Vì yêu vợ nên tôi không quản làm việc nhà thay vợ, nội trợ, nấu nướng giúp vợ, để vợ đi làm. Nhất là khi tôi cũng thất nghiệp, không có công ăn việc làm gì...
Cái sự ấy nghe có vẻ ngược đời, bởi vốn người ta nghĩ, chuyện nội trợ phải là chuyện của đàn bà. Thế nhưng, gia đình tôi lại khác. Thân làm chồng, tôi phụ trách việc bếp núc, nấu nướng, nội trợ, kiếm tiền là việc của vợ tôi.
Hồi ấy, thấy vợ vất vả suốt ngày ôm bế con, rồi đêm ngày mất ngủ, ăn không ngon, ngủ không yên vì con quấy khóc, tôi thấy động lòng. Nghĩ bụng, mình thương vợ thì thử hỗ trợ vợ xem sao. Thế nên, nhân lúc thất nghiệp, tôi đã thay thế công việc của vợ, ở nhà chăm con, làm ông bố đảm.
Những món ăn tôi nấu, chẳng được ngon, cũng không được lòng vợ nhưng tôi đã cố gắng dần dần, từ từ để trở thành một đầu bếp thực thụ. Bắt đầu bằng những món ăn đơn giản, rồi đến những món phức tạp hơn. Nói thì không tin, tôi còn học nấu ăn ở chỗ bạn bè và người quen, còn mua thêm sách về để nghiên cứu.
Công nhận, cái sự chăm con vất vả. Nhưng hỏi thử mấy ông đàn ông làm được điều đó. Thấy vất thì phải lao vào, chứ thấy vất vả mà cứ bỏ mặc cho vợ thì gọi gì là yêu vợ, thương vợ?
(Ảnh minh họa)
Mấy ông đàn ông đi làm, kiếm tiền, thấy tôi như vậy liền dè bỉu, bảo tôi là hạng đàn bà. Đàn ông thì phải kiếm tiền, đàn bà mới làm việc nhà, nội trợ. Họ coi thường tôi, nói tôi là bám váy vợ này nọ. Họ còn khích bác đủ thứ trên đời khiến tôi cảm thấy có chút liêu xiêu. Nhưng nghĩ lại, việc chăm con mới là việc khó. Vợ tôi chẳng phải từ khi đi làm hào hứng hẳn, tươi tỉnh hẳn, cũng bớt stress đi. Liệu có phải công việc chăm con đã gây áp lực quá lớn cho vợ.
Vì yêu vợ nên tôi không quản làm việc nhà thay vợ, nội trợ, nấu nướng giúp vợ, để vợ đi làm. Nhất là khi tôi cũng thất nghiệp, không có công ăn việc làm gì, thì chi bằng ở nhà cho vợ đi làm. Không lẽ, cứ tối tối dắt xe đi ra ngoài, giả vờ đi công tác, còn vợ ở nhà chăm con, thì tiền đâu mà ra lo sinh hoạt gia đình.
Công nhận, cái sự chăm con vất vả. Nhưng hỏi thử mấy ông đàn ông làm được điều đó. Thấy vất thì phải lao vào, chứ thấy vất vả mà cứ bỏ mặc cho vợ thì gọi gì là yêu vợ, thương vợ?
Quan niệm của tôi, đàn ông hay đàn bà kiếm tiền, nội trợ không quan trọng, ai làm tốt hơn thì người đó đảm nhiệm. Giống như, đàn ông làm được việc nhà tốt mà không có công việc bên ngoài thì cứ ở nhà chăm con, nấu cơm. Đàn bà giỏi, có chức quyền, công việc tốt, lương cao thì đàn bà đi làm. Cớ gì bắt một người phụ nữ ở nhà chăm con khi họ có khả năng kiếm được nhiều tiền hơn cả chồng?
Công việc kiếm tiền hay nội trợ cũng giống như nhau. Nên dù là đàn ông hay đàn bà, việc nhà, việc kiếm tiền đều là việc chung, vì một mục đích xây dựng gia đình ấm no, hạnh phúc. (ảnh minh họa)
Phải thay đổi dần tư tưởng, việc nhà không chỉ dành cho đàn bà, việc kiếm tiền, trụ cột gia đình không phải chỉ dành cho đàn ông. Trên thực tế, đàn bà thành danh rất nhiều và cũng có biết bao nhiêu người phụ nữ nhận trọng trách gánh vác gia đình. Đừng đổ lỗi cho đàn ông khi gia đình không giàu có. Cũng đừng đổ lỗi cho đàn bà khi mái ấm không yên lành. Vì chẳng ai quy định người đàn ông hay đàn bà phải nhận trọng trách nào đó trong gia đình. Đã là vợ, là chồng, là người trong một nhà, việc gì làm được thì nên làm, việc gì khó thì cùng nhau san sẻ. Ai làm tốt hơn thì gắng làm cho người khác.
Công việc kiếm tiền hay nội trợ cũng giống như nhau. Nên dù là đàn ông hay đàn bà, việc nhà, việc kiếm tiền đều là việc chung, vì một mục đích xây dựng gia đình ấm no, hạnh phúc.
Không nên vì người ngoài nghĩ này nghĩ nọ mà phân tâm. Hãy thể hiện mình là người phụ nữ tốt, người chồng tốt bằng việc chia sẻ công việc gia đình với nhau. Có thể, mái ấm mới đúng là mái ấm…