Cũng có thể, vì sống trong cái nghèo quen rồi nên với tôi, chuyện hai vợ chồng đi làm, lương ba cọc, ba đồng, có gắng tích cóp từng tí một không là gì.
Với người khác, có thể họ sẽ chẳng yên tâm, chẳng bằng lòng với thứ mình đang có. Còn tôi thì, tôi cảm thấy, đó là cuộc sống mà mình phải trải qua nên không nên đòi hỏi thêm nhiều.
Ban đầu, tôi cảm thấy có chút buồn và chạnh lòng vì chồng mình không giàu như chồng bạn bè. Nhiều người học cùng tôi, ra trường, có công việc tốt và lấy chồng giàu có. Mỗi lần đi chơi, gặp gỡ bạn bè hay tụ tập, tôi thấy họ thực sự là những người sang trọng, còn bản thân tôi thì bé nhỏ và kém cỏi. Khi người ta có ô tô thì tôi chỉ đi xe máy, thậm chí chả có xe đẹp. Chỉ đi cái xe cũ kĩ mà bố mẹ tôi để lại cho tôi làm phương tiện đi làm từ ngày tôi lấy chồng. Nói gì thì nói, nhìn bạn bè như thế, ai chẳng buồn.
Nhưng đó chỉ là vỏ bọc bên ngoài. Sau này tôi mới biết, trong số 4 cô bạn giàu có mà họ luôn tự khoe mẽ ấy thì có tới 2 cô phải sống cảnh ly thân với chồng. Còn lại cũng chẳng hạnh phúc gì cho lắm, vì có chăng cũng chỉ là chuyện họ phải gồng mình lên giữ chồng mà thôi. Vì, chồng họ giàu có, có nhiều tiền nên thường tìm cách tiêu xài số tiền ấy cho thỏa đáng. Và một trong những cách đó là, họ tìm đến những người con gái khác, cặp kè, mua sắm, cho họ thứ này, thứ kia, quà cáp sang trọng. Trong khi vợ mình ở nhà, họ chẳng được một lời yêu thương.
Cô bạn rất thân của tôi, ngày lấy chồng, cô ấy thật sự hạnh phúc! Vì tình yêu 4 năm có lẻ mặn nồng, không một điều tiếng gì. (ảnh minh họa)
Có lần, tôi ca thán về cuộc sống của chồng mình vì vợ chồng tôi phải đi thuê nhà, sống trong căn phòng nhỏ, còn họ thì có cuộc sống giàu sang, nhà cao cửa rộng. Cô bạn tôi thở dài ngao ngán, bảo: “Nhìn thì vậy nhưng không sướng đâu bà ạ. Cứ phải gồng mình lên để giữ chồng, gồng mình lên chứng tỏ mình được chồng yêu chứ chồng tôi đi tối ngày. Công việc kiếm được tiền nhưng anh ấy lại lấy lí do tiếp khách thường xuyên, đi đêm về hôm, lúc nào cũng bận việc. Vợ con thì có khi cả ngày không thấy mặt. Sáng mò đi, tôi về khuya, sáng lại dậy sớm, có khi chẳng biết chồng mình mặc gì, ăn gì…”. Nói như vậy thì họ cũng chẳng sung sướng gì.
Có người còn bảo, vợ chồng ly thân, không ngủ chung giường từ lâu lắm rồi nhưng cứ cố tỏ ra hạnh phúc, giữ cái gia đình ấy, căn bản vì còn con cái. Bảo là, ngày trước chưa có nhiều tiền thì vợ chồng chưa đến nỗi, bây giờ có tiền cái, chồng khác nhau.
Cô bạn rất thân của tôi, ngày lấy chồng, cô ấy thật sự hạnh phúc! Vì tình yêu 4 năm có lẻ mặn nồng, không một điều tiếng gì. Nhưng cuộc sống phức tạp, người chồng đi làm và kiếm được nhiều tiền. Anh ta còn được thăng chức nhờ khả năng khéo ăn, khéo nói của mình, còn được sếp trọng dụng. Thế là đùng một cái, anh ta trở thành người có vai vế, có tiền mua ô tô và tậu nhà. Và người vợ của anh ta, người mà anh ta yêu thương không phân biệt giàu nghèo bỗng ra rìa. Trước giờ, anh ấy luôn nói, lấy vợ không quan trọng giàu nghèo vì hoàn cảnh của cô bạn tôi nghèo, lại là người nông thôn, còn anh ta người thành phố. Nhưng rồi, mọi chuyện lại trở thành như vậy.
Sau khi giàu có, anh ta trắng trợn ngoại tình. Khi bị vợ phát hiện, anh ta cũng dửng dưng như không có chuyện gì xảy ra. Chỉ nói là, đàn ông ai cũng thế, có tí thú vui thì đành phải vậy thôi, vợ con nên chấp nhận. Ừ thì chấp nhận, cô ấy đã phải chấp nhận chuyện này, nhưng rồi người chồng cứ như vậy, cứ ngoại tình rồi lại khiến cô bồ mang bầu. Lúc này, cô bạn tôi mới làm lớn chuyện thì bị anh chồng hắt hủi, đòi li dị.
Đó là kết cục cuối cùng của những kẻ có tiền. Hôn nhân vì tình yêu, hứa hẹn đủ điều, yêu thương trân trọng nhau nhưng cuối cùng thì lại bị hắt hủi như vậy. Tình yêu của người có tiền khác với lúc họ không có tiền, nương tựa vào nhau mà sống.
Vì thế, tôi đã rút ra bài học, nghĩ lại cuộc đời mình mà thấy, tôi thực sự hạnh phúc. Dù ít tiền, cũng cố gắng gom góp từng tí một nhưng chồng tôi chẳng bao giờ ham hố chơi bời, ra ngoài tụ tập bạn bè, nhậu nhẹt. Anh lúc nào cũng yêu chiều tôi. Không có những món quà đắt tiền, không có những lọ nước hoa xịn, chỉ là những món ăn ngon hay là bộ quần áo ngủ bình thường, nhưng tôi cảm thấy hạnh phúc vì điều đó. Chồng tôi cũng sẽ không bao giờ vì giàu có mà khinh vợ nghèo.
Ban đầu, tôi có chút chạnh lòng khi thấy anh nghèo, còn bạn bè tôi thì ai cũng lấy chồng giàu. Nhưng nhìn vào những tấm gương ấy, tôi thấy mình thực sự may mắn. Ít ra, chồng tôi yêu thương tôi thật lòng. Nếu mà có tiền sung sướng vật chất nhưng lại không được chồng yêu thì còn thảm hại hơn nhiều. Chưa có được thì người ta mong ước, chứ có được rồi thì họ sẽ cảm thấy chán nản vì có tiền cũng vẫn cô đơn!
Tất nhiên, không phải gia đình nào giàu có cũng vậy, nhưng mà, lấy chồng nghèo tôi còn cảm thấy được yêu thương. Như thế là quá đủ với một người phụ nữ. Chẳng có gì là hoàn mĩ cả, con người ta luôn cần sự hoàn mĩ, cần có cả tiền sự yêu chiều, nhưng điều đó thực sự khó. Nên phải chấp nhận với cuộc sống hiện tại và phải hiểu là, điều đáng trân trọng nhất là tình yêu!
Maihanh...@gmail.com
Xem thêm tin bài liên quan hấp dẫn tại đây: Chê chồng nghèo vợ bỏ theo trai |