Người đàn bà hư hỏng (Phần 18)

Ngày 18/06/2018 19:01 PM (GMT+7)

Quả nhiên mắt anh ta đờ đi, nổi lên sự ham muốn, thèm thuồng đầy bệnh hoạn. Ngân cười xấu hổ, kéo váy xuống rồi tiếp tục bước đi. Khi cô quay lưng vào trong bóng tối, ánh mắt cô như sáng lên những tia nguy hiểm.

Ngân là một người đàn bà sống an phận trong vinh hoa phú quý, hằng ngày đều có những thú vui tẻ nhạt đó là mua sắm, làm nail, làm tóc với những người đàn bà giàu có khác. Đến một ngày, cô được một người đàn bà bí ẩn giới thiệu đến một nơi chốn được gọi là "Thiên đường" - chốn vui chơi mới lạ và bí mật của những người phụ nữ có tiền. 

Nhưng Ngân không biết rằng mình đang dấn thân vào "địa ngục". Đó là nơi sẽ khiến cô không bao giờ trở về cuộc sống êm đềm trước kia được nữa.

Đón đọc truyện dài kỳ: Người đàn bà hư hỏng vào 19h00 tại mục Eva Yêu.

Ngân nằm trong vòng tay của Huy, chợt nhiên nghĩ mình đang làm gì thế này? Ngủ với con trai của chồng sao? Ngân cười, nụ cười có một chút ngông cuồng.

- Em cười gì? - Huy hỏi.

Không phải là cô không biết cậu ta là ai, nhưng lúc ấy, khoảnh khắc đó rất khó để diễn tả. Giống như một cảm giác muốn trả thù. Mà cũng giống như một loại cảm giác muốn báo đáp. Tại sao lại như vậy nhỉ?

- Tôi nghĩ cậu nên đi đi, giờ này bố cậu có thể sẽ về bất chợt. Tôi không muốn cậu gặp chuyện gì cả.

Huy ngồi dậy, anh chống tay vuốt tóc Ngân:

- Tôi đã nói rồi, tôi sẽ bảo vệ em.

- Bảo vệ? - Ngân cười, không nói thêm gì nữa. Cô xuống giường và mặc quần áo. Đồng thời vứt cho Huy quần áo của cậu. - Mau mặc vào và đi khỏi đây đi.

- Không! - Huy tròng cái áo vào người, rồi nói dứt khoát.

Từ bên dưới sân, xe của Thạc đang tiến vào. Ngân và Huy lại không để ý thấy điều đó. Họ đang chìm đắm trong những sự cố chấp của mình.

Huy chạm tay lên má Ngân rồi bảo:

- Tôi biết em không yêu gì tôi cả, và đây là một sự báo đáp. Thì sao chứ? Tôi vốn là một thằng ngu.

- Đời tôi hết rồi Huy, còn cậu thì có cả một tương lai phía trước. Cậu trẻ, có tiền, có thế. Bố cậu sẽ lo hết mọi thứ, cậu yêu một kẻ bại hoại như tôi làm gì. 

Đúng lúc đó từ bên ngoài có tiếng động mạnh, Thạc lao vào như một con thú hoang. Cả Ngân và Huy đều hốt hoảng.

Thạc như không tin được vào mắt mình, con trai ông... kia là con trai ông sao? Lúc nghe tin từ Elly Thạc không tin được, vì trước giờ ông không nghĩ Ngân lại dám mồi chài thằng con mình. Nhưng khi Elly đưa ra bằng chứng từ buổi tiệc mà chính Huy đã tổ chức ở nhà, những hình ảnh ghi lại con trai ông và cô ta đang ôm ấp nhau trên sân thượng thì...

Thạc run run chỉ tay vào Ngân:

- Đây chính là điều mày muốn đúng không? Mày muốn bố con tao phải từ nhau. Vì con mày đã chết, mày cũng muốn tao mất đi những đứa con này à?

Ngân còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, rằng tại sao Thạc lại biết chuyện Huy đến đây, tại sao sao ông ta lại nói những lời đó. Nhưng đột nhiên Ngân lại không thấy sợ hãi gì nữa mà ngược lại còn thấy rất vui thích. Đúng vậy, ông ta sẽ phải chịu một đau khổ, một mất mát nào đó. Cô không tin rằng trên đời này có kẻ luôn luôn thắng trên mọi con đường. Ông ta phải có điểm yếu gì đó chứ.

Điểm yếu của ông chính là Huy và Cẩm.

Người đàn bà hư hỏng (Phần 18) - 1

 Đúng vậy, ông ta sẽ phải chịu một đau khổ, một mất mát nào đó. Cô không tin rằng trên đời này có kẻ luôn luôn thắng trên mọi con đường.  (Ảnh minh hoạ)

Ngân cười như điên dại:

- Ông mà cũng phát điên được đến nước này sao? Ngay cả khi tôi lấy tờ di chúc đó ông vẫn bình tĩnh mà đối đầu. Sao? Tôi ngủ với con trai ông khiến ông đau lòng à?

Một cái tát như trời giáng của Thạc khiến Ngân không đứng vững, một bên mặt của cô tê rần cả đi rồi nóng ran. Huy lúc này đã mặc quần áo xong, cậu bước đến và đỡ lấy Ngân.

- Có sao không?

Hành động này của Huy càng khiến Thạc tức điên. Ông ta nâng cái ghế gỗ lên và đập xuống. Ngân thấy vậy nhanh chóng lật người kéo Huy ra. Cái ghế đập xuống đất, vỡ tan.

Huy trợn mắt nhìn xác ghế, quát lên:

- Bố điên rồi.

- Mày cút ra cho tao?

- Con yêu chị ấy.

- Nó không phải con người, nó là con vật nuôi của tao.

- Ông không được nói thế.

Thạc lao đến cướp lấy Ngân và ra sức đánh cô.

Ngân ôm đầu trước những cú đánh, đáp, đạp của chồng.

Huy cầm mạnh cổ tay bố mình, hai người nhìn nhau như những con hổ giận dữ. Đôi mắt vằn lên những tia máu đỏ. Thạc rít qua kẽ răng:

- Mày chống tao thật sao?

- Con chỉ muốn yêu người này, có gây hại gì cho bố đâu?

- Không gây hại gì sao? Tao không tranh cãi với một thằng ngu!

Thạc đẩy Huy ra. Huy hét lên:

- Bố, bố đừng làm vậy.

Thạc không quan tâm đến lời can ngăn của con trai, ông ta nắm lấy vai Ngân và kéo lên. Ông ta gằn rõ từng tiếng:

- Mày là con điếm. Một con điếm bẩn thỉu nhất mà tao từng gặp. Tao sẽ cho mày về cái nơi mà mày sinh ra.

- Ông định làm gì tôi? - Ngân bất an hỏi lại.

- Mày đã động đến con trai tao, thì không còn quyền hỏi câu ấy nữa.

Thạc gọi Elly và hai tay vệ sĩ kia vào đưa Ngân đi. Huy không thể một mình chống lại tất cả. Anh bị hai người khác khoá tay lại, vùng vẫy trong tuyệt vọng.

- Ngân… bố, mau thả chị ấy ra. Con không cần gì nữa cả, để con và chị ấy được yên.

Ông ta không dài dòng, không dần giải thích cũng không cần phải nghe người khác van xin. Thạc quay lại, trông ông đã bình tĩnh hơn.

- Mày nghĩ tao cần mày nữa sao? Từ giờ phút này trở đi, mày không phải là con trai của tao nữa.

- Bố! - Huy hét lên.

- Đừng nói gì nữa cả. Tao không nuôi dạy một thằng phản phúc như mày. Con tao phải luôn ở dưới trướng của tao.

Thạc nhìn hai tay vệ sĩ và bảo:

- Lôi nó ra ngoài cổng, đừng để nó đến gần tao nữa.

Elly đưa Ngân đến một chiếc xe, trong xe đó có một người đàn ông và một người đàn bà lạ mặt. Người đàn ông lái xe có vẻ là người Trung Quốc, cả hai đều đeo khẩu trang nên Ngân không nhìn kỹ mặt lắm. Elly chào người đàn ông bằng một câu tiếng Trung, sau đó quay sang nói chuyện với người phụ nữ bằng tiếng Việt:

- Cứ nói ông ta chuyển 20% trước. Khi nào hàng đến nơi rồi chuyển tiếp cũng được. Con bé này là hàng loại ba. Đã mất trinh, không đẻ được. Giá cả tôi đã gửi rồi.

- Chị buôn người sao Elly? - Ngân nhíu mày hỏi.

Elly vỗ vai Ngân:

- Biết thêm điều đó làm gì hả em gái? Khi mà mười mấy tiếng nữa, em sẽ thực sự biết Thiên Đường của chị nằm ở đâu.

Nói xong Elly đóng mạnh cửa vào, Ngân bị đưa đi đến nơi đâu mà chính cô cũng không biết. Chiếc xe cứ chạy mải miết, không có ai nói với ai câu gì. Ráng chiều dần buông xuống, màu mỡ gà nhàn nhạt buồn buồn khiến Ngân chỉ muốn khóc. Cô không còn sợ hãi gì cả, cô đã khiến Thạc phải đau khổ. Cô đã làm được việc đó. Cô cũng đã báo đáp người yêu cô. Cô không còn gì vướng bận. Đời của cô, chẳng qua cũng chỉ là một lần trôi nổi nữa thôi.

Đôi tay Ngân đang bị trói, dây trói hơi lỏng ra, có lẽ nút thắt đã bị tuột. Nhưng cô vẫn giả vở như tay mình đang bị trói rất chặt. Người đàn bà có lẽ mệt quá nên đã ngủ rất say. Ngân nhìn sang người đàn ông đang lái xe. Cô cất tiếng hỏi:

- Hey, anh có nói được Tiếng Việt không?

Người đàn ông nhìn qua gương chiếu hậu mà không đáp.

- Tôi là Ngân, anh tên gì?

Anh ta nói nặng lời bằng một câu tiếng Trung, có lẽ là đang chửi mắng cô. Ngân giả vờ như vẫn không nghe thấy sắc điệu đó, cô tiến đến gần hơn cái ghế lái, cười hoà nhã:

-  Cho tôi biết tên đi, chúng ta sẽ dễ dàng xưng hô.

- Cheng!

Cheng chỉ nói có thế rồi tiếp tục nhìn đường. Ngân giả vờ ngồi ngoan ngoãn trở lại. Thi thoảng cô có kể một câu chuyện cho anh ta nghe và gọi tên anh ta thân mật. Ngân không biết anh ta có hiểu hay không, nhưng cô tin anh ta đang dần dần bớt cảnh giác cô hơn. Trên xe không có hung khí, cũng không có vật dụng gì để gây thương tích cho hai người. Chắc là họ đã giấu đi. Cô lại chỉ có một mình.

Người đàn bà hư hỏng (Phần 18) - 2

Cô không còn sợ hãi gì cả, cô đã khiến Thạc phải đau khổ. Cô đã làm được việc đó. Cô cũng đã báo đáp người yêu cô. Cô không còn gì vướng bận. (Ảnh minh hoạ)

Ngân ngồi suy nghĩ cho đến khi trời gần tối, cô nhăn mặt nói:

- Tôi buồn đi vệ sinh quá.

- Đừng có giở trò, con ranh. - Người phụ nữ quát.

- Tôi không giở trò, hay để tôi ra luôn trên xe?

Hai người nhìn nhau, họ có vẻ đang phân vân.

- Không tin thì cả anh cả chị cứ áp giải tôi đi. Lúc tôi đi vệ sinh thì chị đứng bên cạnh là được. Tôi bị trói thế này cũng cần người cởi quần đấy. - Ngân cười ngả ngớn, hình như cô đã không biết sợ hãi là gì nữa. Cái dáng vẻ trầm tĩnh xưa kia nay đã thay bằng một điệu bộ ngông cuồng.

Trong lòng cô đã lên một kế hoạch bỏ trốn hoàn hảo rồi, cô không tin là mình không qua mắt được hai người này.

- Giở trò thì ăn đạn nghe con.

Người đàn bà rút từ trong túi xách ra một khẩu súng lục, giơ lên. Ngân tự đưa trán mình ra đằng trước rồi nói:

- Nếu được thì cứ cho một viên thử xem có dám giở trò không này.

Sự bạo dạn của Ngân phần nào khiến cho họ cảm thấy an tâm, nhưng vẫn lấn cấn. Không ai đoán được là cô đang nói dối hay nói thật.

Chiếc xe dừng lại tại một vùng ngoại ô, xung quanh rất ít xe qua lại. Cô nhìn xung quanh là những cánh đồng lúa chín trải dài vô tận. Đường chân trời tối đen như tương lai của chính cô. Ngân không còn nhớ được lần cuối cùng mình thấy cảnh đồng quê này là khi nào. Có lẽ là sau khi bà mất. Cô như con ngựa đứt cương, như người mù lạc hướng, cứ bị cuốn vào vòng xoáy cuộc đời không một lá chắn, không một điểm tựa. Đây là cái kết của cô chăng?

- Đi mau!

Ngân bị người đàn bà đẩy mạnh một cái suýt ngã. Đúng lúc đó cô thấy người đàn ông đang giắt một con dao nhỏ vào bên trong tất của mình. Trong phút giây, Ngân nảy ra một ý định mới. Cô cố tình ngã, để váy mình tốc lên và để Cheng thấy được cảnh tượng này.

Quả nhiên mắt anh ta đờ đi, nổi lên sự ham muốn, thèm thuồng đầy bệnh hoạn. Ngân cười xấu hổ, kéo váy xuống rồi tiếp tục bước đi. Khi cô quay lưng vào trong bóng tối, ánh mắt cô như sáng lên những tia nguy hiểm.

Truyện đang đi đến những hồi cuối cùng, cũng là đi tới nút thắt tháo gỡ cho cuộc đời đen tối của Ngân. Cô ta đã quá sa đà và giờ phải tự cứu mình thoát ra khỏi những bước sa đà đó. Cô sẽ làm gì để đối đầu với hai kẻ có vũ khí, đang áp giải mình ra biên giới? 

Đón đọc phần 19 truyện dài kỳ: Người đàn bà hư hỏng vào 19h00 ngày 19/6 tại mục Eva Yêu.

Người đàn bà hư hỏng (Phần 17)
Sự phủi tay hoàn hảo này chắc chắn có cả Thạc đã nhúng tay vào. Họ kết hợp với nhau để đánh bại cô và Tuấn… Đúng như Elly nói, gừng càng già thì càng...
Thuỵ An
Nguồn: [Tên nguồn]

Tin liên quan

Vì phải chạy quá nhanh và quá say, cho nên cô không cẩn thận đã lao thẳng vào một người. Anh ta suýt nữa ngã nhưng thật may đằng sau là cánh...

Tin bài cùng chủ đề Truyện ngôn tình