng hổ đợi Vân về căn hộ mà cô thuê để tra khảo.

Vừa nhìn thấy Vân trở về nhà trong trạng thái bơ phờ, mệt mỏi, Quốc túm lấy áo cô, đôi mắt long lên:

- “Cô đi đâu, tôi hỏi cô đi đâu, cô nói đi”

Gương mặt Vân bình thản đến lạ, cô gạt tay Quốc sang một bên tỉnh lạnh:

- “Đi làm giàu, được chưa? Chẳng phải anh nói cần có tiền, rất nhiều tiền thì mới cưới. Vì thế, em giúp anh làm giàu thôi mà… Chẳng phải vì làm giàu, anh sẵn sàng chà đạp lên mọi thứ đó sao? Đến cả…”

Đêm nào anh cũng chờ em, phía dưới chân khách sạn… (P1) - 3

Giọng Vân nghẹn ắng lại, cô không nói được gì thêm nữa. Đôi mắt Quốc cũng dịu đi. Giờ thì cơn giận dữ ấy anh trút lên mình. Vì đâu mà lên nỗi…? (Ảnh minh họa)

Giọng Vân nghẹn ắng lại, cô không nói được gì thêm nữa. Đôi mắt Quốc cũng dịu đi. Giờ thì cơn giận dữ ấy anh trút lên mình. Vì đâu mà lên nỗi…?

Cũng từ hôm đó, Quốc im lặng chấp nhận nhắm mắt nhìn Vân cặp kè với người đàn ông đó. Anh cay đắng, tức tối nhưng lại cũng chạnh lòng xót xa thương Vân.

Câu chuyện của ngày hôm nay bắt nguồn từ việc vô tâm của Quốc. Ngày hôm ấy sẽ mãi là nỗi đau và nỗi hận với Quốc.

(Còn nữa)

Tiểu Vy
Nguồn: [Tên nguồn]

Tin liên quan

Tin bài cùng chủ đề Truyện ngắn hay về tình yêu