Nói về cái sự bẩn thì đúng là nguyên nhân là cái sự lười. Vợ từ ngày về, dường như chẳng bao giờ biết cầm cái cọ nhà vệ sinh lên mà đánh.
Sung sướng vì yêu được người xinh đẹp
Ngày gặp em, tôi cực kì thích thú vì đã quen được một cô gái rất xinh đẹp lại thân thiện. Nói chuyện với em, tôi rất thích, tôi cảm nhận được sự vô tư, thông minh và thoải mái của em. Tôi luôn nghĩ, một cô gái xinh như vậy chắc sẽ chẳng để ý mình. Vậy mà lúc bắt đầu tiếp xúc và nói chuyện, em gần gũi đến lạ.
Tôi cũng chỉ nghĩ, được quen em là điều may mắn của tôi. Tôi luôn trân trọng em chứ chưa từng dám nghĩ tới chuyện sẽ tán tỉnh được cô bạn gái xinh đẹp như vậy. Nhưng tiếp xúc lâu với nhau, chúng tôi cảm nhận được sự tâm đầu ý hợp của mình. Từ nói chuyện tới sở thích ăn uống, chúng tôi đều hợp nhau. Thi thoảng đi chơi hay gọi cho nhau, hay rủ nhau đi đây đó. Có lẽ vì vậy mà cả hai cùng cảm thấy tình bạn dần trở thành tình yêu.
Yêu nhau từ lúc nào không hay. Cả hai không ai nói với ai nhưng đều cảm nhận được sự ấm áp mỗi khi ở bên cạnh nhau. Tôi yêu em và đã dành cho em cả sự chân thành của mình. Trái tim tôi cảm thấy bị ai đó làm đau đớn nếu như em giận tôi, trách tôi. Lúc nào tôi cũng là một người yêu ga lăng trong mắt em, đưa đón em đi làm. Thật tình, dù mưa hay nắng, tôi cũng không cảm thấy sự vất vả là gì.
Có lẽ, lúc yêu, cảm xúc khiến con người ta quên đi hết mọi thứ. Tôi không còn bận tâm về những gì xung quanh em, chỉ biết yêu em và yêu thôi. (Ảnh minh họa)
Em là một cô gái xinh đẹp, một cô người yêu mà theo mọi người nói là hot girl. Mỗi lần em đi đâu cùng tôi, tôi cũng cảm thấy vinh dự lắm vì bạn bè tôi hết lời khen ngợi em. Ai cũng nói em xinh, em đẹp, ăn nói dễ nghe, dịu dàng. Công nhận là khuôn mặt em baby và dễ thương thật, nhìn chỉ muốn hôn luôn. Tôi thích cái má phúng phính và nụ cười hồn nhiên híp cả mắt của em. Thật sự là tôi rất thích… nên tôi chưa từng nghĩ một ngày nào đó em sẽ thay đổi hay khiến tôi cảm thấy chán em.
Có lẽ, lúc yêu, cảm xúc khiến con người ta quên đi hết mọi thứ. Tôi không còn bận tâm về những gì xung quanh em, chỉ biết yêu em và yêu thôi. Mọi thứ tôi đều bỏ qua hết nếu như em có mắc lỗi lầm gì. Cũng nhiều lần giận nhau rồi lại làm lành, rồi lại yêu nhau hơn. Em cũng luôn trân trọng tình cảm của tôi, khiến tôi cảm thấy tình yêu này thật sự là một sự lựa chọn đúng đắn. Chúng tôi cứ yêu nhau như vậy, từng ngày từng ngày cho đến khi tính chuyện cưới xin.
Cưới về mới biết vợ quá bẩn
Chúng tôi cưới nhau sau khi được sự chấp nhận của hai bên gia đình. Không có sự phản đối, không có sự chê bai. Ai cũng nói em xinh đẹp, ăn nói khéo léo lại có công việc ổn thì cưới là tốt quá rồi. So với em, tôi còn thua kém nhiều. Trong mắt người khác thì tôi là một kẻ may mắ vì lấy được người vợ xinh đẹp như thế này…
Chúng tôi cưới nhau sau khi được sự chấp nhận của hai bên gia đình. Không có sự phản đối, không có sự chê bai. (ảnh minh họa)
Thì tôi cũng đâu nói mình không may mắn đâu, tôi thực sự cảm thấy hãnh diện vì lấy được người vợ như em. Nhưng mà, yêu là một chuyện, cưới về lại là chuyện khác. Đúng là, tôi không thể tưởng tượng được vợ mình, có những điều mà trước giờ tôi chưa bao giờ nghĩ tới thì lúc cưới vợ về, tôi há hốc mồm ngạc nhiên bởi con người của vợ.
Về nhà, chúng tôi ở chung với bố mẹ. Tôi luôn hi vọng một người vợ mà tôi chọn sẽ khiến cả gia đình hài lòng. Một người xinh đẹp dịu dàng, ăn nói khéo léo như vậy chắc là cũng đối nhân xử thế tốt. Thế nhưng, tôi đã sai. Vợ tôi là một người mà đến tôi còn không nhận ra, thay đổi chóng mặt. Hay là bản tính như vậy mà trước giờ yêu vợ không bộc lộ.
Cái đặc biệt khiến tôi chú ý nhất là vợ ở bẩn, bẩn một cách không có từ nào để nói. Không những bẩn mà còn lười nhác đến sợ hãi. Cái sự lười nhác dẫn đến cái sự bẩn, làm tôi phát khiếp.
Đồ trang điểm, ban đầu được bày gọn gàng trên bàn phấn. Nhưng đúng nửa tháng sau, mỗi thứ một nơi. Vợ hay đánh phấn tô son, sáng nào cũng dành ra 30 phút để làm việc đó, nên lúc nào vội là vợ vứt bừa các thứ. Son môi thì không có nắp, cũng không thèm lắp lúc dùng xong. Rồi vợ vứt bừa ra bàn, tối về nó vương đầy ra bàn, bẩn thỉu, mày vướng đầy vào quần áo, tôi khiếp luôn. Mấy cái bông tẩy trang vợ hay dùng vứt đầy trên mặt bàn. Nói không điêu, cả tháng vợ không dọn, chồng lên từng chồng, nó mốc màu xanh và bốc mùi…
Có bộ váy thì mặc cả tuần, quần bò thì mặc nửa tháng. Mặc xong treo lên. Tôi thấy mùi hôi quá bảo vợ đi giặt, vợ bảo ‘anh cứ cảm tưởng thế, làm gì có mùi, người em toàn nước hoa’. (ảnh minh họa)
Hoa quả mang lên phòng ăn, tôi bảo để dưới ăn cho đỡ kiến, vợ cứ mang lên. Mang lên rồi lại không ăn, thế là bày ra, để mốc lên, chảy nước, ruồi nhặng bâu vào, tôi lại phải đi dọn. Nhưng mà mùi của nó thì vương trong phòng cả tuần. Nhắc vợ nhiều lần vợ cứ ừ à cho xong chuyện rồi lại đâu vào đó. Lúc đi làm thì khóa phòng, sợ mẹ vào mẹ biết, về nhà thì um lên như mùi chuột chết, không thể nào chịu nổi.
Nhìn tưởng là vợ đẹp, ai ngờ… đi làm thì xịt một đống nước hoa cho nó thơm, nó át cái mùi hôi của đầu cả tuần không gội đi. Đã thế, vợ còn dùng dầu gội khô, cái loại mà chỉ xịt lên đầu nhìn sạch như vừa gội ấy, cứ thế ngày này qua ngày khác, vợ không chịu gội. Mùi thơm quyện vào mùi hôi làm tôi cảm thấy điếng người. Nằm bên cạnh vợ mà hãi, không dám động vào người vợ.
Có bộ váy thì mặc cả tuần, quần bò thì mặc nửa tháng. Mặc xong treo lên. Tôi thấy mùi hôi quá bảo vợ đi giặt, vợ bảo ‘anh cứ cảm tưởng thế, làm gì có mùi, người em toàn nước hoa’. Vợ bảo treo lên thì ai biết là mình mặc lại, thế nên vợ cứ như thế đến mức hôi xì mà không biết. Làm sao mình nhận ra được mùi hôi của mình…
Quần áo bẩn, vứt vào nhà tắm thì cả tuần sau mới giặt nhé. Mẹ tôi không động vào, vợ cũng chẳng bận tâm. Vợ bảo mẹ cứ để đó vợ làm, mẹ chồng cũng hơi đâu đi phục vụ con dâu. Thế nên, vợ tha hồ để, để đến chán thì thôi… Có khi nhấc quần áo ra bốc mùi thối, dính vào nhau, phải vò lại cả tấn xà phòng may ra hết mùi rồi mới dám bỏ vào máy giặt.
Chao ôi cái sự bẩn của vợ hotgirl mà giờ tôi mới nhận ra, khiếp khủng. Đẹp như thế chẳng để làm gì… (Ảnh minh họa)
Nói về cái sự bẩn thì đúng là nguyên nhân là cái sự lười. Vợ từ ngày về, dường như chẳng bao giờ biết cầm cái cọ nhà vệ sinh lên mà đánh. Cứ hơi có mùi là phun phun tí nước ở vòi hoa sen rồi lại kệ đó. Tôi bức bối phải đi cọ nhà vệ sinh suốt. Mà nhà vệ sinh trên tầng, chỉ có hai vợ chồng dùng, vậy mà vợ bày ra đủ thứ, đi vệ sinh cũng vừa bừa giấy tờ… Nghĩ sợ vợ luôn…
Đi đâu thì tha hồ lộng lẫy, về nhà thì lôi thôi, bẩn thỉu phát chán. Người ngoài nào biết vợ bẩn và lôi thôi, vì cái mùi nước hoa nó át hết các mùi khác rồi. Nhà thì cả tháng không quét, không lau, đi vào dính hết chân mới chịu làm. Vợ mà như thế thì chết. Tôi có làm nhưng cũng chỉ giúp hôm này hôm nọ, làm sao mà làm mãi được, làm thế vợ càng lười.
Chao ôi cái sự bẩn của vợ hotgirl mà giờ tôi mới nhận ra, khiếp khủng. Đẹp như thế chẳng để làm gì…
Xem thêm bài liên quan: 'Muối mặt' với hàng xóm vì vợ 'bẩn tính' Nghe các ông chồng kể tội vợ vừa lười, vừa bẩn |